Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9285

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nghe xong lời Diệp Huyên nói, Yêu Liên vội vã lắc đầu: “Không không, Diệp công tử, lúc trước đều là lỗi của Thiên Yêu tộc ta, ta đại diện cho cả Thiên Yêu tộc xin lỗi Diệp công tử lần nữa”.  Dứt lời, nàng ta khẽ cúi người.  Diệp Huyên nhìn Yêu Liên, không nói câu nào.  Đạo Lăng đi tới bên cạnh Diệp Huyên, y liếc nhìn Yêu Liên, cảm thấy kỳ lạ: “Không phải là cô nàng này bị biến thành người khác rồi đó chứ?”  Diệp Huyên trầm mặc.  Hắn biết chắc chắn Yêu Liên này đã biết được điều gì đó, cho nên mới vội vã thay đổi thái độ, đồng thời chịu thua.  Không thể không nói cô nàng này khá là “độc”, có thể vừa co được vừa giãn được.  Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía lão Quân. lão Quân do dự một lát rồi nói: “Thiếu chủ, ta nghe lời thiếu chủ, người muốn diệt tộc Thiên Yêu này thì thuộc hạ sẽ lập tức tiêu diệt”.  Nghe lão Quân nói vậy, sắc mặt của Yêu Liên ở đằng xa lập tức biến đổi, nàng ta nhìn về phía lão Quân, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.  Đối phương cuồng vọng?  Không phải!  Trực giác mách bảo nàng ta rằng những lời ông lão trước mắt này nói không phải ngông cuồng, mà là tự tin, tự tin không gì sánh được!  Rốt cuộc là thế lực đáng sợ tới mức nào chứ?  Trong lòng Yêu Liên chấn động không thôi.  Diệp Huyên nhìn thoáng qua lão Quân rồi trầm ngâm suy nghĩ.  Lời lão Quân nói khá hàm súc. Bởi vì lão Quân có thể tiêu diệt thẳng Thiên Yêu tộc nhưng ông lại không làm vậy mà hỏi hắn, rõ ràng ý là lão Quân không muốn ra tay.  Thấy Diệp Huyên trầm mặc, lão Quân sợ hắn tức giận suy nghĩ nhiều, bèn vội vàng gọi: “Thiếu chủ…”  Diệp Huyên lắc đầu: “Ta biết, phụ thân hi vọng ta không ỷ lại thế lực của gia tộc quá mức”.  Lão Quân gật đầu, khẽ đáp: “Kiếm chủ… quả thực từng dặn dò như vậy!”  Diệp Huyên cười nói: “Lão Quân, ta muốn gặp phụ thân”.  Lão Quân sửng sốt.  Diệp Huyên lại nói: “Liên hệ với ông ấy cho ta!”  Hắn nói bằng giọng điệu ra lệnh!  Lão Quân không dám khước từ, khẽ mở lòng bàn tay, một kiếm lệnh đột nhiên phóng thẳng lên trời.  Ầm!  Ở chân trời đột nhiên xuất hiện một ánh kiếm, sau đó, bên trong ánh kiếm kia có một người đàn ông xuất hiện.  Đó chính là người đàn ông áo xanh.  Nhìn thấy người đàn ông áo xanh, lão Quân lập tức cúi người hành lễ, run giọng nói: “Tham kiến Kiếm chủ…”  Lúc nhìn thấy người đàn ông áo xanh, Yêu Liên ở một bên lập tức biến sắc. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nghe xong lời Diệp Huyên nói, Yêu Liên vội vã lắc đầu: “Không không, Diệp công tử, lúc trước đều là lỗi của Thiên Yêu tộc ta, ta đại diện cho cả Thiên Yêu tộc xin lỗi Diệp công tử lần nữa”.  Dứt lời, nàng ta khẽ cúi người.  Diệp Huyên nhìn Yêu Liên, không nói câu nào.  Đạo Lăng đi tới bên cạnh Diệp Huyên, y liếc nhìn Yêu Liên, cảm thấy kỳ lạ: “Không phải là cô nàng này bị biến thành người khác rồi đó chứ?”  Diệp Huyên trầm mặc.  Hắn biết chắc chắn Yêu Liên này đã biết được điều gì đó, cho nên mới vội vã thay đổi thái độ, đồng thời chịu thua.  Không thể không nói cô nàng này khá là “độc”, có thể vừa co được vừa giãn được.  Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía lão Quân. lão Quân do dự một lát rồi nói: “Thiếu chủ, ta nghe lời thiếu chủ, người muốn diệt tộc Thiên Yêu này thì thuộc hạ sẽ lập tức tiêu diệt”.  Nghe lão Quân nói vậy, sắc mặt của Yêu Liên ở đằng xa lập tức biến đổi, nàng ta nhìn về phía lão Quân, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.  Đối phương cuồng vọng?  Không phải!  Trực giác mách bảo nàng ta rằng những lời ông lão trước mắt này nói không phải ngông cuồng, mà là tự tin, tự tin không gì sánh được!  