Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 9470
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thân xác Diệp Huyên đang từng chút vỡ ra. Đế Trang cũng bị kiếm đâm vào bụng, nhưng thân xác ả ta không bị gì, ngược lại linh hồn thì bị trấn trụ. Nhất Kiếm Định Hồn! Cùng lúc ấy, tính đặc thù của Nhất Kiếm Trảm Hư cũng bắt đầu điên cuồng ăn mòn linh hồn Đế Trang. Ả ta nhắm mắt lại rồi quát khẽ một tiếng, một luồng sức mạnh khủng khiếp ùa ra từ trong người. Choang! Thanh kiếm bị đánh bật khỏi người ả. Diệp Huyên khẽ động tâm niệm, gọi kiếm quay về tay. Đế Trang biến mất. Diệp Huyên nhắm mắt, kiếm cũng biến mất khỏi tay. Xoẹt! Thời không trước mắt hắn vỡ toang, một thanh kiếm phá không mà ra, vừa lúc ăn trọn cú đấm của Đế Trang. Ruỳnh! Kiếm run lên bần bật, một luồng sức mạnh xuyên qua kiếm lao về phía Diệp Huyên. Hắn vẫn bình tĩnh nhìn. Khi luồng sức mạnh chỉ còn cách vài thước, bỗng có hàng loạt tia kiếm quang xuất hiện. Xoẹt xoẹt xoẹt! Chúng xé rách luồng sức mạnh này. Đế Trang bất thình lình hiện ra trước mắt hắn, tung ra cú đấm. Diệp Huyên có muốn tránh cũng không được. Hắn cũng không tránh mà mặc cho cú đấm nện vào đầu. Nhưng kiếm của hắn cũng dùng tốc độ khủng khiếp chém vào bụng Đế Trang. Ầm! Xoẹt! Thân xác vỡ ra, Diệp Huyên lui lại mấy trăm trượng. Thân xác Đế Trang đã hoàn toàn tan biến, chỉ còn linh hồn đang lùi lại, nhưng không ngừng bị kiếm quang liên tiếp chém tới. Đế Trang nheo mắt, không dám để bị chém trúng. Bởi ả đang ở trạng thái linh hồn, bị kiếm của Diệp Huyên khắc chế, nếu trúng đòn có thể sẽ bị thần hồn câu diệt. Đế Trang gọi một thanh trường mâu xuất hiện trong tay phải rồi đâm ra. Ầm! Kiếm quang hóa thành hư vô, cùng nhau tan vỡ còn có toàn bộ kết giới và thời không quanh đài diễn võ. Một mâu phá hủy tất cả! Bốn bề chỉ còn một màu đen đặc. Nữ Tộc trưởng Thần Cổ tộc im lặng nhìn Đế Trang, không ra tay chữa trị thời không và đài diễn võ nữa. Đế Trang nói với Diệp Huyên: “Ta đã đánh giá thấp ngươi”. Diệp Huyên ở nơi xa mỉm cười: “Cô rất mạnh”.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thân xác Diệp Huyên đang từng chút vỡ ra. Đế Trang cũng bị kiếm đâm vào bụng, nhưng thân xác ả ta không bị gì, ngược lại linh hồn thì bị trấn trụ. Nhất Kiếm Định Hồn! Cùng lúc ấy, tính đặc thù của Nhất Kiếm Trảm Hư cũng bắt đầu điên cuồng ăn mòn linh hồn Đế Trang. Ả ta nhắm mắt lại rồi quát khẽ một tiếng, một luồng sức mạnh khủng khiếp ùa ra từ trong người. Choang! Thanh kiếm bị đánh bật khỏi người ả. Diệp Huyên khẽ động tâm niệm, gọi kiếm quay về tay. Đế Trang biến mất. Diệp Huyên nhắm mắt, kiếm cũng biến mất khỏi tay. Xoẹt! Thời không trước mắt hắn vỡ toang, một thanh kiếm phá không mà ra, vừa lúc ăn trọn cú đấm của Đế Trang. Ruỳnh! Kiếm run lên bần bật, một luồng sức mạnh xuyên qua kiếm lao về phía Diệp Huyên. Hắn vẫn bình tĩnh nhìn. Khi luồng sức mạnh chỉ còn cách vài thước, bỗng có hàng loạt tia kiếm quang xuất hiện. Xoẹt xoẹt xoẹt! Chúng xé rách luồng sức mạnh này. Đế Trang