Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9088

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn đứng dậy rời đi.  Hai người kia sửng sốt. Chu U vộ hỏi: “Diệp công tử đi đâu?"  Diệp Huyên: “Diệt Thích tộc”.  Chu U: “...”  Đạo Lăng do dự một hồi rồi đứng dậy đi theo.  Diệp Huyên nhìn y: “Chúng ta không có phần thắng, lần này ta không gạt huynh”.  Đạo Lăng: “Ta chỉ có một yêu cầu”.  Diệp Huyên cau mày: “Là gì?"  Đạo Lăng nghiêm túc nói: “Đánh thì đánh, nhưng đừng bán ta nữa”.  Diệp Huyên: “...”Mấy hành động vô liêm sỉ của Diệp Huyên đã thật sự khiến Đạo Lăng phát sợ trong lòng.  Diệp Huyên chỉ cười ha hả: “Đi thôi”.  Hai người dợm rời đi.  Bỗng nghe Chu U lên tiếng: “Diệp công tử thật sự muốn đi diệt Thích tộc sao?"  Diệp Huyên gật đầu.  Chu U chần chừ: “Thứ cho ta nói thẳng, lấy thực lực của hai người hiện nay, tiêu diệt Thích tộc e rằng sẽ không dễ dàng”.  Diệp Huyên cười: “Không sao cả, cứ từ từ mà làm. Một ngày không được thì mười ngày, mười ngày không được thì mười năm, rồi sẽ có ngày làm thịt hết bọn chúng”.  Sau đó hắn và Đạo Lăng biến mất ở chân trời.  Để lại Chu U lẳng lặng tại chỗ.  Thích tộc này thật là, tự dưng lại trêu vào hai người này.  Đứng trước sự trả thù điên cuồng của hai thiên tài như Diệp Huyên và Đạo Lăng, ngay cả Chu tộc cũng phải nhức đầu chứ đừng nói Thích tộc.  Đánh không lại thì chạy, tu luyện mấy ngày xong quay lại đánh, chơi kiểu này ai theo được?  Một hồi sau, Chu U lắc đầu, xoay người rời đi.  Hai người kia trả thù Thích tộc như vậy là chuyện tốt với Chu tộc.  Mặt kệ người chiến thắng là ai, Chu tộc chỉ cần án binh bất động quan sát, cũng có thể làm ngư ông đắc lợi.  ...  Diệp Huyên và Đạo Lăng dừng bước trong tinh không. Diệp Huyên đưa Đạo Lăng vào Tiểu Tháp.  Hai người ngồi đối diện nhau.  Trao đổi kinh nghiệm chiến đấu và mạch suy nghĩ.  Diệp Huyên hỏi: “Huynh có cảm giác gì sau khi đánh Thích tộc?"  Đạo Lăng trầm ngâm một hồi, nói: “Dòng sông Tuế Nguyệt chính là mấu chốt”.  Diệp Huyên gật gù: “Giống ta”.  Tuế Nguyệt Cảnh.  Mấu chốt của nó nằm ở Tuế Nguyệt Chi Lực ư?  Không.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn đứng dậy rời đi.  Hai người kia sửng sốt. Chu U vộ hỏi: “Diệp công tử đi đâu?"  Diệp Huyên: “Diệt Thích tộc”.  Chu U: “...”  Đạo Lăng do dự một hồi rồi đứng dậy đi theo.  Diệp Huyên nhìn y: “Chúng ta không có phần thắng, lần này ta không gạt huynh”.  Đạo Lăng: “Ta chỉ có một yêu cầu”.  Diệp Huyên cau mày: “Là gì?"  Đạo Lăng nghiêm túc nói: “Đánh thì đánh, nhưng đừng bán ta nữa”.  Diệp Huyên: “...”Mấy hành động vô liêm sỉ của Diệp Huyên đã thật sự khiến Đạo Lăng phát sợ trong lòng.  Diệp Huyên chỉ cười ha hả: “Đi thôi”.  Hai người dợm rời đi.  Bỗng nghe Chu U lên tiếng: “Diệp công tử thật sự muốn đi diệt Thích tộc sao?"  Diệp Huyên gật đầu.  Chu U chần chừ: “Thứ cho ta nói thẳng, lấy thực lực của hai người hiện nay, tiêu diệt Thích tộc e rằng sẽ không dễ dàng”.  Diệp Huyên cười: “Không sao cả, cứ từ từ mà làm. Một ngày không được thì mười ngày, mười ngày không được thì mười năm, rồi sẽ có ngày làm thịt hết bọn chúng”.  