Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9335

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thần Lam lấy ra một chiếc nhẫn không gian đặt vào tay Nam Khánh, sau đó mở hộp ra, cầm lấy cuốn “Thần Đạo pháp điển” lật xem. Sau một hồi im lặng, nàng ta khép sách lại, rồi nói: “Một trăm triệu Trụ Mạch cũng đáng giá!”  Nói xong, nàng ta quay người rời đi.  Xứng với cái giá một trăm triệu Trụ Mạch!  Đám người có mặt trong điện lập tức sôi trào!  Rõ ràng giá trị của cuốn “Thần Đạo pháp điển” này còn vượt xa tưởng tượng của bọn họ!  Sắc mặt Ngôn Biên Nguyệt vẫn khó coi như cũ, lúc này y bỗng thấy hối hận. Nếu thật sự giành được món đồ đó, có lẽ sẽ giúp Ngôn gia nâng cao không ít.  Đáng tiếc nó thật sự quá đắt đỏ!  Ngôn gia có thể bỏ ra năm nghìn vạn, nhưng sẽ ảnh hưởng lớn đến tài sản, thậm chí còn động đến nền tảng gia tộc.  Ngôn Biên Nguyệt chỉ đành thở dài, nhưng sau đó xoay người rời đi, có điều lúc rời đi, y lạnh lùng liếc nhìn Tiên Cổ Yêu và Diệp Huyên cách mình khá xa.  Ở nơi xa, Tiên Cổ Yêu đột nhiên nói: “Ngày kia là lễ thành hôn của đệ đệ ta, ngươi có muốn tới không?”  Diệp Huyên sửng sốt: “Thành thân?”  Tiên Cổ Yêu gật đầu: “Với tam tiểu thư của Huyền giới!”  Diệp Huyên ngẫm nghĩ giây lát, sau đó cười đáp: “Được!”  Tiên Cổ Yêu khẽ gật đầu: “Ngày kia gặp!”  Nói rồi, nàng ấy đứng dậy rời đi.  Trong điện, Diệp Huyên ngồi im một lát, sau đó đứng dậy rời đi. Hắn vốn định đi tìm Nam Khánh, nhưng bỗng nhận ra chẳng biết Nam Khánh đã rời đi từ bao giờ. Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành đến tìm một quản sự của Tiên Bảo Các – chính là cô gái thanh tú tiếp đãi khách khứa ở bên ngoài.  Diệp Huyên nhìn cô gái thanh tú trước mặt, mỉm cười: “Nhờ cô thông báo với hội trưởng Nam Khánh, nói là ta có việc muốn tìm”.  Cô gái thanh tú thoáng do dự, sau đó nói: “Xin chờ một lát!”  Dứt lời, nàng ta quay lưng rời đi.  Trong một căn phòng nào đó, Nam Khánh đang ngồi trò chuyện cùng Ngôn Biên Nguyệt.  Thấy cô gái thanh tú bước tới, Nam Khánh bỗng hỏi: “Có việc gì?”  Cô gái Thanh Tú khẽ gật đầu: “Vừa nãy Diệp công tử cầu kiến!”  Diệp công tử!  Nam Khánh hơi ngẩn người: “Diệp công tử nào?”  Cô gái thanh tú vội vàng đáp: “Chính là Diệp công tử đi cùng Tiên Cổ Yêu!”  Nghe thấy vậy, Ngôn Biên Nguyệt bỗng nheo mắt.  Nam Khánh thoáng do dự giây lát, sau đó hỏi: “Tiên Cổ Yêu cô nương cũng ở đó à?” 

Thần Lam lấy ra một chiếc nhẫn không gian đặt vào tay Nam Khánh, sau đó mở hộp ra, cầm lấy cuốn “Thần Đạo pháp điển” lật xem. Sau một hồi im lặng, nàng ta khép sách lại, rồi nói: “Một trăm triệu Trụ Mạch cũng đáng giá!”  

Nói xong, nàng ta quay người rời đi.  

Xứng với cái giá một trăm triệu Trụ Mạch!  

Đám người có mặt trong điện lập tức sôi trào!  

Rõ ràng giá trị của cuốn “Thần Đạo pháp điển” này còn vượt xa tưởng tượng của bọn họ!  

Sắc mặt Ngôn Biên Nguyệt vẫn khó coi như cũ, lúc này y bỗng thấy hối hận. Nếu thật sự giành được món đồ đó, có lẽ sẽ giúp Ngôn gia nâng cao không ít.  

Đáng tiếc nó thật sự quá đắt đỏ!  

Ngôn gia có thể bỏ ra năm nghìn vạn, nhưng sẽ ảnh hưởng lớn đến tài sản, thậm chí còn động đến nền tảng gia tộc.  

Ngôn Biên Nguyệt chỉ đành thở dài, nhưng sau đó xoay người rời đi, có điều lúc rời đi, y lạnh lùng liếc nhìn Tiên Cổ Yêu và Diệp Huyên cách mình khá xa.  

Ở nơi xa, Tiên Cổ Yêu đột nhiên nói: “Ngày kia là lễ thành hôn của đệ đệ ta, ngươi có muốn tới không?”  

Diệp Huyên sửng sốt: “Thành thân?”  

Tiên Cổ Yêu gật đầu: “Với tam tiểu thư của Huyền giới!”  

