Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9800

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nói rồi, ông ta liền đưa Thánh ấn Nhân Vương cho Diệp Huyên: "Nào, cậu nhận đi".  Diệp Huyên do dự một lúc rồi nói: "Ông... Hào phóng như vậy? Ta..."  Còn chưa có nói xong, Thánh ấn Nhân Vương đã hóa thành một tia sáng vàng chui vào hàng mày của hắn.  Ầm!  Thánh ấn lập tức nhận chủ!  Diệp Huyên im lặng.  Mẹ kiếp!  Sao cứ giống bị ép mua ép bán vậy!  Không đúng!  Có hố!  ...Thánh ấn Nhân Vương nhận chủ!  Không thể không nói, Diệp Huyên bất thình lình có được Thánh ấn của Nhân tộc như vậy khiến hắn có chút trở tay không kịp!  Mà khi thấy Thánh ấn Nhân Vương nhận chủ, trên mặt ông lão kia chợt nở ra một nụ cười có ý vị sâu xa.  Lúc Diệp Huyên nhìn sang lão thì lão lập tức khôi phục lại vẻ mặt bình thường ngay: "Tiểu hữu, cảm thấy thế nào?"  Diệp Huyên im lặng.  Cảm thấy thế nào?  Trực giác nói cho hắn biết, hắn bị hố rồi!  Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Tiền bối, ông mới bảo sau khi trở thành Vương của Nhân tộc xong thì có thể điều động một nhánh quân đội thần bí?"  Ông lão gật đầu: "Đúng!"  Diệp Huyên nhìn thẳng vào lão: "Làm sao điều động?"  Ông lão cười đáp: "Chúng ta đi tiếp đi, cậu sẽ biết thôi".  Diệp Huyên trầm mặc.  Ông lão ngẩng đầu nhìn về phương xa, sau đó cười nói: "Tiểu hữu, lại cho cậu thêm một món đồ nữa".  Nói rồi, lão xòe tay, Nhân linh kia bay đến trong tay lão.  Nhìn Nhân linh trong tay, ánh mắt ông lão ánh lên một tia phức tạp, khẽ nói: "Tiểu hữu, uy lực Nhân linh này của cậu rất đáng gờm, nhưng tính cách lại hồn nhiên, cậu phải đối xử tốt với nó!"  Nói rồi, ông lão nhìn Diệp Huyên, Nhân linh trong tay lập tức hóa thành một luồng sáng trắng chui vào giữa hàng mày của Diệp Huyên.  Ầm!  Diệp Huyên mở to mắt, trong con ngươi b ắn ra hai luồng sáng trắng, ngay sau đó, thiên địa rúng động.  Thời khắc này, bên trong thế giới thần bí, vô số yêu thú đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyên đang đứng.  Mà lúc này đây, toàn bộ ngũ quan của Diệp Huyên chợt trở nên vặn vẹo, trong đầu hắn có vô số hình ảnh lướt qua như tia lửa chớp tắt.  Đây là những hình ảnh đến từ thời đại Vạn Tộc.  Trong loạt hình ảnh này, hắn thấy được các tộc khác ngoài Nhân tộc, có điều những hình ảnh này chỉ rải rác.  Rất lâu sau đó, vẻ mặt Diệp Huyên từ từ khôi phục lại bình thường, hắn nhìn ông lão: "Nhân tộc!" 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nói rồi, ông ta liền đưa Thánh ấn Nhân Vương cho Diệp Huyên: "Nào, cậu nhận đi".  Diệp Huyên do dự một lúc rồi nói: "Ông... Hào phóng như vậy? Ta..."  Còn chưa có nói xong, Thánh ấn Nhân Vương đã hóa thành một tia sáng vàng chui vào hàng mày của hắn.  Ầm!  Thánh ấn lập tức nhận chủ!  Diệp Huyên im lặng.  Mẹ kiếp!  Sao cứ giống bị ép mua ép bán vậy!  Không đúng!  Có hố!  ...Thánh ấn Nhân Vương nhận chủ!  Không thể không nói, Diệp Huyên bất thình lình có được Thánh ấn của Nhân tộc như vậy khiến hắn có chút trở tay không kịp!  Mà khi thấy Thánh ấn Nhân Vương nhận chủ, trên mặt ông lão kia chợt nở ra một nụ cười có ý vị sâu xa.  Lúc Diệp Huyên nhìn sang lão thì lão lập tức khôi phục lại vẻ mặt bình thường ngay: "Tiểu hữu, cảm thấy thế nào?"  Diệp Huyên im lặng.  Cảm thấy thế nào?  Trực giác nói cho hắn biết, hắn bị hố rồi!  Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Tiền bối, ông mới bảo sau khi trở thành Vương của Nhân tộc xong thì có thể điều động một nhánh quân đội thần bí?"  Ông lão gật đầu: "Đúng!"  Diệp Huyên nhìn thẳng vào lão: "Làm sao điều động?"  