Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 9253
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không thể không nói, lúc này đây ông ta hoàn toàn sững sờ! Ông ta không ngờ đám Diệp Huyên lại đột nhiên cùng vây công mình! Quá bất hợp lý! Có thể chơi cái kiểu đó được ư? Không chỉ mình ông lão áo đen mà nhóm Thiên Tầm cũng hoang mang, được lắm, sao tự dưng đám Diệp Huyên lại đột ngột chuyển mục tiêu? Diệp Huyên liếc ông lão áo đen, sau đó nói: “Chúng ta ai đánh phần người đó!” Dứt lời, hắn lao về phía Thiên Tầm, còn Thích Thiên và Quân Tà thì xông tới chỗ mấy cường giả Tuế Nguyệt Tiên. Thấy vậy, sắc mặt ông lão áo đen lập tức trở nên khó coi. Chơi gì kỳ vậy? Lúc này, Đạo Lăng đột nhiên nói: “Nào, tiếp tục!” Dứt lời, y lao về phía ông lão áo đen. Còn Thiên Khí thì vẫn đang trị thương! Hắn ta đã bị thương không nhẹ trong lúc đánh nhau với ông lão áo đen. Ông lão áo đen và Đạo Lăng đánh nhau thêm trận nữa, nhưng lần này ông ta có phần suy sụp, bởi vì ông ta không thể không dành bớt tinh lực để đề phòng nhóm Diệp Huyên, ông ta rất sợ nhóm Diệp Huyên đang đánh nhau lại đột nhiên đổi mục tiêu. Bởi vì trong lòng ông ta hốt hoảng nên khó mà tập trung, thế nên Đạo Lăng đã dần chiếm ưu thế. Ở một bên khác, Diệp Huyên đánh nhau cùng Thiên Tầm, hắn dần chiếm ưu thế, nhưng từ đầu tới lúc này vẫn chưa hề thi triển Nhất Kiếm Trảm Hư Vô! Sau khi đột phá, hắn cũng muốn giải tỏa. Chiến đấu chính là cách thức giải tỏa tốt nhất! Thiên Tầm dần dần nhận ra ý đồ của Diệp Huyên nhưng gã không hề có bất cứ biện pháp nào, hơn nữa, gã còn cảm nhận được rằng Diệp Huyên chưa hề dốc toàn lực. Thiếu niên này vẫn còn giữ át chủ bài! Giờ phút này, trong lòng gã bỗng cảm thấy bất an hẳn. Rốt cuộc thiếu niên này là ai? Gã không điên cuồng như ông lão áo đen mà tưởng Thiên Yêu tộc thật sự vô địch khắp vũ trụ! Quả thật Thiên Yêu tộc rất mạnh, nhưng còn chưa đến mức mạnh nhất cả vũ trụ, điều gã lo lắng chính là lần này Thiên Yêu tộc đã đá trúng “miếng sắt” rồi! Ầm ầm! Đúng lúc này, kiếm quang rợp trời xuất hiện, Thiên Tầm lập tức bị một kiếm của Diệp Huyên đánh bay về phía sau mấy nghìn trượng. Thiên Tầm vừa dừng lại, hàng trăm ánh kiếm đột nhiên xuất hiện xung quanh gã một cách kỳ lạ. Trảm Tương Lai! Mấy trăm ánh kiếm xuất hiện, thời gian và không gian không hề giống nhau.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không thể không nói, lúc này đây ông ta hoàn toàn sững sờ! Ông ta không ngờ đám Diệp Huyên lại đột nhiên cùng vây công mình! Quá bất hợp lý! Có thể chơi cái kiểu đó được ư? Không chỉ mình ông lão áo đen mà nhóm Thiên Tầm cũng hoang mang, được lắm, sao tự dưng đám Diệp Huyên lại đột ngột chuyển mục tiêu? Diệp Huyên liếc ông lão áo đen, sau đó nói: “Chúng ta ai đánh phần người đó!” Dứt lời, hắn lao về phía Thiên Tầm, còn Thích Thiên và Quân Tà thì xông tới chỗ mấy cường giả Tuế Nguyệt Tiên. Thấy vậy, sắc mặt ông lão áo đen lập tức trở nên khó coi. Chơi gì kỳ vậy? Lúc này, Đạo Lăng đột nhiên nói: “Nào, tiếp tục!” Dứt lời, y lao về phía ông lão áo đen. Còn Thiên Khí thì vẫn đang trị thương! Hắn ta đã bị thương không nhẹ trong lúc đánh nhau với ông lão áo đen. Ông lão áo đen và Đạo Lăng đánh nhau thêm trận nữa, nhưng lần này ông ta có phần suy sụp, bởi vì ông ta không thể không dành bớt tinh lực để đề phòng nhóm Diệp Huyên, ông ta rất sợ nhóm Diệp Huyên đang đánh nhau lại đột nhiên đổi mục tiêu. Bởi vì trong lòng ông ta