Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9177

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thích Thiên gật đầu: “Ta cũng không làm được!”  Đạo Lăng cười nói: “Vậy thì tiếp tục đấu với bọn họ!”  Diệp Huyên gật đầu: “Đánh là xong!”  Thích Thiên đột nhiên nói: “Diệp huynh, huynh không phải Thoát Khỏi Tuế Nguyệt, nhưng thực lực của huynh còn mạnh hơn so với bọn ta, đây là vì sao?”  Đạo Lăng nhìn về phía Diệp Huyên, ánh mắt cũng lộ vẻ tò mò.  Diệp Huyên cười nói: “Ta không Thoát Khỏi Tuế Nguyệt, mà là dung hợp với Tuế Nguyệt!”  Thích Thiên nhíu mày: “Dung hợp với Tuế Nguyệt?”  Diệp Huyên gật đầu, nói xong, hắn chia sẻ tất cả những gì mình tu luyện giác ngộ ra với Thích Thiên và Đạo Lăng.  Đáng tiếc là, Thích Thiên và Đạo Lăng không thể dung hợp với dòng sông Tuế Nguyệt, bởi vì dòng sông Tuế Nguyệt căn bản không quan tâm bọn họ!  Nhưng, điều này cũng khiến hai người thu hoạch được không ít!  Diệp Huyên đột nhiên nói: “Chúng ta đều vừa mới đột phá, cảnh giới còn chưa ổn, việc cấp bách bây giờ là mau chóng củng cố cảnh giới của mình.”  Thích Thiên gật đầu: “Được!”  Ba người bọn Diệp Huyên liền tu luyện tại chỗ, mà Thiên Khí lại không tu luyện, y ở một bên ăn thịt. Đối với người này, ba người Diệp Huyên đều có chút bất đắc dĩ, người này, ham thịt như mạng!  Không quan tâm Thiên Khí, ba người bọn Diệp Huyên bắt đầu củng cố cảnh giới của mình.  ...  Trong Thái Cổ Thần Điện.  Thái Cổ Nguyên cười khẽ: “Không ngờ tới, bọn họ vậy mà còn sống!”  Thái Cổ Thần Thụ lắc đầu cười: “Tên kia, thế nhưng dùng tiền giết Lam tôn, mà thật sự không ngờ là, thế nhưng thật sự có người dám nhận!”  Thái Cổ Nguyên gật đầu: “Biết người vừa rồi là ai không?”  Thái Cổ Thần Thụ lắc đầu, cười khổ: “Tộc trưởng, ta đã muốn rất nhiều rất nhiều năm chưa ra ngoài rồi! Ta có thể biết một vài người và thực lực ngày trước, nhưng những người xuất hiện sau này...”  Nói xong lại lắc đầu, trong lòng đột nhiên có chút phức tạp.  Đã rất nhiều rất nhiều năm chưa ra ngoài rồi!  Mà Thái Cổ Thần tộc, cũng đã sắp bị người đời lãng quên rồi!  Thái Cổ Nguyên trầm lặng một lát, sau đó nói: “Lát nữa người gửi tiếp cho bọn họ mỗi người một trăm vạn Trụ Mạch!”  Thái Cổ Thần Thụ sững sờ “Vì sao?”  Thái Cổ Nguyên vẻ mặt bình tĩnh: “Ta quyết định tăng đầu tư!”  Thái Cổ Thần hơi do dự, sau đó nói: “Tộc trưởng, Trụ Mạch này, cho dù là chúng ta, cũng không có nhiều... Người trong tộc rất cần chúng!”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thích Thiên gật đầu: “Ta cũng không làm được!”  Đạo Lăng cười nói: “Vậy thì tiếp tục đấu với bọn họ!”  Diệp Huyên gật đầu: “Đánh là xong!”  Thích Thiên đột nhiên nói: “Diệp huynh, huynh không phải Thoát Khỏi Tuế Nguyệt, nhưng thực lực của huynh còn mạnh hơn so với bọn ta, đây là vì sao?”  Đạo Lăng nhìn về phía Diệp Huyên, ánh mắt cũng lộ vẻ tò mò.  Diệp Huyên cười nói: “Ta không Thoát Khỏi Tuế Nguyệt, mà là dung hợp với Tuế Nguyệt!”  Thích Thiên nhíu mày: “Dung hợp với Tuế Nguyệt?”  Diệp Huyên gật đầu, nói xong, hắn chia sẻ tất cả những gì mình tu luyện giác ngộ ra với Thích Thiên và Đạo Lăng.  Đáng tiếc là, Thích Thiên và Đạo Lăng không thể dung hợp với dòng sông Tuế Nguyệt, bởi vì dòng sông Tuế Nguyệt căn bản không quan tâm bọn họ!  Nhưng, điều này cũng khiến hai người thu hoạch được không ít!  Diệp Huyên đột nhiên nói: “Chúng ta đều vừa mới đột phá, cảnh giới còn chưa ổn, việc cấp bách bây giờ là mau chóng củng cố cảnh giới của mình.”  Thích Thiên gật đầu: “Được!”  Ba người bọn Diệp Huyên liền tu luyện tại chỗ, mà Thiên Khí lại không tu luyện, y ở một bên ăn thịt. Đối với người này, ba người Diệp Huyên đều có chút bất đắc dĩ, người này, ham thịt như mạng!  