Sau đó hắn và Đạo Lăng biến mất ở chân trời.  Để lại Chu U lẳng lặng tại chỗ.  Thích tộc này thật là, tự dưng lại trêu vào hai người này.  Đứng trước sự trả thù điên cuồng của hai thiên tài như Diệp Huyên và Đạo Lăng, ngay cả Chu tộc cũng phải nhức đầu chứ đừng nói Thích tộc.  Đánh không lại thì chạy, tu luyện mấy ngày xong quay lại đánh, chơi kiểu này ai theo được?  Một hồi sau, Chu U lắc đầu, xoay người rời đi.  Hai người kia trả thù Thích tộc như vậy là chuyện tốt với Chu tộc.  Mặt kệ người chiến thắng là ai, Chu tộc chỉ cần án binh bất động quan sát, cũng có thể làm ngư ông đắc lợi.  ...  Diệp Huyên và Đạo Lăng dừng bước trong tinh không. Diệp Huyên đưa Đạo Lăng vào Tiểu Tháp.  Hai người ngồi đối diện nhau.  Trao đổi kinh nghiệm chiến đấu và mạch suy nghĩ.  Diệp Huyên hỏi: “Huynh có cảm giác gì sau khi đánh Thích tộc?"  Đạo Lăng trầm ngâm một hồi, nói: “Dòng sông Tuế Nguyệt chính là mấu chốt”.  Diệp Huyên gật gù: “Giống ta”.  Tuế Nguyệt Cảnh.  Mấu chốt của nó nằm ở Tuế Nguyệt Chi Lực ư?  Không.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn đứng dậy rời đi.  Hai người kia sửng sốt. Chu U vộ hỏi: “Diệp công tử đi đâu?"  Diệp Huyên: “Diệt Thích tộc”.  Chu U: “...”  Đạo Lăng do dự một hồi rồi đứng dậy đi theo.  Diệp Huyên nhìn y: “Chúng ta không có phần thắng, lần này ta không gạt huynh”.  Đạo Lăng: “Ta chỉ có một yêu cầu”.  Diệp Huyên cau mày: “Là gì?"  Đạo Lăng nghiêm túc nói: “Đánh thì đánh, nhưng đừng bán ta nữa”.  Diệp Huyên: “...”Mấy hành động vô liêm sỉ của Diệp Huyên đã thật sự khiến Đạo Lăng phát sợ trong lòng.  Diệp Huyên chỉ cười ha hả: “Đi thôi”.  Hai người dợm rời đi.  Bỗng nghe Chu U lên tiếng: “Diệp công tử thật sự muốn đi diệt Thích tộc sao?"  Diệp Huyên gật đầu.  Chu U chần chừ: “Thứ cho ta nói thẳng, lấy thực lực của hai người hiện nay, tiêu diệt Thích tộc e rằng sẽ không dễ dàng”.  Diệp Huyên cười: “Không sao cả, cứ từ từ mà làm. Một ngày không được thì mười ngày, mười ngày không được thì mười năm, rồi sẽ có ngày làm thịt hết bọn chúng”.  Sau đó hắn và Đạo Lăng biến mất ở chân trời.  Để lại Chu U lẳng lặng tại chỗ.  Thích tộc này thật là, tự dưng lại trêu vào hai người này.  Đứng trước sự trả thù điên cuồng của hai thiên tài như Diệp Huyên và Đạo Lăng, ngay cả Chu tộc cũng phải nhức đầu chứ đừng nói Thích tộc.  Đánh không lại thì chạy, tu luyện mấy ngày xong quay lại đánh, chơi kiểu này ai theo được?  Một hồi sau, Chu U lắc đầu, xoay người rời đi.  Hai người kia trả thù Thích tộc như vậy là chuyện tốt với Chu tộc.  Mặt kệ người chiến thắng là ai, Chu tộc chỉ cần án binh bất động quan sát, cũng có thể làm ngư ông đắc lợi.  ...  Diệp Huyên và Đạo Lăng dừng bước trong tinh không. Diệp Huyên đưa Đạo Lăng vào Tiểu Tháp.  Hai người ngồi đối diện nhau.  Trao đổi kinh nghiệm chiến đấu và mạch suy nghĩ.  Diệp Huyên hỏi: “Huynh có cảm giác gì sau khi đánh Thích tộc?"  Đạo Lăng trầm ngâm một hồi, nói: “Dòng sông Tuế Nguyệt chính là mấu chốt”.  Diệp Huyên gật gù: “Giống ta”.  Tuế Nguyệt Cảnh.  Mấu chốt của nó nằm ở Tuế Nguyệt Chi Lực ư?  Không.  

Chương 9088