Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9427

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. So thế lực phía sau?  Diệp Huyên thấy cạn lời, sau nói một hồi lại nhắc đến thế lực chống lưng rồi?  Hắn là loại người đi so thế lực phía sau ư?  Đi được đến ngày hôm nay, hắn có dựa vào bất cứ một ai sao?  Nghĩ đến đây, Diệp Huyên đột nhiên đỏ mặt…  Hư ảnh cười khẩy nói: “Ngươi có từng nghe nói tới Thượng Cổ Chi Thần không?”  Diệp Huyên nhíu mày: “Cổ Thần?”  Trong mắt hư ảnh lộ vẻ ngạc nhiên: “Không ngờ ngươi lại từng nghe nói đến Cổ Thần, xem ra thế lực sau lưng ngươi cũng không yếu như ta tưởng tượng!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Chúng ta có thể đừng cứ nói đến thế lực chống lưng không? Ta cảm thấy như vậy không tốt lắm!”  Hư ảnh cười nhạt: “Có gì mà không tốt chứ? Chẳng lẽ ngươi không biết có người chống lưng cũng là một loại thực lực à?”  Diệp Huyên: “…”  Hư ảnh lại nói: “Cổ Thần chỉ là một loại trong đó thôi, còn Thượng Cổ Chi Thần thì có Thần cách cao hơn Cổ Thần!”  Diệp Huyên nhíu mày: “Cái gọi là Thần của các ông là do người khác phong hay là tự mình phong?”  Hư ảnh cười nhạt: “Ngươi đúng là ếch ngồi đáy giếng, không ngờ lại đi hỏi một vấn đề ngu ngốc như thế, ngươi…”  Diệp Huyên đột nhiên vung bút.  Bút phong chém ra!  Hư ảnh phía xa chợt trợn mắt, trong lòng vô cùng sợ hãi, ông ta không kịp suy nghĩ, lập tức đánh ra một quyền bằng tay phải!  Ầm!  Bút phong kia xuyên qua hư ảnh, chém lên trên vòng xoáy truyền tống đó.  Oanh!  Vòng xoáy kia lập tức bị chém vỡ, cùng lúc đó, mây mù trong phạm vi triệu dặm xung quanh lập tức tan thành mây khói, tinh không lại xuất hiện.  Nhìn thấy cảnh này, Thần Lam lập tức ngây người.  Lúc này, nàng ta đã hoàn toàn tin tưởng bút trong tay Diệp Huyên là bút Đại đạo rồi!  Lúc trước, dù nàng ta rất muốn tin tưởng Diệp Huyên, nhưng lý trí nói với nàng ta cây bút này có lẽ không thể là bút Đại đạo được, phải biết rằng bút Đại đạo có thể điều khiển quỹ đạo sinh mệnh của vô số chúng sinh, sao nó có thể để Diệp Huyên treo ở bên người được?  Mà lúc này, nàng ta thật sự tin tưởng rồi!  Bút phong khi nãy… đủ để giết chết vô số cường giả Động Huyền Cảnh!  Chỉ có bút Đại đạo trong truyền thuyết mới có uy lực đáng sợ như thế thôi!  Quá khó tin!  Thần Lam nhìn Diệp Huyên trước mặt, trong lòng vô cùng rung động, đến mức lồ ng ngực không ngừng phập phồng…

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. So thế lực phía sau?  Diệp Huyên thấy cạn lời, sau nói một hồi lại nhắc đến thế lực chống lưng rồi?  Hắn là loại người đi so thế lực phía sau ư?  Đi được đến ngày hôm nay, hắn có dựa vào bất cứ một ai sao?  Nghĩ đến đây, Diệp Huyên đột nhiên đỏ mặt…  Hư ảnh cười khẩy nói: “Ngươi có từng nghe nói tới Thượng Cổ Chi Thần không?”  Diệp Huyên nhíu mày: “Cổ Thần?”  Trong mắt hư ảnh lộ vẻ ngạc nhiên: “Không ngờ ngươi lại từng nghe nói đến Cổ Thần, xem ra thế lực sau lưng ngươi cũng không yếu như ta tưởng tượng!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Chúng ta có thể đừng cứ nói đến thế lực chống lưng không? Ta cảm thấy như vậy không tốt lắm!”  Hư ảnh cười nhạt: “Có gì mà không tốt chứ? Chẳng lẽ ngươi không biết có người chống lưng cũng là một loại thực lực à?”  Diệp Huyên: “…”  Hư ảnh lại nói: “Cổ Thần chỉ là một loại trong đó thôi, còn Thượng Cổ Chi Thần thì có Thần cách cao hơn Cổ Thần!”  Diệp Huyên nhíu mày: “Cái gọi là Thần của các ông là do người khác phong hay là tự mình phong?”  Hư ảnh cười nhạt: “Ngươi đúng là ếch ngồi đáy giếng, không ngờ lại đi hỏi một vấn đề ngu ngốc như thế, ngươi…”  Diệp Huyên đột nhiên vung bút.  Bút phong chém ra!  Hư ảnh phía xa chợt trợn mắt, trong lòng vô cùng sợ hãi, ông ta không kịp suy nghĩ, lập tức đánh ra một quyền bằng tay phải!  Ầm!  Bút phong kia xuyên qua hư ảnh, chém lên trên vòng xoáy truyền tống đó.  Oanh!  Vòng xoáy kia lập tức bị chém vỡ, cùng lúc đó, mây mù trong phạm vi triệu dặm xung quanh lập tức tan thành mây khói, tinh không lại xuất hiện.  Nhìn thấy cảnh này, Thần Lam lập tức ngây người.  Lúc này, nàng ta đã hoàn toàn tin tưởng bút trong tay Diệp Huyên là bút Đại đạo rồi!  Lúc trước, dù nàng ta rất muốn tin tưởng Diệp Huyên, nhưng lý trí nói với nàng ta cây bút này có lẽ không thể là bút Đại đạo được, phải biết rằng bút Đại đạo có thể điều khiển quỹ đạo sinh mệnh của vô số chúng sinh, sao nó có thể để Diệp Huyên treo ở bên người được?  Mà lúc này, nàng ta thật sự tin tưởng rồi!  Bút phong khi nãy… đủ để giết chết vô số cường giả Động Huyền Cảnh!  Chỉ có bút Đại đạo trong truyền thuyết mới có uy lực đáng sợ như thế thôi!  Quá khó tin!  Thần Lam nhìn Diệp Huyên trước mặt, trong lòng vô cùng rung động, đến mức lồ ng ngực không ngừng phập phồng…

