Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9241

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thiên Khí gật đầu.  Diệp Huyên khẽ cười: “Có vài chuyện, chúng ta có thể giúp ngươi, thì chắc chắn sẽ giúp, bởi vì ngươi là huynh đệ chúng ta, nhưng có vài chuyện, có thể phải dựa vào bản thân ngươi? Đại ngươi là ta đây làm một thế hệ thứ hai bao năm nay, đã ngộ ra một đạo lý, chính là kẻ địch của mình thì chính mình giết mới sướng. Ngươi nhìn ta lúc này, một kiếm diệt gọn Tuế Nguyệt Tiên kia, có phải rất ra gì không?”  Thiên Khí thành thật gật đầu.  Diệp Huyên cười ha ha: “Ngươi có muốn trở nên mạnh như vậy không?”  Thiên Khí do dự rồi nói: “Muốn! Ăn thịt, phát triển cơ thể thì có thể mạnh lên!”  Diệp Huyên cười nói: “Đó là trước kia! Bây giờ ngươi đi theo ta, ta đưa ngươi trải nghiệm cái gì mới là năng lực!”  Thiên Khí: “…”  Không lâu sau, ông lão mặt nạ xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Thiên Khí, ông ta lấy ra một nhẫn chứa đồ đưa cho Diệp Huyên, trong nhẫn, là mọi thứ bảo vật mà Diệp Huyên cần!  Diệp Huyên cười nói: “Bao nhiêu Trụ Mạch?”  Ông lão đeo mặt nạ chần chừ chốc lát rồi nói: “Vốn dĩ là cần một trăm hai mươi, nhưng Diệp công tử là khách quý của Tiên Bảo Các ta, có thể được giảm giá, sau khi giảm, thì còn tám mươi vạn!”  Tám mươi vạn!  Diệp Huyên không nói nhiều, khẽ bấm tay, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi xuống trước mặt ông lão đeo mặt nạ.  Ông lão đeo mặt nạ cũng chẳng thèm nhìn đã nhận lấy nhẫn.  Diệp Huyên cười nói: “Không sợ ta đưa thiếu?”  Ông lão đeo mặt nạ khẽ cười: “Nhân phẩm của Diệp thiếu, ta tin tưởng!”  Diệp Huyên cười ha ha, bản thân hắn mà cũng có nhân phẩm rồi!  Không nói nhiều, hắn đưa Thiên Khí quay người rời đi.  …  Diệp Huyên đưa Thiên Khí đến một vùng tinh không, hắn mở lòng bàn tay, một quyển sách xuất hiện trong tay hắn, hắn điểm ngón tay, quyển sách kia lập tức xuyên qua giữa trán Thiên Khí.  Ầm!  Thoáng chốc, vô số thông tin đã đổ dồn vào trong não Thiên Khí.  Đây là phương pháp tu luyện mà mấy người Đông Lý Nam trước lúc rời đi đã để lại cho Thiên Khí, chuyên dùng để tu luyện thân xác, đây là phương pháp tu luyện thân xác chí cao vô thượng trong Dương tộc, ngoại trừ Diệp Huyên, Đông Lý Nam còn cho mấy người Đạo Lăng tu luyện tâm pháp, còn Thiên Khí này thì chuyên tu luyện thân xác. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thiên Khí gật đầu.  Diệp Huyên khẽ cười: “Có vài chuyện, chúng ta có thể giúp ngươi, thì chắc chắn sẽ giúp, bởi vì ngươi là huynh đệ chúng ta, nhưng có vài chuyện, có thể phải dựa vào bản thân ngươi? Đại ngươi là ta đây làm một thế hệ thứ hai bao năm nay, đã ngộ ra một đạo lý, chính là kẻ địch của mình thì chính mình giết mới sướng. Ngươi nhìn ta lúc này, một kiếm diệt gọn Tuế Nguyệt Tiên kia, có phải rất ra gì không?”  Thiên Khí thành thật gật đầu.  Diệp Huyên cười ha ha: “Ngươi có muốn trở nên mạnh như vậy không?”  Thiên Khí do dự rồi nói: “Muốn! Ăn thịt, phát triển cơ thể thì có thể mạnh lên!”  Diệp Huyên cười nói: “Đó là trước kia! Bây giờ ngươi đi theo ta, ta đưa ngươi trải nghiệm cái gì mới là năng lực!”  Thiên Khí: “…”  Không lâu sau, ông lão mặt nạ xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Thiên Khí, ông ta lấy ra một nhẫn chứa đồ đưa cho Diệp Huyên, trong nhẫn, là mọi thứ bảo vật mà Diệp Huyên cần!  Diệp Huyên cười nói: “Bao nhiêu Trụ Mạch?”  