Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9274

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thương Nguyệt bình tĩnh: “Không có bạn bè mãi mãi chỉ có lợi ích mãi mãi thôi, ai mạnh thì ta là bạn của người đó”.  Nói rồi nàng ta xoay người rời đi.  Ông lão: “…”  …  Ở một bên khác, trong tinh không sau khi bỏ chạy, mấy người Diệp Huyên đều thở phào khi thấy Thiên Yêu tộc không đuổi theo.  Vừa rồi suýt nữa đã bị đập rồi.  Lúc này Thiên Khí nói: “Đại ca… ta…”  Diệp Huyên nhìn Thiên Khí: “Sao thế?”  Thiên Khí quay lại nhìn về hướng Thiên Yêu tộc, ánh mắt hơi mơ màng: “Mùi… rất quen thuộc…”  Rất quen thuộc!  Mấy người Diệp Huyên nhìn nhau, mùi quen thuộc mà Thiên Khí nói rất có thể là mẫu thân của y.  Mẫu thân!  Diệp Huyên không nói gì.  Thiên Khí hơi cúi đầu xuống không nói gì nữa.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thiên Khí, thực lực hiện giờ của chúng ta vẫn không thể đánh được với cả Thiên Yêu tộc…”  Thiên Khí nhìn Diệp Huyên: “Ta… biết… ta không muốn liên lụy các ngươi… nhưng… ta chỉ quen biết các ngươi… ta…”  Diệp Huyên cười nói: “Ngươi yên tâm, chuyện của ngươi là chuyện của bọn ta”.  Đạo Lăng cũng gật đầu: “Thiên Khí, ngươi yên tâm đi, có Diệp huynh ở đây, vấn đề gì cũng có thể giải quyết”.  Thiên Khí lắc đầu: “Ta… không muốn liên lụy các ngươi…”  Nói rồi hắn ta siết chặt hai tay, ánh mắt hiện lên vẻ kiên định: “Ta… muốn trở nên mạnh mẽ”.  Trở nên mạnh mẽ.  Diệp Huyên vừa định nói gì, ngay lúc này hắn bỗng quay đầu lại nhìn, ở đằng xa thời không đột nhiên nứt ra, sau đó một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy đen bước ra.  Người phụ nữ này chính là Yêu Liên – tộc trưởng Thiên Yêu tộc.  Bên cạnh Yêu Liên còn có hai ông lão mặc đồ đen, khí tức của hai người này rất mạnh không thể đoán được, mà đằng sau hai ông lão này còn chín người nữa.  Chín người này đều ở cảnh giới Luân Hồi hành giả.  Thấy thế Diệp Huyên cau mày, cường giả Thiên Yêu tộc này vẫn đuổi theo đến đây.  Yêu Liên nhìn Diệp Huyên: “Ngươi có quan hệ gì với bút Đại Đạo?”  Diệp Huyên cười nói: “Huynh đệ tốt”.  Yêu Liên lạnh lùng nói: “Đừng có là mồm mép láu lỉnh trước mặt ta”.  Diệp Huyên nghĩ một chốc rồi nói: “Cô chính là người phụ nữ năm đó đã lấy đi huyết mạch Yêu Thần của Thiên Khí?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thương Nguyệt bình tĩnh: “Không có bạn bè mãi mãi chỉ có lợi ích mãi mãi thôi, ai mạnh thì ta là bạn của người đó”.  Nói rồi nàng ta xoay người rời đi.  Ông lão: “…”  …  Ở một bên khác, trong tinh không sau khi bỏ chạy, mấy người Diệp Huyên đều thở phào khi thấy Thiên Yêu tộc không đuổi theo.  Vừa rồi suýt nữa đã bị đập rồi.  Lúc này Thiên Khí nói: “Đại ca… ta…”  Diệp Huyên nhìn Thiên Khí: “Sao thế?”  Thiên Khí quay lại nhìn về hướng Thiên Yêu tộc, ánh mắt hơi mơ màng: “Mùi… rất quen thuộc…”  Rất quen thuộc!  Mấy người Diệp Huyên nhìn nhau, mùi quen thuộc mà Thiên Khí nói rất có thể là mẫu thân của y.  Mẫu thân!  Diệp Huyên không nói gì.  Thiên Khí hơi cúi đầu xuống không nói gì nữa.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thiên Khí, thực lực hiện giờ của chúng ta vẫn không thể đánh được với cả Thiên Yêu tộc…”  Thiên Khí nhìn Diệp Huyên: “Ta… biết… ta không muốn liên lụy các ngươi… nhưng… ta chỉ quen biết các ngươi… ta…”  Diệp Huyên cười nói: “Ngươi yên tâm, chuyện của ngươi là chuyện của bọn ta”.  