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. So thế lực phía sau?  Diệp Huyên thấy cạn lời, sau nói một hồi lại nhắc đến thế lực chống lưng rồi?  Hắn là loại người đi so thế lực phía sau ư?  Đi được đến ngày hôm nay, hắn có dựa vào bất cứ một ai sao?  Nghĩ đến đây, Diệp Huyên đột nhiên đỏ mặt…  Hư ảnh cười khẩy nói: “Ngươi có từng nghe nói tới Thượng Cổ Chi Thần không?”  Diệp Huyên nhíu mày: “Cổ Thần?”  Trong mắt hư ảnh lộ vẻ ngạc nhiên: “Không ngờ ngươi lại từng nghe nói đến Cổ Thần, xem ra thế lực sau lưng ngươi cũng không yếu như ta tưởng tượng!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Chúng ta có thể đừng cứ nói đến thế lực chống lưng không? Ta cảm thấy như vậy không tốt lắm!”  Hư ảnh cười nhạt: “Có gì mà không tốt chứ? Chẳng lẽ ngươi không biết có người chống lưng cũng là một loại thực lực à?”  Diệp Huyên: “…”  Hư ảnh lại nói: “Cổ Thần chỉ là một loại trong đó thôi, còn Thượng Cổ Chi Thần thì có Thần cách cao hơn Cổ Thần!”  Diệp Huyên nhíu mày: “Cái gọi là Thần của các ông là do người khác phong hay là tự mình phong?”  Hư ảnh cười nhạt: “Ngươi đúng là ếch ngồi đáy giếng, không ngờ lại đi hỏi một vấn đề ngu ngốc như thế, ngươi…”  Diệp Huyên đột nhiên vung bút.  Bút phong chém ra!  Hư ảnh phía xa chợt trợn mắt, trong lòng vô cùng sợ hãi, ông ta không kịp suy nghĩ, lập tức đánh ra một quyền bằng tay phải!  Ầm!  Bút phong kia xuyên qua hư ảnh, chém lên trên vòng xoáy truyền tống đó.  Oanh!  Vòng xoáy kia lập tức bị chém vỡ, cùng lúc đó, mây mù trong phạm vi triệu dặm xung quanh lập tức tan thành mây khói, tinh không lại xuất hiện.  Nhìn thấy cảnh này, Thần Lam lập tức ngây người.  Lúc này, nàng ta đã hoàn toàn tin tưởng bút trong tay Diệp Huyên là bút Đại đạo rồi!  Lúc trước, dù nàng ta rất muốn tin tưởng Diệp Huyên, nhưng lý trí nói với nàng ta cây bút này có lẽ không thể là bút Đại đạo được, phải biết rằng bút Đại đạo có thể điều khiển quỹ đạo sinh mệnh của vô số chúng sinh, sao nó có thể để Diệp Huyên treo ở bên người được?  Mà lúc này, nàng ta thật sự tin tưởng rồi!  Bút phong khi nãy… đủ để giết chết vô số cường giả Động Huyền Cảnh!  Chỉ có bút Đại đạo trong truyền thuyết mới có uy lực đáng sợ như thế thôi!  Quá khó tin!  Thần Lam nhìn Diệp Huyên trước mặt, trong lòng vô cùng rung động, đến mức lồ ng ngực không ngừng phập phồng…

Chương 9427