Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9235

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong tinh không, Diệp Huyên lặng lẽ đứng đó, trong tay hắn là hai thanh kiếm Thái Cổ Thần.  Tu luyện!  Phải nói là sau khi không có Tiểu Tháp, hắn có hơi vất vả khi tu luyện, khiến trong lòng hơi nhớ Tiểu Tháp.  Cũng không biết Tiểu Tháp sống ở hệ Ngân Hà thế nào rồi, bây giờ e là Tiểu Tháp đã bay lên trời rồi nhỉ? Lần sau gặp lại tên này có cho mình gọi hắn là Tháp gia không?  Còn Tiểu Hồn và An Lan Tú.  Dĩ nhiên là còn Thanh Nhi nữa.  Đã lâu không gặp bây giờ nàng ấy đang làm gì nhỉ?  Diệp Huyên mở mắt ra, hắn nhìn về nơi sâu thẳm tinh không, lúc này hắn như nhìn thấy một người váy trắng…  Đúng lúc này dao động khí tức cường giả ngắt ngang mạch suy nghĩ của Diệp Huyên, hắn quay đầu lại nhìn, một ông lão đang đứng ở đằng xa.  Khí tức Yêu Thú!  Thiên Yêu tộc!  Diệp Huyên thu lại ánh mắt, bình tĩnh nói: “Các ngươi đến nhanh đấy”.  Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Ta muốn gặp hắn”.  Diệp Huyên lắc đầu: “Không cần thiết”.  Nói rồi tay trái hắn siết chặt kiếm Thái Cổ Thần, vừa định lấy kiếm ra thì ông lão đó bỗng nói: “Ta chỉ muốn gặp hắn, không có ác ý gì với hắn cả”.  Diệp Huyên nhìn ông lão không nói gì.  Ông lão nói: “Ta là tam thúc của hắn, ruột thịt!”  Diệp Huyên trầm tư một lúc mới quay đầu sang nhìn nơi cách đó không xa, mấy người Đạo Lăng dẫn theo Thiên Khí đi đến.  Khi nhìn thấy Thiên Khí, ông lão sửng sốt, sau đó sắc mặt sầm lại nói: “Mất hết huyết mạch Yêu Thần, ngươi có thể trưởng thành đến mức này…”  Thiên Khí nhìn ông lão không nói gì.  Ông lão bỗng nhìn Diệp Huyên: “Dẫn hắn đi, đi càng xa càng tốt”.  Nói rồi ông ta xoay người bỏ đi.  Diệp Huyên nói: “Ta có một chuyện khá thắc mắc, theo lý Thiên Khí xuất sắc như thế, Thiên Yêu tộc ông hẳn nên vui mới đúng chứ?”  Ông lão gật đầu: “Vốn dĩ là nên vui mừng, năm đó cả Thiên Yêu tộc cũng rất mừng rỡ…”  Nói đến đây ông ta như nghĩ đến chuyện cũ gì đó thấp giọng thở dài, vẻ mặt phức tạp.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Sau đó xảy ra biến cố?”  Ông lão lắc đầu: “Chàng trai, biết những chuyện này không có lợi gì với ngươi cả. Hãy nghe ta, bây giờ dẫn hắn đi, càng xa càng tốt”.  Diệp Huyên nhìn ông lão: “Ban đầu Thiên Khí có huyết mạch Yêu Thần nhưng bây giờ không còn nữa, tức là huyết mạch Yêu Thần của hắn bị cướp mất rồi. Mà trước đó người của các ngươi đến tìm hắn, gọi hắn là tạp chủng… Nếu ta đoán không nhầm chắc hẳn là mẫu thân của Thiên Khí có địa vị thấp hèn ở Thiên Yêu tộc, đến nỗi sau khi Thiên Khí ra đời, không một ai có thể bảo vệ được hắn mới khiến huyết mạch Yêu Thần của hắn bị cướp mất, đúng không?