Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9239

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Dám làm dám nhận… đàn ông lắm! Nếu đã thế thì ngươi đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị Thiên Yêu tộc ta trả thù rồi chứ?”  Diệp Huyên bỗng biến mất.  Ông lão ở đằng xa trợn tròn mắt, tay phải giơ lên tung ra một quyền.  Một luồng kiếm quang bỗng phá tan cú đấm của ông lão, sau đó xuyên qua cổ họng ông ta.  Lúc này Diệp Huyên đã xuất hiện đằng sau ông lão.  “Trả thù? Trả thù cái gì?”  Phía sau ông lão, Diệp Huyên thu kiếm lại, bình tĩnh nói: “Các hạ, lúc nãy gió lớn, ta không nghe rõ lời ông nói, ông nói lại lần nữa?”  Ông lão: “…”  Diệt gọn!  Không thể không nói, ông lão cũng hoàn toàn sững sờ.  Ông ta không ngờ đến, bản thân lại bị người ta dùng một kiếm diệt gọn! Khoảnh khắc vừa nãy, toàn bộ Tuế Nguyệt Chi Lực của mình giống như tuyết bị dội nước sôi vậy, chớp mắt đã tan rã biến mất!  Cũng chính vì như vậy, ngay cả phản ứng ông ta cũng không kịp phản ứng mà đã bị diệt gọn rồi!  Bởi vì ông ta không nghĩ rằng Tuế Nguyệt Chi Lực của mình lại yếu kém như vậy trước mặt người phía trước này!  Đánh giá thấp rồi!  Lúc này trong lòng ông lão sợ hãi đến cực điểm, thiếu niên trước mắt này rốt cuộc là ai? Tại sao thực lực lại kinh khủng đến vậy!  Ở bên kia, hai cao thủ Tuế Nguyệt Tiên cũng sững sờ!  Bọn họ cũng không ngờ một cao thủ Tuế Nguyệt Tiên lại bị diệt gọn như vậy!  Không bình thường chút nào!  Lúc này trong lòng hai người đã muốn rút lui!  Trước mặt Diệp Huyên, ông lão khó tin nhìn hắn: “Ngươi… Hành giả luân hồi?”  Diệp Huyên lắc đầu: “Không cần dùng cảnh giới để đánh giá ta, như vậy là đang sỉ nhục ta, ta không tu cảnh giới, cám ơn!”  Nói xong, hắn cầm kiếm chém xuống.  Vù!  Linh hồn ông lão lập tức bị hủy diệt.  Diệp Huyên quay đầu nhìn hai Tuế Nguyệt Tiên còn lại, vẻ mặt bình tĩnh: “Không giết các ngươi, các ngươi quay về nói với tộc trưởng các ngươi một câu, cứ nói đừng cử người đến! Chúng ta sắp sửa chủ động đến tìm các ngươi rồi!”  Hai cao thủ Tuế Nguyệt Tiên kia cũng chẳng dám nói ngông cuồng gì, quay người lập tức biến chân trời tinh không.  Lúc này mà buông lời nóng giận, thì chẳng khác nào chui đầu vào rọ?  Sau khi hai cao thủ Tuế Nguyệt Tiên kia rời đi, Đạo Lăng bỗng lên tiếng: “Diệp huynh, bây giờ chúng ta đến Thiên Yêu tộc sao?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Dám làm dám nhận… đàn ông lắm! Nếu đã thế thì ngươi đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị Thiên Yêu tộc ta trả thù rồi chứ?”  Diệp Huyên bỗng biến mất.  Ông lão ở đằng xa trợn tròn mắt, tay phải giơ lên tung ra một quyền.  Một luồng kiếm quang bỗng phá tan cú đấm của ông lão, sau đó xuyên qua cổ họng ông ta.  Lúc này Diệp Huyên đã xuất hiện đằng sau ông lão.  “Trả thù? Trả thù cái gì?”  Phía sau ông lão, Diệp Huyên thu kiếm lại, bình tĩnh nói: “Các hạ, lúc nãy gió lớn, ta không nghe rõ lời ông nói, ông nói lại lần nữa?”  Ông lão: “…”  Diệt gọn!  Không thể không nói, ông lão cũng hoàn toàn sững sờ.  Ông ta không ngờ đến, bản thân lại bị người ta dùng một kiếm diệt gọn! Khoảnh khắc vừa nãy, toàn bộ Tuế Nguyệt Chi Lực của mình giống như tuyết bị dội nước sôi vậy, chớp mắt đã tan rã biến mất!  Cũng chính vì như vậy, ngay cả phản ứng ông ta cũng không kịp phản ứng mà đã bị diệt gọn rồi!  Bởi vì ông ta không nghĩ rằng Tuế Nguyệt Chi Lực của mình lại yếu kém như vậy trước mặt người phía trước này!  Đánh giá thấp rồi!  