Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9432

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lúc này, Ngạn Bắc nhìn Tú Phạn đang ngồi xếp bằng dưới đất: “Nàng sắp đạt đến Động Huyền à?”   Diệp Huyên gật đầu.   Ngạn Bắc nhìn về phía Diệp Huyên: “Ta cũng muốn đột phá Động Huyền!”   Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Thiếu tiền à?”   Ngạn Bắc gật đầu.   Diệp Huyên cười hỏi: “Bao nhiêu?”   Ngạn Bắc giơ lên một ngón tay.   Diệp Huyên hơi đau đầu: “Năm triệu à?”   Ngạn Bắc gật đầu.   Diệp Huyên hơi cạn lời, nhưng cũng không nói nhiều, hắn mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Ngạn Bắc, bên trong nhẫn chứa đồ có sáu triệu Trụ Mạch!   Ngạn Bắc chớp mắt: “Vì sao lại đưa thừa một triệu?”   Diệp Huyên lạnh nhạt nói: “Không có lý do gì, có tiền, tuỳ hứng!”   Ngạn Bắc thoáng sửng sốt, một khắc sau, nàng ta che miệng cười khẽ: “Không thể không nói, dáng vẻ hào phóng của ngươi thật sự rất tuấn tú, khiến người ta say mê chết đi được!”   Diệp Huyên: “…”   Ngạn Bắc đột nhiên nghiêm túc nói: “Ta sẽ không làm bình hoa bên cạnh ngươi!’   Nói xong, nàng xoay người rời đi.   Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ta có người trong lòng rồi!”   Ngạn Bắc dừng bước, nàng ta xoay người nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi là đang từ chối ư?”   Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Ý ta là, ta có thể đồng thời thích hai người không?”   Sau đó, hắn xoay người chạy mất.   Ngạn Bắc đứng tại chỗ sửng sốt, sau đó nói: “Phi, đúng là không biết xấu hổ! Trời ạ…”   …   Vì Diệp Huyên đã đả thông quan hệ với các thế lực lớn ở vũ trụ Chư Thần, vì thế thư viện Quan Huyên bắt đầu thu nhận học viên ở các nơi trên vũ trụ Chư Thần, mà người của thư viện Quan Huyên cũng ngày càng nhiều hơn.   Bây giờ đã có hơn tám trăm người rồi!   Mà Diệp Huyên cũng bắt đầu chú trọng vào Võ Viện, hắn hiểu rõ thư viện Quan Huyên muốn lớn mạnh, muốn có vị trí vững chắc trong vũ trụ thì nhất định phải có võ lực mạnh mẽ trước, chỉ khi có võ lực mạnh mẽ mới có thể khiến kẻ xấu khiếp sợ, nếu không, người ta sẽ để tâm đến ngươi sao?   Vũ trụ này vẫn rất chú trọng thực lực!   Suy nghĩ của hắn trước đây là sai rồi, lúc trước hắn nghĩ thư viện

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lúc này, Ngạn Bắc nhìn Tú Phạn đang ngồi xếp bằng dưới đất: “Nàng sắp đạt đến Động Huyền à?”   Diệp Huyên gật đầu.   Ngạn Bắc nhìn về phía Diệp Huyên: “Ta cũng muốn đột phá Động Huyền!”   Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Thiếu tiền à?”   Ngạn Bắc gật đầu.   Diệp Huyên cười hỏi: “Bao nhiêu?”   Ngạn Bắc giơ lên một ngón tay.   Diệp Huyên hơi đau đầu: “Năm triệu à?”   Ngạn Bắc gật đầu.   Diệp Huyên hơi cạn lời, nhưng cũng không nói nhiều, hắn mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Ngạn Bắc, bên trong nhẫn chứa đồ có sáu triệu Trụ Mạch!   Ngạn Bắc chớp mắt: “Vì sao lại đưa thừa một triệu?”   Diệp Huyên lạnh nhạt nói: “Không có lý do gì, có tiền, tuỳ hứng!”   Ngạn Bắc thoáng sửng sốt, một khắc sau, nàng ta che miệng cười khẽ: “Không thể không nói, dáng vẻ hào phóng của ngươi thật sự rất tuấn tú, khiến người ta say mê chết đi được!”   Diệp Huyên: “…”   Ngạn Bắc đột nhiên nghiêm túc nói: “Ta sẽ không làm bình hoa bên cạnh ngươi!’   Nói xong, nàng xoay người rời đi.   Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ta có người trong lòng rồi!”   Ngạn Bắc dừng bước, nàng ta xoay người nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi là đang từ chối ư?”   Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Ý ta là, ta có thể đồng thời thích hai người không?”   Sau đó, hắn xoay người chạy mất.   Ngạn Bắc đứng tại chỗ sửng sốt, sau đó nói: “Phi, đúng là không biết xấu hổ! Trời ạ…”   …   Vì Diệp Huyên đã đả thông quan hệ với các thế lực lớn ở vũ trụ Chư Thần, vì thế thư viện Quan Huyên bắt đầu thu nhận học viên ở các nơi trên vũ trụ Chư Thần, mà người của thư viện Quan Huyên cũng ngày càng nhiều hơn.   Bây giờ đã có hơn tám trăm người rồi!   Mà Diệp Huyên cũng bắt đầu chú trọng vào Võ Viện, hắn hiểu rõ thư viện Quan Huyên muốn lớn mạnh, muốn có vị trí vững chắc trong vũ trụ thì nhất định phải có võ lực mạnh mẽ trước, chỉ khi có võ lực mạnh mẽ mới có thể khiến kẻ xấu khiếp sợ, nếu không, người ta sẽ để tâm đến ngươi sao?   Vũ trụ này vẫn rất chú trọng thực lực!   Suy nghĩ của hắn trước đây là sai rồi, lúc trước hắn nghĩ thư viện