Diệp Huyên ngẫm nghĩ giây lát, sau đó cười đáp: “Được!”  

Tiên Cổ Yêu khẽ gật đầu: “Ngày kia gặp!”  

Nói rồi, nàng ấy đứng dậy rời đi.  

Trong điện, Diệp Huyên ngồi im một lát, sau đó đứng dậy rời đi. Hắn vốn định đi tìm Nam Khánh, nhưng bỗng nhận ra chẳng biết Nam Khánh đã rời đi từ bao giờ. Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành đến tìm một quản sự của Tiên Bảo Các – chính là cô gái thanh tú tiếp đãi khách khứa ở bên ngoài.  

Diệp Huyên nhìn cô gái thanh tú trước mặt, mỉm cười: “Nhờ cô thông báo với hội trưởng Nam Khánh, nói là ta có việc muốn tìm”.  

Cô gái thanh tú thoáng do dự, sau đó nói: “Xin chờ một lát!”  

Dứt lời, nàng ta quay lưng rời đi.  

Trong một căn phòng nào đó, Nam Khánh đang ngồi trò chuyện cùng Ngôn Biên Nguyệt.  

Thấy cô gái thanh tú bước tới, Nam Khánh bỗng hỏi: “Có việc gì?”  

Cô gái Thanh Tú khẽ gật đầu: “Vừa nãy Diệp công tử cầu kiến!”  

Diệp công tử!  

Nam Khánh hơi ngẩn người: “Diệp công tử nào?”  

Cô gái thanh tú vội vàng đáp: “Chính là Diệp công tử đi cùng Tiên Cổ Yêu!”  

Nghe thấy vậy, Ngôn Biên Nguyệt bỗng nheo mắt.  

Nam Khánh thoáng do dự giây lát, sau đó hỏi: “Tiên Cổ Yêu cô nương cũng ở đó à?” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thần Lam lấy ra một chiếc nhẫn không gian đặt vào tay Nam Khánh, sau đó mở hộp ra, cầm lấy cuốn “Thần Đạo pháp điển” lật xem. Sau một hồi im lặng, nàng ta khép sách lại, rồi nói: “Một trăm triệu Trụ Mạch cũng đáng giá!”  Nói xong, nàng ta quay người rời đi.  Xứng với cái giá một trăm triệu Trụ Mạch!  Đám người có mặt trong điện lập tức sôi trào!  Rõ ràng giá trị của cuốn “Thần Đạo pháp điển” này còn vượt xa tưởng tượng của bọn họ!  Sắc mặt Ngôn Biên Nguyệt vẫn khó coi như cũ, lúc này y bỗng thấy hối hận. Nếu thật sự giành được món đồ đó, có lẽ sẽ giúp Ngôn gia nâng cao không ít.  Đáng tiếc nó thật sự quá đắt đỏ!  Ngôn gia có thể bỏ ra năm nghìn vạn, nhưng sẽ ảnh hưởng lớn đến tài sản, thậm chí còn động đến nền tảng gia tộc.  Ngôn Biên Nguyệt chỉ đành thở dài, nhưng sau đó xoay người rời đi, có điều lúc rời đi, y lạnh lùng liếc nhìn Tiên Cổ Yêu và Diệp Huyên cách mình khá xa.  Ở nơi xa, Tiên Cổ Yêu đột nhiên nói: “Ngày kia là lễ thành hôn của đệ đệ ta, ngươi có muốn tới không?”  Diệp Huyên sửng sốt: “Thành thân?”  Tiên Cổ Yêu gật đầu: “Với tam tiểu thư của Huyền giới!”  Diệp Huyên ngẫm nghĩ giây lát, sau đó cười đáp: “Được!”  Tiên Cổ Yêu khẽ gật đầu: “Ngày kia gặp!”  Nói rồi, nàng ấy đứng dậy rời đi.  Trong điện, Diệp Huyên ngồi im một lát, sau đó đứng dậy rời đi. Hắn vốn định đi tìm Nam Khánh, nhưng bỗng nhận ra chẳng biết Nam Khánh đã rời đi từ bao giờ. Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành đến tìm một quản sự của Tiên Bảo Các – chính là cô gái thanh tú tiếp đãi khách khứa ở bên ngoài.  Diệp Huyên nhìn cô gái thanh tú trước mặt, mỉm cười: “Nhờ cô thông báo với hội trưởng Nam Khánh, nói là ta có việc muốn tìm”.  Cô gái thanh tú thoáng do dự, sau đó nói: “Xin chờ một lát!”  Dứt lời, nàng ta quay lưng rời đi.  Trong một căn phòng nào đó, Nam Khánh đang ngồi trò chuyện cùng Ngôn Biên Nguyệt.  Thấy cô gái thanh tú bước tới, Nam Khánh bỗng hỏi: “Có việc gì?”  Cô gái Thanh Tú khẽ gật đầu: “Vừa nãy Diệp công tử cầu kiến!”  Diệp công tử!  Nam Khánh hơi ngẩn người: “Diệp công tử nào?”  Cô gái thanh tú vội vàng đáp: “Chính là Diệp công tử đi cùng Tiên Cổ Yêu!”  Nghe thấy vậy, Ngôn Biên Nguyệt bỗng nheo mắt.  Nam Khánh thoáng do dự giây lát, sau đó hỏi: “Tiên Cổ Yêu cô nương cũng ở đó à?” 

Chương 9335