Đạo Lăng cũng gật đầu: “Thiên Khí, ngươi yên tâm đi, có Diệp huynh ở đây, vấn đề gì cũng có thể giải quyết”.  Thiên Khí lắc đầu: “Ta… không muốn liên lụy các ngươi…”  Nói rồi hắn ta siết chặt hai tay, ánh mắt hiện lên vẻ kiên định: “Ta… muốn trở nên mạnh mẽ”.  Trở nên mạnh mẽ.  Diệp Huyên vừa định nói gì, ngay lúc này hắn bỗng quay đầu lại nhìn, ở đằng xa thời không đột nhiên nứt ra, sau đó một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy đen bước ra.  Người phụ nữ này chính là Yêu Liên – tộc trưởng Thiên Yêu tộc.  Bên cạnh Yêu Liên còn có hai ông lão mặc đồ đen, khí tức của hai người này rất mạnh không thể đoán được, mà đằng sau hai ông lão này còn chín người nữa.  Chín người này đều ở cảnh giới Luân Hồi hành giả.  Thấy thế Diệp Huyên cau mày, cường giả Thiên Yêu tộc này vẫn đuổi theo đến đây.  Yêu Liên nhìn Diệp Huyên: “Ngươi có quan hệ gì với bút Đại Đạo?”  Diệp Huyên cười nói: “Huynh đệ tốt”.  Yêu Liên lạnh lùng nói: “Đừng có là mồm mép láu lỉnh trước mặt ta”.  Diệp Huyên nghĩ một chốc rồi nói: “Cô chính là người phụ nữ năm đó đã lấy đi huyết mạch Yêu Thần của Thiên Khí?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thương Nguyệt bình tĩnh: “Không có bạn bè mãi mãi chỉ có lợi ích mãi mãi thôi, ai mạnh thì ta là bạn của người đó”.  Nói rồi nàng ta xoay người rời đi.  Ông lão: “…”  …  Ở một bên khác, trong tinh không sau khi bỏ chạy, mấy người Diệp Huyên đều thở phào khi thấy Thiên Yêu tộc không đuổi theo.  Vừa rồi suýt nữa đã bị đập rồi.  Lúc này Thiên Khí nói: “Đại ca… ta…”  Diệp Huyên nhìn Thiên Khí: “Sao thế?”  Thiên Khí quay lại nhìn về hướng Thiên Yêu tộc, ánh mắt hơi mơ màng: “Mùi… rất quen thuộc…”  Rất quen thuộc!  Mấy người Diệp Huyên nhìn nhau, mùi quen thuộc mà Thiên Khí nói rất có thể là mẫu thân của y.  Mẫu thân!  Diệp Huyên không nói gì.  Thiên Khí hơi cúi đầu xuống không nói gì nữa.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thiên Khí, thực lực hiện giờ của chúng ta vẫn không thể đánh được với cả Thiên Yêu tộc…”  Thiên Khí nhìn Diệp Huyên: “Ta… biết… ta không muốn liên lụy các ngươi… nhưng… ta chỉ quen biết các ngươi… ta…”  Diệp Huyên cười nói: “Ngươi yên tâm, chuyện của ngươi là chuyện của bọn ta”.  Đạo Lăng cũng gật đầu: “Thiên Khí, ngươi yên tâm đi, có Diệp huynh ở đây, vấn đề gì cũng có thể giải quyết”.  Thiên Khí lắc đầu: “Ta… không muốn liên lụy các ngươi…”  Nói rồi hắn ta siết chặt hai tay, ánh mắt hiện lên vẻ kiên định: “Ta… muốn trở nên mạnh mẽ”.  Trở nên mạnh mẽ.  Diệp Huyên vừa định nói gì, ngay lúc này hắn bỗng quay đầu lại nhìn, ở đằng xa thời không đột nhiên nứt ra, sau đó một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy đen bước ra.  Người phụ nữ này chính là Yêu Liên – tộc trưởng Thiên Yêu tộc.  Bên cạnh Yêu Liên còn có hai ông lão mặc đồ đen, khí tức của hai người này rất mạnh không thể đoán được, mà đằng sau hai ông lão này còn chín người nữa.  Chín người này đều ở cảnh giới Luân Hồi hành giả.  Thấy thế Diệp Huyên cau mày, cường giả Thiên Yêu tộc này vẫn đuổi theo đến đây.  Yêu Liên nhìn Diệp Huyên: “Ngươi có quan hệ gì với bút Đại Đạo?”  Diệp Huyên cười nói: “Huynh đệ tốt”.  Yêu Liên lạnh lùng nói: “Đừng có là mồm mép láu lỉnh trước mặt ta”.  Diệp Huyên nghĩ một chốc rồi nói: “Cô chính là người phụ nữ năm đó đã lấy đi huyết mạch Yêu Thần của Thiên Khí?” 

Chương 9274