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong tinh không, Diệp Huyên lặng lẽ đứng đó, trong tay hắn là hai thanh kiếm Thái Cổ Thần.  Tu luyện!  Phải nói là sau khi không có Tiểu Tháp, hắn có hơi vất vả khi tu luyện, khiến trong lòng hơi nhớ Tiểu Tháp.  Cũng không biết Tiểu Tháp sống ở hệ Ngân Hà thế nào rồi, bây giờ e là Tiểu Tháp đã bay lên trời rồi nhỉ? Lần sau gặp lại tên này có cho mình gọi hắn là Tháp gia không?  Còn Tiểu Hồn và An Lan Tú.  Dĩ nhiên là còn Thanh Nhi nữa.  Đã lâu không gặp bây giờ nàng ấy đang làm gì nhỉ?  Diệp Huyên mở mắt ra, hắn nhìn về nơi sâu thẳm tinh không, lúc này hắn như nhìn thấy một người váy trắng…  Đúng lúc này dao động khí tức cường giả ngắt ngang mạch suy nghĩ của Diệp Huyên, hắn quay đầu lại nhìn, một ông lão đang đứng ở đằng xa.  Khí tức Yêu Thú!  Thiên Yêu tộc!  Diệp Huyên thu lại ánh mắt, bình tĩnh nói: “Các ngươi đến nhanh đấy”.  Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Ta muốn gặp hắn”.  Diệp Huyên lắc đầu: “Không cần thiết”.  Nói rồi tay trái hắn siết chặt kiếm Thái Cổ Thần, vừa định lấy kiếm ra thì ông lão đó bỗng nói: “Ta chỉ muốn gặp hắn, không có ác ý gì với hắn cả”.  Diệp Huyên nhìn ông lão không nói gì.  Ông lão nói: “Ta là tam thúc của hắn, ruột thịt!”  Diệp Huyên trầm tư một lúc mới quay đầu sang nhìn nơi cách đó không xa, mấy người Đạo Lăng dẫn theo Thiên Khí đi đến.  Khi nhìn thấy Thiên Khí, ông lão sửng sốt, sau đó sắc mặt sầm lại nói: “Mất hết huyết mạch Yêu Thần, ngươi có thể trưởng thành đến mức này…”  Thiên Khí nhìn ông lão không nói gì.  Ông lão bỗng nhìn Diệp Huyên: “Dẫn hắn đi, đi càng xa càng tốt”.  Nói rồi ông ta xoay người bỏ đi.  Diệp Huyên nói: “Ta có một chuyện khá thắc mắc, theo lý Thiên Khí xuất sắc như thế, Thiên Yêu tộc ông hẳn nên vui mới đúng chứ?”  Ông lão gật đầu: “Vốn dĩ là nên vui mừng, năm đó cả Thiên Yêu tộc cũng rất mừng rỡ…”  Nói đến đây ông ta như nghĩ đến chuyện cũ gì đó thấp giọng thở dài, vẻ mặt phức tạp.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Sau đó xảy ra biến cố?”  Ông lão lắc đầu: “Chàng trai, biết những chuyện này không có lợi gì với ngươi cả. Hãy nghe ta, bây giờ dẫn hắn đi, càng xa càng tốt”.  Diệp Huyên nhìn ông lão: “Ban đầu Thiên Khí có huyết mạch Yêu Thần nhưng bây giờ không còn nữa, tức là huyết mạch Yêu Thần của hắn bị cướp mất rồi. Mà trước đó người của các ngươi đến tìm hắn, gọi hắn là tạp chủng… Nếu ta đoán không nhầm chắc hẳn là mẫu thân của Thiên Khí có địa vị thấp hèn ở Thiên Yêu tộc, đến nỗi sau khi Thiên Khí ra đời, không một ai có thể bảo vệ được hắn mới khiến huyết mạch Yêu Thần của hắn bị cướp mất, đúng không?