Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 9067
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng khí tức của ông ta vừa tiếp xúc với tia sáng trắng kia thì cứ như tuyết gặp phải chảo dầu sôi, bị hào tan ngay tức khắc! Ầm! Dưới cái nhìn của mọi người, tia sáng trắng kia xuyên thủng qua giữa hàng mày của Thích Nguyên, nhưng nó vẫn chưa chịu tan biến mà tiếp tục bắn thẳng vào phần cuối tinh hà rồi biến mất... Ầm ầm! Thân thể Thích Nguyên như bị đóng đinh tại chỗ không nhúc nhích được gì, thân thể ông ta bắt đầu tan biến từng chút một. Thích Nguyên có chút ngớ người ra. Vậy là xong rồi? Ông ta sẽ chết như thế? Bị giết trong nháy mắt? Hai tên cường giả Thích tộc đứng cạnh Thích Nguyên lập tức tỏ vẻ kinh hãi, thân thể không ngừng run rẩy. Lúc này đây, bọn họ vô cùng bối rối! Thích Nguyên là Tuế Nguyệt Cảnh đấy! Cứ thế bị Tần Quan giết trong nháy mắt? Thích Nguyên nhìn Tần Quan ở phía xa, run rẩy nói: "Ngươi... Ngươi cầm thứ gì?" Tần Quan mở to mắt nhìn: "Đừng Chọc Ta!" Thích Nguyên nuốt nước bọt, sau đó nói: "Ngươi lợi hại đến vậy ư!" Tần Quan cười hì hì: "Bình thường thôi, bình thường thôi!" Thích Nguyên: "..." Tần Quan quay đầu lại nhìn cô gái đứng đối diện: "Chuyện chúng ta vừa nói ấy, thương lượng lại một chút được không..." Cô gái liếc nhìn thần vật trong tay Tần Quan, vội nói: "Không... Không cần thương lượng nữa! Cô nói cái gì thì là vậy". Nói rồi, nàng ta do dự một chốc rồi thu lưỡi liềm lại: "Cô nói rất đúng, đánh nhau gì chứ, nguy hiểm quá đi mất, chúng ta nói chuyện đi, phụ nữ không thể đánh phụ nữ được, đúng không?" Tần Quan: "..." ...Trong tinh không, thân thể của Thích Nguyên ngày càng hư huyễn! Ông ta biết bản thân sắp không xong rồi! Lúc này đây, vẻ mặt của Thích Nguyên rất mờ mịt! Cái chết cận kề mới khiến đầu óc ông ta tỉnh táo hơn một chút. Thua cuộc! Tiên Bảo Các căn bản không để Thích tộc vào mắt! Thích Nguyên nhìn phía cuối tinh không nơi xa, đột nhiên ông ta lắc đầu cười, nụ cười có chút thê lương.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng khí tức của ông ta vừa tiếp xúc với tia sáng trắng kia thì cứ như tuyết gặp phải chảo dầu sôi, bị hào tan ngay tức khắc! Ầm! Dưới cái nhìn của mọi người, tia sáng trắng kia xuyên thủng qua giữa hàng mày của Thích Nguyên, nhưng nó vẫn chưa chịu tan biến mà tiếp tục bắn thẳng vào phần cuối tinh hà rồi biến mất... Ầm ầm! Thân thể Thích Nguyên như bị đóng đinh tại chỗ không nhúc nhích được gì, thân thể ông ta bắt đầu tan biến từng chút một. Thích Nguyên có chút ngớ người ra. Vậy là xong rồi? Ông ta sẽ chết như thế? Bị giết trong nháy mắt? Hai tên cường giả Thích tộc đứng cạnh Thích Nguyên lập tức tỏ vẻ kinh hãi, thân thể không ngừng run rẩy. Lúc này đây, bọn họ vô cùng bối rối! Thích Nguyên là Tuế Nguyệt Cảnh đấy! Cứ thế bị Tần Quan giết trong nháy mắt? Thích Nguyên nhìn Tần Quan ở phía xa, run rẩy nói: "Ngươi... Ngươi cầm thứ gì?" Tần Quan mở to mắt nhìn: "Đừng Chọc Ta!" Thích Nguyên nuốt nước bọt, sau đó nói: "Ngươi lợi hại đến vậy ư!" Tần Quan cười hì hì: "Bình thường thôi, bình thường thôi!" Thích Nguyên: "..." Tần Quan quay đầu lại nhìn cô gái đứng đối diện: "Chuyện chúng ta vừa nói ấy, thương lượng lại một chút được không..." Cô gái liếc nhìn thần vật trong tay Tần Quan, vội nói: "Không... Không cần thương lượng nữa! Cô nói cái gì thì là vậy". Nói rồi, nàng ta do dự một chốc rồi thu lưỡi liềm lại: "Cô nói rất đúng, đánh nhau gì chứ, nguy hiểm quá đi mất, chúng ta nói chuyện đi, phụ nữ không thể đánh phụ nữ được, đúng không?" Tần Quan: "..." ...Trong tinh không, thân thể của Thích Nguyên ngày càng hư huyễn! Ông ta biết bản thân sắp không xong rồi! Lúc này đây, vẻ mặt của Thích Nguyên rất mờ mịt! Cái chết cận kề mới khiến đầu óc ông ta tỉnh táo hơn một chút. Thua cuộc! Tiên Bảo Các căn bản không để Thích tộc vào mắt! Thích Nguyên nhìn phía cuối tinh không nơi xa, đột nhiên ông ta lắc đầu cười, nụ cười có chút thê lương.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng khí tức của ông ta vừa tiếp xúc với tia sáng trắng kia thì cứ như tuyết gặp phải chảo dầu sôi, bị hào tan ngay tức khắc! Ầm! Dưới cái nhìn của mọi người, tia sáng trắng kia xuyên thủng qua giữa hàng mày của Thích Nguyên, nhưng nó vẫn chưa chịu tan biến mà tiếp tục bắn thẳng vào phần cuối tinh hà rồi biến mất... Ầm ầm! Thân thể Thích Nguyên như bị đóng đinh tại chỗ không nhúc nhích được gì, thân thể ông ta bắt đầu tan biến từng chút một. Thích Nguyên có chút ngớ người ra. Vậy là xong rồi? Ông ta sẽ chết như thế? Bị giết trong nháy mắt? Hai tên cường giả Thích tộc đứng cạnh Thích Nguyên lập tức tỏ vẻ kinh hãi, thân thể không ngừng run rẩy. Lúc này đây, bọn họ vô cùng bối rối! Thích Nguyên là Tuế Nguyệt Cảnh đấy! Cứ thế bị Tần Quan giết trong nháy mắt? Thích Nguyên nhìn Tần Quan ở phía xa, run rẩy nói: "Ngươi... Ngươi cầm thứ gì?" Tần Quan mở to mắt nhìn: "Đừng Chọc Ta!" Thích Nguyên nuốt nước bọt, sau đó nói: "Ngươi lợi hại đến vậy ư!" Tần Quan cười hì hì: "Bình thường thôi, bình thường thôi!" Thích Nguyên: "..." Tần Quan quay đầu lại nhìn cô gái đứng đối diện: "Chuyện chúng ta vừa nói ấy, thương lượng lại một chút được không..." Cô gái liếc nhìn thần vật trong tay Tần Quan, vội nói: "Không... Không cần thương lượng nữa! Cô nói cái gì thì là vậy". Nói rồi, nàng ta do dự một chốc rồi thu lưỡi liềm lại: "Cô nói rất đúng, đánh nhau gì chứ, nguy hiểm quá đi mất, chúng ta nói chuyện đi, phụ nữ không thể đánh phụ nữ được, đúng không?" Tần Quan: "..." ...Trong tinh không, thân thể của Thích Nguyên ngày càng hư huyễn! Ông ta biết bản thân sắp không xong rồi! Lúc này đây, vẻ mặt của Thích Nguyên rất mờ mịt! Cái chết cận kề mới khiến đầu óc ông ta tỉnh táo hơn một chút. Thua cuộc! Tiên Bảo Các căn bản không để Thích tộc vào mắt! Thích Nguyên nhìn phía cuối tinh không nơi xa, đột nhiên ông ta lắc đầu cười, nụ cười có chút thê lương.