Rốt cuộc là thế lực đáng sợ tới mức nào chứ?  Trong lòng Yêu Liên chấn động không thôi.  Diệp Huyên nhìn thoáng qua lão Quân rồi trầm ngâm suy nghĩ.  Lời lão Quân nói khá hàm súc. Bởi vì lão Quân có thể tiêu diệt thẳng Thiên Yêu tộc nhưng ông lại không làm vậy mà hỏi hắn, rõ ràng ý là lão Quân không muốn ra tay.  Thấy Diệp Huyên trầm mặc, lão Quân sợ hắn tức giận suy nghĩ nhiều, bèn vội vàng gọi: “Thiếu chủ…”  Diệp Huyên lắc đầu: “Ta biết, phụ thân hi vọng ta không ỷ lại thế lực của gia tộc quá mức”.  Lão Quân gật đầu, khẽ đáp: “Kiếm chủ… quả thực từng dặn dò như vậy!”  Diệp Huyên cười nói: “Lão Quân, ta muốn gặp phụ thân”.  Lão Quân sửng sốt.  Diệp Huyên lại nói: “Liên hệ với ông ấy cho ta!”  Hắn nói bằng giọng điệu ra lệnh!  Lão Quân không dám khước từ, khẽ mở lòng bàn tay, một kiếm lệnh đột nhiên phóng thẳng lên trời.  Ầm!  Ở chân trời đột nhiên xuất hiện một ánh kiếm, sau đó, bên trong ánh kiếm kia có một người đàn ông xuất hiện.  Đó chính là người đàn ông áo xanh.  Nhìn thấy người đàn ông áo xanh, lão Quân lập tức cúi người hành lễ, run giọng nói: “Tham kiến Kiếm chủ…”  Lúc nhìn thấy người đàn ông áo xanh, Yêu Liên ở một bên lập tức biến sắc. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nghe xong lời Diệp Huyên nói, Yêu Liên vội vã lắc đầu: “Không không, Diệp công tử, lúc trước đều là lỗi của Thiên Yêu tộc ta, ta đại diện cho cả Thiên Yêu tộc xin lỗi Diệp công tử lần nữa”.  Dứt lời, nàng ta khẽ cúi người.  Diệp Huyên nhìn Yêu Liên, không nói câu nào.  Đạo Lăng đi tới bên cạnh Diệp Huyên, y liếc nhìn Yêu Liên, cảm thấy kỳ lạ: “Không phải là cô nàng này bị biến thành người khác rồi đó chứ?”  Diệp Huyên trầm mặc.  Hắn biết chắc chắn Yêu Liên này đã biết được điều gì đó, cho nên mới vội vã thay đổi thái độ, đồng thời chịu thua.  Không thể không nói cô nàng này khá là “độc”, có thể vừa co được vừa giãn được.  Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía lão Quân. lão Quân do dự một lát rồi nói: “Thiếu chủ, ta nghe lời thiếu chủ, người muốn diệt tộc Thiên Yêu này thì thuộc hạ sẽ lập tức tiêu diệt”.  Nghe lão Quân nói vậy, sắc mặt của Yêu Liên ở đằng xa lập tức biến đổi, nàng ta nhìn về phía lão Quân, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.  Đối phương cuồng vọng?  Không phải!  Trực giác mách bảo nàng ta rằng những lời ông lão trước mắt này nói không phải ngông cuồng, mà là tự tin, tự tin không gì sánh được!  Rốt cuộc là thế lực đáng sợ tới mức nào chứ?  Trong lòng Yêu Liên chấn động không thôi.  Diệp Huyên nhìn thoáng qua lão Quân rồi trầm ngâm suy nghĩ.  Lời lão Quân nói khá hàm súc. Bởi vì lão Quân có thể tiêu diệt thẳng Thiên Yêu tộc nhưng ông lại không làm vậy mà hỏi hắn, rõ ràng ý là lão Quân không muốn ra tay.  Thấy Diệp Huyên trầm mặc, lão Quân sợ hắn tức giận suy nghĩ nhiều, bèn vội vàng gọi: “Thiếu chủ…”  Diệp Huyên lắc đầu: “Ta biết, phụ thân hi vọng ta không ỷ lại thế lực của gia tộc quá mức”.  Lão Quân gật đầu, khẽ đáp: “Kiếm chủ… quả thực từng dặn dò như vậy!”  Diệp Huyên cười nói: “Lão Quân, ta muốn gặp phụ thân”.  Lão Quân sửng sốt.  Diệp Huyên lại nói: “Liên hệ với ông ấy cho ta!”  Hắn nói bằng giọng điệu ra lệnh!  Lão Quân không dám khước từ, khẽ mở lòng bàn tay, một kiếm lệnh đột nhiên phóng thẳng lên trời.  Ầm!  Ở chân trời đột nhiên xuất hiện một ánh kiếm, sau đó, bên trong ánh kiếm kia có một người đàn ông xuất hiện.  Đó chính là người đàn ông áo xanh.  Nhìn thấy người đàn ông áo xanh, lão Quân lập tức cúi người hành lễ, run giọng nói: “Tham kiến Kiếm chủ…”  Lúc nhìn thấy người đàn ông áo xanh, Yêu Liên ở một bên lập tức biến sắc. 

Chương 9285