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong tinh không, Diệp Huyên lặng lẽ đứng đó, trong tay hắn là hai thanh kiếm Thái Cổ Thần.  Tu luyện!  Phải nói là sau khi không có Tiểu Tháp, hắn có hơi vất vả khi tu luyện, khiến trong lòng hơi nhớ Tiểu Tháp.  Cũng không biết Tiểu Tháp sống ở hệ Ngân Hà thế nào rồi, bây giờ e là Tiểu Tháp đã bay lên trời rồi nhỉ? Lần sau gặp lại tên này có cho mình gọi hắn là Tháp gia không?  Còn Tiểu Hồn và An Lan Tú.  Dĩ nhiên là còn Thanh Nhi nữa.  Đã lâu không gặp bây giờ nàng ấy đang làm gì nhỉ?  Diệp Huyên mở mắt ra, hắn nhìn về nơi sâu thẳm tinh không, lúc này hắn như nhìn thấy một người váy trắng…  Đúng lúc này dao động khí tức cường giả ngắt ngang mạch suy nghĩ của Diệp Huyên, hắn quay đầu lại nhìn, một ông lão đang đứng ở đằng xa.  Khí tức Yêu Thú!  Thiên Yêu tộc!  Diệp Huyên thu lại ánh mắt, bình tĩnh nói: “Các ngươi đến nhanh đấy”.  Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Ta muốn gặp hắn”.  Diệp Huyên lắc đầu: “Không cần thiết”.  Nói rồi tay trái hắn siết chặt kiếm Thái Cổ Thần, vừa định lấy kiếm ra thì ông lão đó bỗng nói: “Ta chỉ muốn gặp hắn, không có ác ý gì với hắn cả”.  Diệp Huyên nhìn ông lão không nói gì.  Ông lão nói: “Ta là tam thúc của hắn, ruột thịt!”  Diệp Huyên trầm tư một lúc mới quay đầu sang nhìn nơi cách đó không xa, mấy người Đạo Lăng dẫn theo Thiên Khí đi đến.  Khi nhìn thấy Thiên Khí, ông lão sửng sốt, sau đó sắc mặt sầm lại nói: “Mất hết huyết mạch Yêu Thần, ngươi có thể trưởng thành đến mức này…”  Thiên Khí nhìn ông lão không nói gì.  Ông lão bỗng nhìn Diệp Huyên: “Dẫn hắn đi, đi càng xa càng tốt”.  Nói rồi ông ta xoay người bỏ đi.  Diệp Huyên nói: “Ta có một chuyện khá thắc mắc, theo lý Thiên Khí xuất sắc như thế, Thiên Yêu tộc ông hẳn nên vui mới đúng chứ?”  Ông lão gật đầu: “Vốn dĩ là nên vui mừng, năm đó cả Thiên Yêu tộc cũng rất mừng rỡ…”  Nói đến đây ông ta như nghĩ đến chuyện cũ gì đó thấp giọng thở dài, vẻ mặt phức tạp.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Sau đó xảy ra biến cố?”  Ông lão lắc đầu: “Chàng trai, biết những chuyện này không có lợi gì với ngươi cả. Hãy nghe ta, bây giờ dẫn hắn đi, càng xa càng tốt”.  Diệp Huyên nhìn ông lão: “Ban đầu Thiên Khí có huyết mạch Yêu Thần nhưng bây giờ không còn nữa, tức là huyết mạch Yêu Thần của hắn bị cướp mất rồi. Mà trước đó người của các ngươi đến tìm hắn, gọi hắn là tạp chủng… Nếu ta đoán không nhầm chắc hẳn là mẫu thân của Thiên Khí có địa vị thấp hèn ở Thiên Yêu tộc, đến nỗi sau khi Thiên Khí ra đời, không một ai có thể bảo vệ được hắn mới khiến huyết mạch Yêu Thần của hắn bị cướp mất, đúng không?” 

Chương 9235