Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9101

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tông chủ Tuế Nguyệt Tông nghe vậy thì sửng sốt.  Tần Quan bỗng nói: “Người đâu!"  Một ông lão đeo mặt nạ xuất hiện cạnh nàng ta.  Tần Quan: “Phát lệnh truy nã, ta muốn cái đầu của tên bán bộ Tuế Nguyệt Tiên kia, một triệu Trụ Mạch”.  Ông lão do dự một thoáng rồi gật đầu: “Vâng!"  Sau đó biến mất.  Tông chủ Tuế Nguyệt Tông bên kia chần chừ một hồi, nói: “Cô nương làm vậy cũng vô ích. Vị tiền bối kia là bán bộ Tuế Nguyệt Tiên, trên thế gian không có bao nhiêu người giết được, hắn ta...”  Đúng lúc này, vùng thời không phía trên họ chợt nứt ra. Một khắc sau, một cái thủ cấp đầm đìa máu và một thanh kiếm bay ra.  Đồng tử của Tông chủ Tuế Nguyệt Tông rụt lại, lui bước về sau, kinh hãi thốt lên: “Đây là...”  Thủ cấp kia thuộc về tên bán bộ Tuế Nguyệt Tiên lão vừa nói.  Nhóm Diệp Huyên cũng ngây ngẩn.  Đây chính là sức mạnh của đồng tiền ư?  Mọi người: “...”Sự xuất hiện của cái đầu kia khiến mọi người có mặt đều ngơ ngẩn.  Mới qua được bao lâu?  Chưa đến nửa khắc đồng hồ!  Đúng lúc này, có một bóng người cực kỳ mờ ảo xuất hiện gần đó.  Các cường giả vừa nhìn thấy thì lập tức biến sắc.  Nguy hiểm!  Đây là cảm giác bọn họ đều có.  Nhất là Tông chủ Tuế Nguyệt Tông, không chỉ sắc mặt đanh lại mà còn lộ vẻ sợ hãi trong mắt.  Nửa bước Tuế Nguyệt Tiên mà bị giết trong chớp mắt một cách dễ dàng vậy ư?  Bóng mờ kia im lặng nhìn Tần Quan.  Nàng ta vươn tay, để một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến. Cái bóng nhận lấy, mở miệng: “Đa tạ”.  Sau đó xoay người rời đi.  Được vài bước, người đó dừng lại, hỏi: “Tần Các chủ có còn muốn giết ai nữa không? Lấy giá hữu nghị”.  Mọi người: “...”  Tần Quan cười: “Tạm thời không có”.  Người kia gật đầu rồi biến mất.  Tần Quan vươn tay thu kiếm Thanh Huyên về rồi trả lại cho Diệp Huyên. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tông chủ Tuế Nguyệt Tông nghe vậy thì sửng sốt.  Tần Quan bỗng nói: “Người đâu!"  Một ông lão đeo mặt nạ xuất hiện cạnh nàng ta.  Tần Quan: “Phát lệnh truy nã, ta muốn cái đầu của tên bán bộ Tuế Nguyệt Tiên kia, một triệu Trụ Mạch”.  Ông lão do dự một thoáng rồi gật đầu: “Vâng!"  Sau đó biến mất.  Tông chủ Tuế Nguyệt Tông bên kia chần chừ một hồi, nói: “Cô nương làm vậy cũng vô ích. Vị tiền bối kia là bán bộ Tuế Nguyệt Tiên, trên thế gian không có bao nhiêu người giết được, hắn ta...”  Đúng lúc này, vùng thời không phía trên họ chợt nứt ra. Một khắc sau, một cái thủ cấp đầm đìa máu và một thanh kiếm bay ra.  Đồng tử của Tông chủ Tuế Nguyệt Tông rụt lại, lui bước về sau, kinh hãi thốt lên: “Đây là...”  Thủ cấp kia thuộc về tên bán bộ Tuế Nguyệt Tiên lão vừa nói.  Nhóm Diệp Huyên cũng ngây ngẩn.  Đây chính là sức mạnh của đồng tiền ư?  