Không quan tâm Thiên Khí, ba người bọn Diệp Huyên bắt đầu củng cố cảnh giới của mình.  ...  Trong Thái Cổ Thần Điện.  Thái Cổ Nguyên cười khẽ: “Không ngờ tới, bọn họ vậy mà còn sống!”  Thái Cổ Thần Thụ lắc đầu cười: “Tên kia, thế nhưng dùng tiền giết Lam tôn, mà thật sự không ngờ là, thế nhưng thật sự có người dám nhận!”  Thái Cổ Nguyên gật đầu: “Biết người vừa rồi là ai không?”  Thái Cổ Thần Thụ lắc đầu, cười khổ: “Tộc trưởng, ta đã muốn rất nhiều rất nhiều năm chưa ra ngoài rồi! Ta có thể biết một vài người và thực lực ngày trước, nhưng những người xuất hiện sau này...”  Nói xong lại lắc đầu, trong lòng đột nhiên có chút phức tạp.  Đã rất nhiều rất nhiều năm chưa ra ngoài rồi!  Mà Thái Cổ Thần tộc, cũng đã sắp bị người đời lãng quên rồi!  Thái Cổ Nguyên trầm lặng một lát, sau đó nói: “Lát nữa người gửi tiếp cho bọn họ mỗi người một trăm vạn Trụ Mạch!”  Thái Cổ Thần Thụ sững sờ “Vì sao?”  Thái Cổ Nguyên vẻ mặt bình tĩnh: “Ta quyết định tăng đầu tư!”  Thái Cổ Thần hơi do dự, sau đó nói: “Tộc trưởng, Trụ Mạch này, cho dù là chúng ta, cũng không có nhiều... Người trong tộc rất cần chúng!”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thích Thiên gật đầu: “Ta cũng không làm được!”  Đạo Lăng cười nói: “Vậy thì tiếp tục đấu với bọn họ!”  Diệp Huyên gật đầu: “Đánh là xong!”  Thích Thiên đột nhiên nói: “Diệp huynh, huynh không phải Thoát Khỏi Tuế Nguyệt, nhưng thực lực của huynh còn mạnh hơn so với bọn ta, đây là vì sao?”  Đạo Lăng nhìn về phía Diệp Huyên, ánh mắt cũng lộ vẻ tò mò.  Diệp Huyên cười nói: “Ta không Thoát Khỏi Tuế Nguyệt, mà là dung hợp với Tuế Nguyệt!”  Thích Thiên nhíu mày: “Dung hợp với Tuế Nguyệt?”  Diệp Huyên gật đầu, nói xong, hắn chia sẻ tất cả những gì mình tu luyện giác ngộ ra với Thích Thiên và Đạo Lăng.  Đáng tiếc là, Thích Thiên và Đạo Lăng không thể dung hợp với dòng sông Tuế Nguyệt, bởi vì dòng sông Tuế Nguyệt căn bản không quan tâm bọn họ!  Nhưng, điều này cũng khiến hai người thu hoạch được không ít!  Diệp Huyên đột nhiên nói: “Chúng ta đều vừa mới đột phá, cảnh giới còn chưa ổn, việc cấp bách bây giờ là mau chóng củng cố cảnh giới của mình.”  Thích Thiên gật đầu: “Được!”  Ba người bọn Diệp Huyên liền tu luyện tại chỗ, mà Thiên Khí lại không tu luyện, y ở một bên ăn thịt. Đối với người này, ba người Diệp Huyên đều có chút bất đắc dĩ, người này, ham thịt như mạng!  Không quan tâm Thiên Khí, ba người bọn Diệp Huyên bắt đầu củng cố cảnh giới của mình.  ...  Trong Thái Cổ Thần Điện.  Thái Cổ Nguyên cười khẽ: “Không ngờ tới, bọn họ vậy mà còn sống!”  Thái Cổ Thần Thụ lắc đầu cười: “Tên kia, thế nhưng dùng tiền giết Lam tôn, mà thật sự không ngờ là, thế nhưng thật sự có người dám nhận!”  Thái Cổ Nguyên gật đầu: “Biết người vừa rồi là ai không?”  Thái Cổ Thần Thụ lắc đầu, cười khổ: “Tộc trưởng, ta đã muốn rất nhiều rất nhiều năm chưa ra ngoài rồi! Ta có thể biết một vài người và thực lực ngày trước, nhưng những người xuất hiện sau này...”  Nói xong lại lắc đầu, trong lòng đột nhiên có chút phức tạp.  Đã rất nhiều rất nhiều năm chưa ra ngoài rồi!  Mà Thái Cổ Thần tộc, cũng đã sắp bị người đời lãng quên rồi!  Thái Cổ Nguyên trầm lặng một lát, sau đó nói: “Lát nữa người gửi tiếp cho bọn họ mỗi người một trăm vạn Trụ Mạch!”  Thái Cổ Thần Thụ sững sờ “Vì sao?”  Thái Cổ Nguyên vẻ mặt bình tĩnh: “Ta quyết định tăng đầu tư!”  Thái Cổ Thần hơi do dự, sau đó nói: “Tộc trưởng, Trụ Mạch này, cho dù là chúng ta, cũng không có nhiều... Người trong tộc rất cần chúng!”  

Chương 9177