Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9166

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ở một bên, biểu cảm của Đạo Lăng cứng đờ.  Thích Thiên khẽ thở dài: “Đồ ngốc nhà ngươi! Đã không có đầu óc cỡ Diệp huynh thì ngươi cũng đừng đòi bịa chuyện lừa người…”  Đạo Lăng: “…”  …  Lúc Vân sư lao tới, trong mắt Thiên Khí bỗng lóe lên ánh sáng sắc lạnh, sau đó hắn ta lao thẳng về phía Vân sư.  Ầm!  Một tiếng nổ vang vọng khắp chân trời, sau đó, Vân sư và Thiên Khí đồng thời lùi nhanh lại.  Cả hai cùng lùi lại hơn mấy vạn trượng.  Đến khi dừng lại được, Vân sư nhìn về phía Thiên Khí, trong mắt lộ rõ vẻ ngưng trọng, lòng thoáng kinh ngạc, bởi vì thiếu niên trước mắt quả thật có sức mạnh thân thể đáng gờm.  Ở bên khác, Lam tôn đột nhiên nói: “Đó là yêu thú, cẩn thận!”  Vân sư khẽ gật đầu, sau đó biến mất khỏi vị trí đang đứng.  Rẹt!  Thời không ở hiện trường đột nhiên nứt vỡ.  Ở nơi xa, trong mắt Thiên Khí lóe lên vẻ dữ tợn, hắn ta bỗng nắm chặt tay phải, sau đó đánh ra một quyền.  Ầm ầm!  Sau tiếng nổ lớn vang vọng, cả đất trời nhanh chóng nứt vỡ.  Lần này, Thiên Khí đã lùi lại gần mười vạn trượng, lúc hắn ta vừa dừng lại thì khoảng không sau lưng đột nhiên nứt ra.  Ở nơi xa, Vân sư nhìn Thiên Khí bằng vẻ mặt bình tĩnh: “Tiếp tục!”  Dứt lời, gã lao thẳng về phía Thiên Khí.  Thiên Khí bỗng nắm chặt tay phải, sau đó lao thẳng lên trời, đánh nhau với Vân sư.  Đối đầu!  Một bên khác, Đạo Lăng nhìn Lam tôn và Kiếp Chủ, sau đó hỏi: “Thiên huynh, huynh chọn ai?”  Thích Thiên chỉ vào Kiếp Chủ ở phía xa.  Biểu cảm của Đạo Lăng cứng đờ.  Ai cũng nhìn ra được Lam tôn kia đáng sợ hơn!  Thích Thiên quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên vẫn đang tĩnh tọa đằng xa, sau đó nói: “Ánh mắt của Kiếp Chủ kia cứ hướng mãi về phía Diệp huynh, rõ ràng là muốn giết huynh ấy, phải cẩn thận!”  Đạo Lăng gật đầu, nhìn về phía Lam tôn ở chân trời: “Bà muốn đánh với ta không? Nếu không muốn thì có thể đánh với Thiên huynh!”  Thích Thiên: “…”  Lam tôn nhìn chằm chằm Đạo Lăng: “Ta muốn đánh với ngươi!”  Đạo Lăng khó hiểu hỏi: “Tại sao?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ở một bên, biểu cảm của Đạo Lăng cứng đờ.  Thích Thiên khẽ thở dài: “Đồ ngốc nhà ngươi! Đã không có đầu óc cỡ Diệp huynh thì ngươi cũng đừng đòi bịa chuyện lừa người…”  Đạo Lăng: “…”  …  Lúc Vân sư lao tới, trong mắt Thiên Khí bỗng lóe lên ánh sáng sắc lạnh, sau đó hắn ta lao thẳng về phía Vân sư.  Ầm!  Một tiếng nổ vang vọng khắp chân trời, sau đó, Vân sư và Thiên Khí đồng thời lùi nhanh lại.  Cả hai cùng lùi lại hơn mấy vạn trượng.  Đến khi dừng lại được, Vân sư nhìn về phía Thiên Khí, trong mắt lộ rõ vẻ ngưng trọng, lòng thoáng kinh ngạc, bởi vì thiếu niên trước mắt quả thật có sức mạnh thân thể đáng gờm.  Ở bên khác, Lam tôn đột nhiên nói: “Đó là yêu thú, cẩn thận!”  Vân sư khẽ gật đầu, sau đó biến mất khỏi vị trí đang đứng.  Rẹt!  Thời không ở hiện trường đột nhiên nứt vỡ.  Ở nơi xa, trong mắt Thiên Khí lóe lên vẻ dữ tợn, hắn ta bỗng nắm chặt tay phải, sau đó đánh ra một quyền.  Ầm ầm!  