bất thình lình hiện ra trước mắt hắn, tung ra cú đấm. Diệp Huyên có muốn tránh cũng không được. Hắn cũng không tránh mà mặc cho cú đấm nện vào đầu. Nhưng kiếm của hắn cũng dùng tốc độ khủng khiếp chém vào bụng Đế Trang. Ầm! Xoẹt! Thân xác vỡ ra, Diệp Huyên lui lại mấy trăm trượng. Thân xác Đế Trang đã hoàn toàn tan biến, chỉ còn linh hồn đang lùi lại, nhưng không ngừng bị kiếm quang liên tiếp chém tới. Đế Trang nheo mắt, không dám để bị chém trúng. Bởi ả đang ở trạng thái linh hồn, bị kiếm của Diệp Huyên khắc chế, nếu trúng đòn có thể sẽ bị thần hồn câu diệt. Đế Trang gọi một thanh trường mâu xuất hiện trong tay phải rồi đâm ra. Ầm! Kiếm quang hóa thành hư vô, cùng nhau tan vỡ còn có toàn bộ kết giới và thời không quanh đài diễn võ. Một mâu phá hủy tất cả! Bốn bề chỉ còn một màu đen đặc. Nữ Tộc trưởng Thần Cổ tộc im lặng nhìn Đế Trang, không ra tay chữa trị thời không và đài diễn võ nữa. Đế Trang nói với Diệp Huyên: “Ta đã đánh giá thấp ngươi”. Diệp Huyên ở nơi xa mỉm cười: “Cô rất mạnh”.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thân xác Diệp Huyên đang từng chút vỡ ra. Đế Trang cũng bị kiếm đâm vào bụng, nhưng thân xác ả ta không bị gì, ngược lại linh hồn thì bị trấn trụ. Nhất Kiếm Định Hồn! Cùng lúc ấy, tính đặc thù của Nhất Kiếm Trảm Hư cũng bắt đầu điên cuồng ăn mòn linh hồn Đế Trang. Ả ta nhắm mắt lại rồi quát khẽ một tiếng, một luồng sức mạnh khủng khiếp ùa ra từ trong người. Choang! Thanh kiếm bị đánh bật khỏi người ả. Diệp Huyên khẽ động tâm niệm, gọi kiếm quay về tay. Đế Trang biến mất. Diệp Huyên nhắm mắt, kiếm cũng biến mất khỏi tay. Xoẹt! Thời không trước mắt hắn vỡ toang, một thanh kiếm phá không mà ra, vừa lúc ăn trọn cú đấm của Đế Trang. Ruỳnh! Kiếm run lên bần bật, một luồng sức mạnh xuyên qua kiếm lao về phía Diệp Huyên. Hắn vẫn bình tĩnh nhìn. Khi luồng sức mạnh chỉ còn cách vài thước, bỗng có hàng loạt tia kiếm quang xuất hiện. Xoẹt xoẹt xoẹt! Chúng xé rách luồng sức mạnh này. Đế Trang bất thình lình hiện ra trước mắt hắn, tung ra cú đấm. Diệp Huyên có muốn tránh cũng không được. Hắn cũng không tránh mà mặc cho cú đấm nện vào đầu. Nhưng kiếm của hắn cũng dùng tốc độ khủng khiếp chém vào bụng Đế Trang. Ầm! Xoẹt! Thân xác vỡ ra, Diệp Huyên lui lại mấy trăm trượng. Thân xác Đế Trang đã hoàn toàn tan biến, chỉ còn linh hồn đang lùi lại, nhưng không ngừng bị kiếm quang liên tiếp chém tới. Đế Trang nheo mắt, không dám để bị chém trúng. Bởi ả đang ở trạng thái linh hồn, bị kiếm của Diệp Huyên khắc chế, nếu trúng đòn có thể sẽ bị thần hồn câu diệt. Đế Trang gọi một thanh trường mâu xuất hiện trong tay phải rồi đâm ra. Ầm! Kiếm quang hóa thành hư vô, cùng nhau tan vỡ còn có toàn bộ kết giới và thời không quanh đài diễn võ. Một mâu phá hủy tất cả! Bốn bề chỉ còn một màu đen đặc. Nữ Tộc trưởng Thần Cổ tộc im lặng nhìn Đế Trang, không ra tay chữa trị thời không và đài diễn võ nữa. Đế Trang nói với Diệp Huyên: “Ta đã đánh giá thấp ngươi”. Diệp Huyên ở nơi xa mỉm cười: “Cô rất mạnh”.