Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 9437
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, Thành chủ Tu La Thành lại nói: "Người trẻ tuổi, ta biết lai lịch của ngươi không đơn giản..." Diệp Huyên bỗng chen ngang lời nói của Thành chủ Tu La Thành: "Đã biết mà ngươi vẫn quyết đâm đầu vào chỗ chết như thế à?" Thành chủ Tu La Thành nhìn Diệp Huyên: "Đúng vậy!" Diệp Huyên lắc đầu: "Thật ra ta cũng không phải người thích lắm lời, nhưng hôm nay ta sẽ nói nhiều hai câu vậy. Ta thật sự không hiểu, tại sao các ngươi phải làm như vậy? Chẳng lẽ ta trông không giống cường giả tí nào à?" Thành chủ Tu La Thành đánh giá Diệp Huyên một chút rồi châm chọc: "Ngươi chỉ là một Tri Huyền Cảnh nho nhỏ mà cũng được coi là cường giả?" Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó quay đầu nhìn cường giả Động Huyền Cảnh đứng ở bên phải. Cường giả Động Huyền Cảnh kia khẽ nhíu mày lại: "Ngươi nhìn cái gì? Ngươi..." Xoẹt! Bỗng, đầu của cường giả Động Huyền Cảnh đang nói chuyện kia bị chém bay ra ngoài, máu tươi bắn tung tóe. Bị xóa sổ! Trảm Hư! Mọi người có mặt ở đây đều sửng sốt. Thành chủ Tu La Thành cầm đầu cũng nhìn Diệp Huyên với ánh mắt sợ hãi: "Ngươi... Sao ngươi... Chỉ trong tích tắc... Không thể..." Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Bây giờ đã được coi là cường giả chưa?" Trong mắt Thành chủ Tu La Thành ánh lên tia dữ tợn: "Tuyệt đối không thể! Mọi người cùng nhau tiến lên! Hắn chắc chắn..." Nhưng ông ta còn chưa nói xong thì năm cường giả Động Huyền Cảnh đứng xung quanh Diệp Huyên đột nhiên xoay người bỏ chạy vào trong trời sao xa xôi. Chạy rồi! Diệp Huyên cùng Thành chủ Tu La Thành đều sửng sốt. Chạy trốn? Thành chủ Tu La Thành vẫn chưa kịp định thần lại. Trong trời sao phía xa, mấy tên cường giả Động Huyền Cảnh đều chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, để giết một Động Huyền Cảnh trong nháy mắt thì cần có thực lực kinh khủng đến mức nào? Còn đánh đấm gì nữa? Thành chủ nghĩ gì vậy? Diệp Huyên nhìn về phía Thành chủ Tu La Thành, cười nói: "Chỉ còn lại chúng ta thôi". Thành chủ Tu La Thành nhìn Diệp Huyên, trong mắt ngập tràn vẻ kiêng kị: "Rốt cuộc ngươi là ai?" Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Đừng phí lời nữa, tiếp đến ta sẽ xuất một kiếm với ngươi, chiêu kiếm này vô cùng lặng lẽ, cũng cực kì quỷ dị, ngươi phải dốc toàn lực phòng bị, hiểu chưa?" Vừa nãy dù hắn có thể giết được Động Huyền Cảnh trong tích tắc, nhưng đó là vì hắn đánh lén, cộng thêm đối phương cũng không đề phòng. Mà bây giờ hắn muốn thử xem, một chiêu kiếm quang minh chính đại của mình có thể giết một cường giả Động Huyền Cảnh hay không! Kiểu đánh lén chỉ có thể làm một hai lần, người ta biết rồi sẽ có phòng bị ngay! Thành chủ Tu La Thành do dự một lúc rồi nói: "Ta có thể từ chối không?"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, Thành chủ Tu La Thành lại nói: "Người trẻ tuổi, ta biết lai lịch của ngươi không đơn giản..." Diệp Huyên bỗng chen ngang lời nói của Thành chủ Tu La Thành: "Đã biết mà ngươi vẫn quyết đâm đầu vào chỗ chết như thế à?" Thành chủ Tu La Thành nhìn Diệp Huyên: "Đúng vậy!" Diệp Huyên lắc đầu: "Thật ra ta cũng không phải người thích lắm lời, nhưng hôm nay ta sẽ nói nhiều hai câu vậy. Ta thật sự không hiểu, tại sao các ngươi phải làm như vậy? Chẳng lẽ ta trông không giống cường giả tí nào à?" Thành chủ Tu La Thành đánh giá Diệp Huyên một chút rồi châm chọc: "Ngươi chỉ là một Tri Huyền Cảnh nho nhỏ mà cũng được coi là cường giả?" Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó quay đầu nhìn cường giả Động Huyền Cảnh đứng ở bên phải. Cường giả Động Huyền Cảnh kia khẽ nhíu mày lại: "Ngươi nhìn cái gì? Ngươi..." Xoẹt! Bỗng, đầu của cường giả Động Huyền Cảnh đang nói chuyện kia bị chém bay ra ngoài, máu tươi bắn tung tóe. Bị xóa sổ! Trảm Hư! Mọi người có mặt ở đây đều sửng sốt. Thành chủ Tu La Thành cầm đầu cũng nhìn Diệp Huyên với ánh mắt sợ hãi: "Ngươi... Sao ngươi... Chỉ trong tích tắc... Không thể..." Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Bây giờ đã được coi là cường giả chưa?" Trong mắt Thành chủ Tu La Thành ánh lên tia dữ tợn: "Tuyệt đối không thể! Mọi người cùng nhau tiến lên! Hắn chắc chắn..." Nhưng ông ta còn chưa nói xong thì năm cường giả Động Huyền Cảnh đứng xung quanh Diệp Huyên đột nhiên xoay người bỏ chạy vào trong trời sao xa xôi. Chạy rồi! Diệp Huyên cùng Thành chủ Tu La Thành đều sửng sốt. Chạy trốn? Thành chủ Tu La Thành vẫn chưa kịp định thần lại. Trong trời sao phía xa, mấy tên cường giả Động Huyền Cảnh đều chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, để giết một Động Huyền Cảnh trong nháy mắt thì cần có thực lực kinh khủng đến mức nào? Còn đánh đấm gì nữa? Thành chủ nghĩ gì vậy? Diệp Huyên nhìn về phía Thành chủ Tu La Thành, cười nói: "Chỉ còn lại chúng ta thôi". Thành chủ Tu La Thành nhìn Diệp Huyên, trong mắt ngập tràn vẻ kiêng kị: "Rốt cuộc ngươi là ai?" Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Đừng phí lời nữa, tiếp đến ta sẽ xuất một kiếm với ngươi, chiêu kiếm này vô cùng lặng lẽ, cũng cực kì quỷ dị, ngươi phải dốc toàn lực phòng bị, hiểu chưa?" Vừa nãy dù hắn có thể giết được Động Huyền Cảnh trong tích tắc, nhưng đó là vì hắn đánh lén, cộng thêm đối phương cũng không đề phòng. Mà bây giờ hắn muốn thử xem, một chiêu kiếm quang minh chính đại của mình có thể giết một cường giả Động Huyền Cảnh hay không! Kiểu đánh lén chỉ có thể làm một hai lần, người ta biết rồi sẽ có phòng bị ngay! Thành chủ Tu La Thành do dự một lúc rồi nói: "Ta có thể từ chối không?"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, Thành chủ Tu La Thành lại nói: "Người trẻ tuổi, ta biết lai lịch của ngươi không đơn giản..." Diệp Huyên bỗng chen ngang lời nói của Thành chủ Tu La Thành: "Đã biết mà ngươi vẫn quyết đâm đầu vào chỗ chết như thế à?" Thành chủ Tu La Thành nhìn Diệp Huyên: "Đúng vậy!" Diệp Huyên lắc đầu: "Thật ra ta cũng không phải người thích lắm lời, nhưng hôm nay ta sẽ nói nhiều hai câu vậy. Ta thật sự không hiểu, tại sao các ngươi phải làm như vậy? Chẳng lẽ ta trông không giống cường giả tí nào à?" Thành chủ Tu La Thành đánh giá Diệp Huyên một chút rồi châm chọc: "Ngươi chỉ là một Tri Huyền Cảnh nho nhỏ mà cũng được coi là cường giả?" Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó quay đầu nhìn cường giả Động Huyền Cảnh đứng ở bên phải. Cường giả Động Huyền Cảnh kia khẽ nhíu mày lại: "Ngươi nhìn cái gì? Ngươi..." Xoẹt! Bỗng, đầu của cường giả Động Huyền Cảnh đang nói chuyện kia bị chém bay ra ngoài, máu tươi bắn tung tóe. Bị xóa sổ! Trảm Hư! Mọi người có mặt ở đây đều sửng sốt. Thành chủ Tu La Thành cầm đầu cũng nhìn Diệp Huyên với ánh mắt sợ hãi: "Ngươi... Sao ngươi... Chỉ trong tích tắc... Không thể..." Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Bây giờ đã được coi là cường giả chưa?" Trong mắt Thành chủ Tu La Thành ánh lên tia dữ tợn: "Tuyệt đối không thể! Mọi người cùng nhau tiến lên! Hắn chắc chắn..." Nhưng ông ta còn chưa nói xong thì năm cường giả Động Huyền Cảnh đứng xung quanh Diệp Huyên đột nhiên xoay người bỏ chạy vào trong trời sao xa xôi. Chạy rồi! Diệp Huyên cùng Thành chủ Tu La Thành đều sửng sốt. Chạy trốn? Thành chủ Tu La Thành vẫn chưa kịp định thần lại. Trong trời sao phía xa, mấy tên cường giả Động Huyền Cảnh đều chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, để giết một Động Huyền Cảnh trong nháy mắt thì cần có thực lực kinh khủng đến mức nào? Còn đánh đấm gì nữa? Thành chủ nghĩ gì vậy? Diệp Huyên nhìn về phía Thành chủ Tu La Thành, cười nói: "Chỉ còn lại chúng ta thôi". Thành chủ Tu La Thành nhìn Diệp Huyên, trong mắt ngập tràn vẻ kiêng kị: "Rốt cuộc ngươi là ai?" Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Đừng phí lời nữa, tiếp đến ta sẽ xuất một kiếm với ngươi, chiêu kiếm này vô cùng lặng lẽ, cũng cực kì quỷ dị, ngươi phải dốc toàn lực phòng bị, hiểu chưa?" Vừa nãy dù hắn có thể giết được Động Huyền Cảnh trong tích tắc, nhưng đó là vì hắn đánh lén, cộng thêm đối phương cũng không đề phòng. Mà bây giờ hắn muốn thử xem, một chiêu kiếm quang minh chính đại của mình có thể giết một cường giả Động Huyền Cảnh hay không! Kiểu đánh lén chỉ có thể làm một hai lần, người ta biết rồi sẽ có phòng bị ngay! Thành chủ Tu La Thành do dự một lúc rồi nói: "Ta có thể từ chối không?"