Ông lão cười đáp: "Chúng ta đi tiếp đi, cậu sẽ biết thôi".  Diệp Huyên trầm mặc.  Ông lão ngẩng đầu nhìn về phương xa, sau đó cười nói: "Tiểu hữu, lại cho cậu thêm một món đồ nữa".  Nói rồi, lão xòe tay, Nhân linh kia bay đến trong tay lão.  Nhìn Nhân linh trong tay, ánh mắt ông lão ánh lên một tia phức tạp, khẽ nói: "Tiểu hữu, uy lực Nhân linh này của cậu rất đáng gờm, nhưng tính cách lại hồn nhiên, cậu phải đối xử tốt với nó!"  Nói rồi, ông lão nhìn Diệp Huyên, Nhân linh trong tay lập tức hóa thành một luồng sáng trắng chui vào giữa hàng mày của Diệp Huyên.  Ầm!  Diệp Huyên mở to mắt, trong con ngươi b ắn ra hai luồng sáng trắng, ngay sau đó, thiên địa rúng động.  Thời khắc này, bên trong thế giới thần bí, vô số yêu thú đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyên đang đứng.  Mà lúc này đây, toàn bộ ngũ quan của Diệp Huyên chợt trở nên vặn vẹo, trong đầu hắn có vô số hình ảnh lướt qua như tia lửa chớp tắt.  Đây là những hình ảnh đến từ thời đại Vạn Tộc.  Trong loạt hình ảnh này, hắn thấy được các tộc khác ngoài Nhân tộc, có điều những hình ảnh này chỉ rải rác.  Rất lâu sau đó, vẻ mặt Diệp Huyên từ từ khôi phục lại bình thường, hắn nhìn ông lão: "Nhân tộc!" 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nói rồi, ông ta liền đưa Thánh ấn Nhân Vương cho Diệp Huyên: "Nào, cậu nhận đi".  Diệp Huyên do dự một lúc rồi nói: "Ông... Hào phóng như vậy? Ta..."  Còn chưa có nói xong, Thánh ấn Nhân Vương đã hóa thành một tia sáng vàng chui vào hàng mày của hắn.  Ầm!  Thánh ấn lập tức nhận chủ!  Diệp Huyên im lặng.  Mẹ kiếp!  Sao cứ giống bị ép mua ép bán vậy!  Không đúng!  Có hố!  ...Thánh ấn Nhân Vương nhận chủ!  Không thể không nói, Diệp Huyên bất thình lình có được Thánh ấn của Nhân tộc như vậy khiến hắn có chút trở tay không kịp!  Mà khi thấy Thánh ấn Nhân Vương nhận chủ, trên mặt ông lão kia chợt nở ra một nụ cười có ý vị sâu xa.  Lúc Diệp Huyên nhìn sang lão thì lão lập tức khôi phục lại vẻ mặt bình thường ngay: "Tiểu hữu, cảm thấy thế nào?"  Diệp Huyên im lặng.  Cảm thấy thế nào?  Trực giác nói cho hắn biết, hắn bị hố rồi!  Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Tiền bối, ông mới bảo sau khi trở thành Vương của Nhân tộc xong thì có thể điều động một nhánh quân đội thần bí?"  Ông lão gật đầu: "Đúng!"  Diệp Huyên nhìn thẳng vào lão: "Làm sao điều động?"  Ông lão cười đáp: "Chúng ta đi tiếp đi, cậu sẽ biết thôi".  Diệp Huyên trầm mặc.  Ông lão ngẩng đầu nhìn về phương xa, sau đó cười nói: "Tiểu hữu, lại cho cậu thêm một món đồ nữa".  Nói rồi, lão xòe tay, Nhân linh kia bay đến trong tay lão.  Nhìn Nhân linh trong tay, ánh mắt ông lão ánh lên một tia phức tạp, khẽ nói: "Tiểu hữu, uy lực Nhân linh này của cậu rất đáng gờm, nhưng tính cách lại hồn nhiên, cậu phải đối xử tốt với nó!"  Nói rồi, ông lão nhìn Diệp Huyên, Nhân linh trong tay lập tức hóa thành một luồng sáng trắng chui vào giữa hàng mày của Diệp Huyên.  Ầm!  Diệp Huyên mở to mắt, trong con ngươi b ắn ra hai luồng sáng trắng, ngay sau đó, thiên địa rúng động.  Thời khắc này, bên trong thế giới thần bí, vô số yêu thú đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyên đang đứng.  Mà lúc này đây, toàn bộ ngũ quan của Diệp Huyên chợt trở nên vặn vẹo, trong đầu hắn có vô số hình ảnh lướt qua như tia lửa chớp tắt.  Đây là những hình ảnh đến từ thời đại Vạn Tộc.  Trong loạt hình ảnh này, hắn thấy được các tộc khác ngoài Nhân tộc, có điều những hình ảnh này chỉ rải rác.  Rất lâu sau đó, vẻ mặt Diệp Huyên từ từ khôi phục lại bình thường, hắn nhìn ông lão: "Nhân tộc!" 

Chương 9800