Lúc này trong lòng ông lão sợ hãi đến cực điểm, thiếu niên trước mắt này rốt cuộc là ai? Tại sao thực lực lại kinh khủng đến vậy!  Ở bên kia, hai cao thủ Tuế Nguyệt Tiên cũng sững sờ!  Bọn họ cũng không ngờ một cao thủ Tuế Nguyệt Tiên lại bị diệt gọn như vậy!  Không bình thường chút nào!  Lúc này trong lòng hai người đã muốn rút lui!  Trước mặt Diệp Huyên, ông lão khó tin nhìn hắn: “Ngươi… Hành giả luân hồi?”  Diệp Huyên lắc đầu: “Không cần dùng cảnh giới để đánh giá ta, như vậy là đang sỉ nhục ta, ta không tu cảnh giới, cám ơn!”  Nói xong, hắn cầm kiếm chém xuống.  Vù!  Linh hồn ông lão lập tức bị hủy diệt.  Diệp Huyên quay đầu nhìn hai Tuế Nguyệt Tiên còn lại, vẻ mặt bình tĩnh: “Không giết các ngươi, các ngươi quay về nói với tộc trưởng các ngươi một câu, cứ nói đừng cử người đến! Chúng ta sắp sửa chủ động đến tìm các ngươi rồi!”  Hai cao thủ Tuế Nguyệt Tiên kia cũng chẳng dám nói ngông cuồng gì, quay người lập tức biến chân trời tinh không.  Lúc này mà buông lời nóng giận, thì chẳng khác nào chui đầu vào rọ?  Sau khi hai cao thủ Tuế Nguyệt Tiên kia rời đi, Đạo Lăng bỗng lên tiếng: “Diệp huynh, bây giờ chúng ta đến Thiên Yêu tộc sao?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Dám làm dám nhận… đàn ông lắm! Nếu đã thế thì ngươi đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị Thiên Yêu tộc ta trả thù rồi chứ?”  Diệp Huyên bỗng biến mất.  Ông lão ở đằng xa trợn tròn mắt, tay phải giơ lên tung ra một quyền.  Một luồng kiếm quang bỗng phá tan cú đấm của ông lão, sau đó xuyên qua cổ họng ông ta.  Lúc này Diệp Huyên đã xuất hiện đằng sau ông lão.  “Trả thù? Trả thù cái gì?”  Phía sau ông lão, Diệp Huyên thu kiếm lại, bình tĩnh nói: “Các hạ, lúc nãy gió lớn, ta không nghe rõ lời ông nói, ông nói lại lần nữa?”  Ông lão: “…”  Diệt gọn!  Không thể không nói, ông lão cũng hoàn toàn sững sờ.  Ông ta không ngờ đến, bản thân lại bị người ta dùng một kiếm diệt gọn! Khoảnh khắc vừa nãy, toàn bộ Tuế Nguyệt Chi Lực của mình giống như tuyết bị dội nước sôi vậy, chớp mắt đã tan rã biến mất!  Cũng chính vì như vậy, ngay cả phản ứng ông ta cũng không kịp phản ứng mà đã bị diệt gọn rồi!  Bởi vì ông ta không nghĩ rằng Tuế Nguyệt Chi Lực của mình lại yếu kém như vậy trước mặt người phía trước này!  Đánh giá thấp rồi!  Lúc này trong lòng ông lão sợ hãi đến cực điểm, thiếu niên trước mắt này rốt cuộc là ai? Tại sao thực lực lại kinh khủng đến vậy!  Ở bên kia, hai cao thủ Tuế Nguyệt Tiên cũng sững sờ!  Bọn họ cũng không ngờ một cao thủ Tuế Nguyệt Tiên lại bị diệt gọn như vậy!  Không bình thường chút nào!  Lúc này trong lòng hai người đã muốn rút lui!  Trước mặt Diệp Huyên, ông lão khó tin nhìn hắn: “Ngươi… Hành giả luân hồi?”  Diệp Huyên lắc đầu: “Không cần dùng cảnh giới để đánh giá ta, như vậy là đang sỉ nhục ta, ta không tu cảnh giới, cám ơn!”  Nói xong, hắn cầm kiếm chém xuống.  Vù!  Linh hồn ông lão lập tức bị hủy diệt.  Diệp Huyên quay đầu nhìn hai Tuế Nguyệt Tiên còn lại, vẻ mặt bình tĩnh: “Không giết các ngươi, các ngươi quay về nói với tộc trưởng các ngươi một câu, cứ nói đừng cử người đến! Chúng ta sắp sửa chủ động đến tìm các ngươi rồi!”  Hai cao thủ Tuế Nguyệt Tiên kia cũng chẳng dám nói ngông cuồng gì, quay người lập tức biến chân trời tinh không.  Lúc này mà buông lời nóng giận, thì chẳng khác nào chui đầu vào rọ?  Sau khi hai cao thủ Tuế Nguyệt Tiên kia rời đi, Đạo Lăng bỗng lên tiếng: “Diệp huynh, bây giờ chúng ta đến Thiên Yêu tộc sao?” 

Chương 9239