Sau tiếng nổ lớn vang vọng, cả đất trời nhanh chóng nứt vỡ.  Lần này, Thiên Khí đã lùi lại gần mười vạn trượng, lúc hắn ta vừa dừng lại thì khoảng không sau lưng đột nhiên nứt ra.  Ở nơi xa, Vân sư nhìn Thiên Khí bằng vẻ mặt bình tĩnh: “Tiếp tục!”  Dứt lời, gã lao thẳng về phía Thiên Khí.  Thiên Khí bỗng nắm chặt tay phải, sau đó lao thẳng lên trời, đánh nhau với Vân sư.  Đối đầu!  Một bên khác, Đạo Lăng nhìn Lam tôn và Kiếp Chủ, sau đó hỏi: “Thiên huynh, huynh chọn ai?”  Thích Thiên chỉ vào Kiếp Chủ ở phía xa.  Biểu cảm của Đạo Lăng cứng đờ.  Ai cũng nhìn ra được Lam tôn kia đáng sợ hơn!  Thích Thiên quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên vẫn đang tĩnh tọa đằng xa, sau đó nói: “Ánh mắt của Kiếp Chủ kia cứ hướng mãi về phía Diệp huynh, rõ ràng là muốn giết huynh ấy, phải cẩn thận!”  Đạo Lăng gật đầu, nhìn về phía Lam tôn ở chân trời: “Bà muốn đánh với ta không? Nếu không muốn thì có thể đánh với Thiên huynh!”  Thích Thiên: “…”  Lam tôn nhìn chằm chằm Đạo Lăng: “Ta muốn đánh với ngươi!”  Đạo Lăng khó hiểu hỏi: “Tại sao?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ở một bên, biểu cảm của Đạo Lăng cứng đờ.  Thích Thiên khẽ thở dài: “Đồ ngốc nhà ngươi! Đã không có đầu óc cỡ Diệp huynh thì ngươi cũng đừng đòi bịa chuyện lừa người…”  Đạo Lăng: “…”  …  Lúc Vân sư lao tới, trong mắt Thiên Khí bỗng lóe lên ánh sáng sắc lạnh, sau đó hắn ta lao thẳng về phía Vân sư.  Ầm!  Một tiếng nổ vang vọng khắp chân trời, sau đó, Vân sư và Thiên Khí đồng thời lùi nhanh lại.  Cả hai cùng lùi lại hơn mấy vạn trượng.  Đến khi dừng lại được, Vân sư nhìn về phía Thiên Khí, trong mắt lộ rõ vẻ ngưng trọng, lòng thoáng kinh ngạc, bởi vì thiếu niên trước mắt quả thật có sức mạnh thân thể đáng gờm.  Ở bên khác, Lam tôn đột nhiên nói: “Đó là yêu thú, cẩn thận!”  Vân sư khẽ gật đầu, sau đó biến mất khỏi vị trí đang đứng.  Rẹt!  Thời không ở hiện trường đột nhiên nứt vỡ.  Ở nơi xa, trong mắt Thiên Khí lóe lên vẻ dữ tợn, hắn ta bỗng nắm chặt tay phải, sau đó đánh ra một quyền.  Ầm ầm!  Sau tiếng nổ lớn vang vọng, cả đất trời nhanh chóng nứt vỡ.  Lần này, Thiên Khí đã lùi lại gần mười vạn trượng, lúc hắn ta vừa dừng lại thì khoảng không sau lưng đột nhiên nứt ra.  Ở nơi xa, Vân sư nhìn Thiên Khí bằng vẻ mặt bình tĩnh: “Tiếp tục!”  Dứt lời, gã lao thẳng về phía Thiên Khí.  Thiên Khí bỗng nắm chặt tay phải, sau đó lao thẳng lên trời, đánh nhau với Vân sư.  Đối đầu!  Một bên khác, Đạo Lăng nhìn Lam tôn và Kiếp Chủ, sau đó hỏi: “Thiên huynh, huynh chọn ai?”  Thích Thiên chỉ vào Kiếp Chủ ở phía xa.  Biểu cảm của Đạo Lăng cứng đờ.  Ai cũng nhìn ra được Lam tôn kia đáng sợ hơn!  Thích Thiên quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên vẫn đang tĩnh tọa đằng xa, sau đó nói: “Ánh mắt của Kiếp Chủ kia cứ hướng mãi về phía Diệp huynh, rõ ràng là muốn giết huynh ấy, phải cẩn thận!”  Đạo Lăng gật đầu, nhìn về phía Lam tôn ở chân trời: “Bà muốn đánh với ta không? Nếu không muốn thì có thể đánh với Thiên huynh!”  Thích Thiên: “…”  Lam tôn nhìn chằm chằm Đạo Lăng: “Ta muốn đánh với ngươi!”  Đạo Lăng khó hiểu hỏi: “Tại sao?” 

Chương 9166