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lúc này, Ngạn Bắc nhìn Tú Phạn đang ngồi xếp bằng dưới đất: “Nàng sắp đạt đến Động Huyền à?”   Diệp Huyên gật đầu.   Ngạn Bắc nhìn về phía Diệp Huyên: “Ta cũng muốn đột phá Động Huyền!”   Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Thiếu tiền à?”   Ngạn Bắc gật đầu.   Diệp Huyên cười hỏi: “Bao nhiêu?”   Ngạn Bắc giơ lên một ngón tay.   Diệp Huyên hơi đau đầu: “Năm triệu à?”   Ngạn Bắc gật đầu.   Diệp Huyên hơi cạn lời, nhưng cũng không nói nhiều, hắn mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Ngạn Bắc, bên trong nhẫn chứa đồ có sáu triệu Trụ Mạch!   Ngạn Bắc chớp mắt: “Vì sao lại đưa thừa một triệu?”   Diệp Huyên lạnh nhạt nói: “Không có lý do gì, có tiền, tuỳ hứng!”   Ngạn Bắc thoáng sửng sốt, một khắc sau, nàng ta che miệng cười khẽ: “Không thể không nói, dáng vẻ hào phóng của ngươi thật sự rất tuấn tú, khiến người ta say mê chết đi được!”   Diệp Huyên: “…”   Ngạn Bắc đột nhiên nghiêm túc nói: “Ta sẽ không làm bình hoa bên cạnh ngươi!’   Nói xong, nàng xoay người rời đi.   Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ta có người trong lòng rồi!”   Ngạn Bắc dừng bước, nàng ta xoay người nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi là đang từ chối ư?”   Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Ý ta là, ta có thể đồng thời thích hai người không?”   Sau đó, hắn xoay người chạy mất.   Ngạn Bắc đứng tại chỗ sửng sốt, sau đó nói: “Phi, đúng là không biết xấu hổ! Trời ạ…”   …   Vì Diệp Huyên đã đả thông quan hệ với các thế lực lớn ở vũ trụ Chư Thần, vì thế thư viện Quan Huyên bắt đầu thu nhận học viên ở các nơi trên vũ trụ Chư Thần, mà người của thư viện Quan Huyên cũng ngày càng nhiều hơn.   Bây giờ đã có hơn tám trăm người rồi!   Mà Diệp Huyên cũng bắt đầu chú trọng vào Võ Viện, hắn hiểu rõ thư viện Quan Huyên muốn lớn mạnh, muốn có vị trí vững chắc trong vũ trụ thì nhất định phải có võ lực mạnh mẽ trước, chỉ khi có võ lực mạnh mẽ mới có thể khiến kẻ xấu khiếp sợ, nếu không, người ta sẽ để tâm đến ngươi sao?   Vũ trụ này vẫn rất chú trọng thực lực!   Suy nghĩ của hắn trước đây là sai rồi, lúc trước hắn nghĩ thư viện

Chương 9432