Ông lão đeo mặt nạ chần chừ chốc lát rồi nói: “Vốn dĩ là cần một trăm hai mươi, nhưng Diệp công tử là khách quý của Tiên Bảo Các ta, có thể được giảm giá, sau khi giảm, thì còn tám mươi vạn!”  Tám mươi vạn!  Diệp Huyên không nói nhiều, khẽ bấm tay, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi xuống trước mặt ông lão đeo mặt nạ.  Ông lão đeo mặt nạ cũng chẳng thèm nhìn đã nhận lấy nhẫn.  Diệp Huyên cười nói: “Không sợ ta đưa thiếu?”  Ông lão đeo mặt nạ khẽ cười: “Nhân phẩm của Diệp thiếu, ta tin tưởng!”  Diệp Huyên cười ha ha, bản thân hắn mà cũng có nhân phẩm rồi!  Không nói nhiều, hắn đưa Thiên Khí quay người rời đi.  …  Diệp Huyên đưa Thiên Khí đến một vùng tinh không, hắn mở lòng bàn tay, một quyển sách xuất hiện trong tay hắn, hắn điểm ngón tay, quyển sách kia lập tức xuyên qua giữa trán Thiên Khí.  Ầm!  Thoáng chốc, vô số thông tin đã đổ dồn vào trong não Thiên Khí.  Đây là phương pháp tu luyện mà mấy người Đông Lý Nam trước lúc rời đi đã để lại cho Thiên Khí, chuyên dùng để tu luyện thân xác, đây là phương pháp tu luyện thân xác chí cao vô thượng trong Dương tộc, ngoại trừ Diệp Huyên, Đông Lý Nam còn cho mấy người Đạo Lăng tu luyện tâm pháp, còn Thiên Khí này thì chuyên tu luyện thân xác. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thiên Khí gật đầu.  Diệp Huyên khẽ cười: “Có vài chuyện, chúng ta có thể giúp ngươi, thì chắc chắn sẽ giúp, bởi vì ngươi là huynh đệ chúng ta, nhưng có vài chuyện, có thể phải dựa vào bản thân ngươi? Đại ngươi là ta đây làm một thế hệ thứ hai bao năm nay, đã ngộ ra một đạo lý, chính là kẻ địch của mình thì chính mình giết mới sướng. Ngươi nhìn ta lúc này, một kiếm diệt gọn Tuế Nguyệt Tiên kia, có phải rất ra gì không?”  Thiên Khí thành thật gật đầu.  Diệp Huyên cười ha ha: “Ngươi có muốn trở nên mạnh như vậy không?”  Thiên Khí do dự rồi nói: “Muốn! Ăn thịt, phát triển cơ thể thì có thể mạnh lên!”  Diệp Huyên cười nói: “Đó là trước kia! Bây giờ ngươi đi theo ta, ta đưa ngươi trải nghiệm cái gì mới là năng lực!”  Thiên Khí: “…”  Không lâu sau, ông lão mặt nạ xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Thiên Khí, ông ta lấy ra một nhẫn chứa đồ đưa cho Diệp Huyên, trong nhẫn, là mọi thứ bảo vật mà Diệp Huyên cần!  Diệp Huyên cười nói: “Bao nhiêu Trụ Mạch?”  Ông lão đeo mặt nạ chần chừ chốc lát rồi nói: “Vốn dĩ là cần một trăm hai mươi, nhưng Diệp công tử là khách quý của Tiên Bảo Các ta, có thể được giảm giá, sau khi giảm, thì còn tám mươi vạn!”  Tám mươi vạn!  Diệp Huyên không nói nhiều, khẽ bấm tay, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi xuống trước mặt ông lão đeo mặt nạ.  Ông lão đeo mặt nạ cũng chẳng thèm nhìn đã nhận lấy nhẫn.  Diệp Huyên cười nói: “Không sợ ta đưa thiếu?”  Ông lão đeo mặt nạ khẽ cười: “Nhân phẩm của Diệp thiếu, ta tin tưởng!”  Diệp Huyên cười ha ha, bản thân hắn mà cũng có nhân phẩm rồi!  Không nói nhiều, hắn đưa Thiên Khí quay người rời đi.  …  Diệp Huyên đưa Thiên Khí đến một vùng tinh không, hắn mở lòng bàn tay, một quyển sách xuất hiện trong tay hắn, hắn điểm ngón tay, quyển sách kia lập tức xuyên qua giữa trán Thiên Khí.  Ầm!  Thoáng chốc, vô số thông tin đã đổ dồn vào trong não Thiên Khí.  Đây là phương pháp tu luyện mà mấy người Đông Lý Nam trước lúc rời đi đã để lại cho Thiên Khí, chuyên dùng để tu luyện thân xác, đây là phương pháp tu luyện thân xác chí cao vô thượng trong Dương tộc, ngoại trừ Diệp Huyên, Đông Lý Nam còn cho mấy người Đạo Lăng tu luyện tâm pháp, còn Thiên Khí này thì chuyên tu luyện thân xác. 

Chương 9241