Mọi người: “...”Sự xuất hiện của cái đầu kia khiến mọi người có mặt đều ngơ ngẩn.  Mới qua được bao lâu?  Chưa đến nửa khắc đồng hồ!  Đúng lúc này, có một bóng người cực kỳ mờ ảo xuất hiện gần đó.  Các cường giả vừa nhìn thấy thì lập tức biến sắc.  Nguy hiểm!  Đây là cảm giác bọn họ đều có.  Nhất là Tông chủ Tuế Nguyệt Tông, không chỉ sắc mặt đanh lại mà còn lộ vẻ sợ hãi trong mắt.  Nửa bước Tuế Nguyệt Tiên mà bị giết trong chớp mắt một cách dễ dàng vậy ư?  Bóng mờ kia im lặng nhìn Tần Quan.  Nàng ta vươn tay, để một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến. Cái bóng nhận lấy, mở miệng: “Đa tạ”.  Sau đó xoay người rời đi.  Được vài bước, người đó dừng lại, hỏi: “Tần Các chủ có còn muốn giết ai nữa không? Lấy giá hữu nghị”.  Mọi người: “...”  Tần Quan cười: “Tạm thời không có”.  Người kia gật đầu rồi biến mất.  Tần Quan vươn tay thu kiếm Thanh Huyên về rồi trả lại cho Diệp Huyên. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tông chủ Tuế Nguyệt Tông nghe vậy thì sửng sốt.  Tần Quan bỗng nói: “Người đâu!"  Một ông lão đeo mặt nạ xuất hiện cạnh nàng ta.  Tần Quan: “Phát lệnh truy nã, ta muốn cái đầu của tên bán bộ Tuế Nguyệt Tiên kia, một triệu Trụ Mạch”.  Ông lão do dự một thoáng rồi gật đầu: “Vâng!"  Sau đó biến mất.  Tông chủ Tuế Nguyệt Tông bên kia chần chừ một hồi, nói: “Cô nương làm vậy cũng vô ích. Vị tiền bối kia là bán bộ Tuế Nguyệt Tiên, trên thế gian không có bao nhiêu người giết được, hắn ta...”  Đúng lúc này, vùng thời không phía trên họ chợt nứt ra. Một khắc sau, một cái thủ cấp đầm đìa máu và một thanh kiếm bay ra.  Đồng tử của Tông chủ Tuế Nguyệt Tông rụt lại, lui bước về sau, kinh hãi thốt lên: “Đây là...”  Thủ cấp kia thuộc về tên bán bộ Tuế Nguyệt Tiên lão vừa nói.  Nhóm Diệp Huyên cũng ngây ngẩn.  Đây chính là sức mạnh của đồng tiền ư?  Mọi người: “...”Sự xuất hiện của cái đầu kia khiến mọi người có mặt đều ngơ ngẩn.  Mới qua được bao lâu?  Chưa đến nửa khắc đồng hồ!  Đúng lúc này, có một bóng người cực kỳ mờ ảo xuất hiện gần đó.  Các cường giả vừa nhìn thấy thì lập tức biến sắc.  Nguy hiểm!  Đây là cảm giác bọn họ đều có.  Nhất là Tông chủ Tuế Nguyệt Tông, không chỉ sắc mặt đanh lại mà còn lộ vẻ sợ hãi trong mắt.  Nửa bước Tuế Nguyệt Tiên mà bị giết trong chớp mắt một cách dễ dàng vậy ư?  Bóng mờ kia im lặng nhìn Tần Quan.  Nàng ta vươn tay, để một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến. Cái bóng nhận lấy, mở miệng: “Đa tạ”.  Sau đó xoay người rời đi.  Được vài bước, người đó dừng lại, hỏi: “Tần Các chủ có còn muốn giết ai nữa không? Lấy giá hữu nghị”.  Mọi người: “...”  Tần Quan cười: “Tạm thời không có”.  Người kia gật đầu rồi biến mất.  Tần Quan vươn tay thu kiếm Thanh Huyên về rồi trả lại cho Diệp Huyên. 

Chương 9101