hốt hoảng nên khó mà tập trung, thế nên Đạo Lăng đã dần chiếm ưu thế. Ở một bên khác, Diệp Huyên đánh nhau cùng Thiên Tầm, hắn dần chiếm ưu thế, nhưng từ đầu tới lúc này vẫn chưa hề thi triển Nhất Kiếm Trảm Hư Vô! Sau khi đột phá, hắn cũng muốn giải tỏa. Chiến đấu chính là cách thức giải tỏa tốt nhất! Thiên Tầm dần dần nhận ra ý đồ của Diệp Huyên nhưng gã không hề có bất cứ biện pháp nào, hơn nữa, gã còn cảm nhận được rằng Diệp Huyên chưa hề dốc toàn lực. Thiếu niên này vẫn còn giữ át chủ bài! Giờ phút này, trong lòng gã bỗng cảm thấy bất an hẳn. Rốt cuộc thiếu niên này là ai? Gã không điên cuồng như ông lão áo đen mà tưởng Thiên Yêu tộc thật sự vô địch khắp vũ trụ! Quả thật Thiên Yêu tộc rất mạnh, nhưng còn chưa đến mức mạnh nhất cả vũ trụ, điều gã lo lắng chính là lần này Thiên Yêu tộc đã đá trúng “miếng sắt” rồi! Ầm ầm! Đúng lúc này, kiếm quang rợp trời xuất hiện, Thiên Tầm lập tức bị một kiếm của Diệp Huyên đánh bay về phía sau mấy nghìn trượng. Thiên Tầm vừa dừng lại, hàng trăm ánh kiếm đột nhiên xuất hiện xung quanh gã một cách kỳ lạ. Trảm Tương Lai! Mấy trăm ánh kiếm xuất hiện, thời gian và không gian không hề giống nhau.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không thể không nói, lúc này đây ông ta hoàn toàn sững sờ! Ông ta không ngờ đám Diệp Huyên lại đột nhiên cùng vây công mình! Quá bất hợp lý! Có thể chơi cái kiểu đó được ư? Không chỉ mình ông lão áo đen mà nhóm Thiên Tầm cũng hoang mang, được lắm, sao tự dưng đám Diệp Huyên lại đột ngột chuyển mục tiêu? Diệp Huyên liếc ông lão áo đen, sau đó nói: “Chúng ta ai đánh phần người đó!” Dứt lời, hắn lao về phía Thiên Tầm, còn Thích Thiên và Quân Tà thì xông tới chỗ mấy cường giả Tuế Nguyệt Tiên. Thấy vậy, sắc mặt ông lão áo đen lập tức trở nên khó coi. Chơi gì kỳ vậy? Lúc này, Đạo Lăng đột nhiên nói: “Nào, tiếp tục!” Dứt lời, y lao về phía ông lão áo đen. Còn Thiên Khí thì vẫn đang trị thương! Hắn ta đã bị thương không nhẹ trong lúc đánh nhau với ông lão áo đen. Ông lão áo đen và Đạo Lăng đánh nhau thêm trận nữa, nhưng lần này ông ta có phần suy sụp, bởi vì ông ta không thể không dành bớt tinh lực để đề phòng nhóm Diệp Huyên, ông ta rất sợ nhóm Diệp Huyên đang đánh nhau lại đột nhiên đổi mục tiêu. Bởi vì trong lòng ông ta hốt hoảng nên khó mà tập trung, thế nên Đạo Lăng đã dần chiếm ưu thế. Ở một bên khác, Diệp Huyên đánh nhau cùng Thiên Tầm, hắn dần chiếm ưu thế, nhưng từ đầu tới lúc này vẫn chưa hề thi triển Nhất Kiếm Trảm Hư Vô! Sau khi đột phá, hắn cũng muốn giải tỏa. Chiến đấu chính là cách thức giải tỏa tốt nhất! Thiên Tầm dần dần nhận ra ý đồ của Diệp Huyên nhưng gã không hề có bất cứ biện pháp nào, hơn nữa, gã còn cảm nhận được rằng Diệp Huyên chưa hề dốc toàn lực. Thiếu niên này vẫn còn giữ át chủ bài! Giờ phút này, trong lòng gã bỗng cảm thấy bất an hẳn. Rốt cuộc thiếu niên này là ai? Gã không điên cuồng như ông lão áo đen mà tưởng Thiên Yêu tộc thật sự vô địch khắp vũ trụ! Quả thật Thiên Yêu tộc rất mạnh, nhưng còn chưa đến mức mạnh nhất cả vũ trụ, điều gã lo lắng chính là lần này Thiên Yêu tộc đã đá trúng “miếng sắt” rồi! Ầm ầm! Đúng lúc này, kiếm quang rợp trời xuất hiện, Thiên Tầm lập tức bị một kiếm của Diệp Huyên đánh bay về phía sau mấy nghìn trượng. Thiên Tầm vừa dừng lại, hàng trăm ánh kiếm đột nhiên xuất hiện xung quanh gã một cách kỳ lạ. Trảm Tương Lai! Mấy trăm ánh kiếm xuất hiện, thời gian và không gian không hề giống nhau.