Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9826

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Chẳng là thứ gì hết!  Người đứng cạnh lão già chìm vào im lặng.  Quả thật Diệp Huyên quá mức yêu nghiệt, thực lực cũng vô cùng khủng bố, nhưng nếu không phải thế tử của Dương tộc thì khi đứng trước Dương tộc, hắn được coi là gì?  Giống những gì lão Cốc nói: Chẳng là thứ gì hết!  Lão Cốc lại tiếp tục thở dài: “Vừa nãy ta đề nghị cậu ta như vậy là muốn thử xem xem thiếu chủ này có biết nhìn toàn cục hay không, đáng tiếc…”  Nói rồi, ông ta lắc đầu: “Chẳng qua chỉ là một thiếu niên quá nhiệt huyết, chỉ biết tỏ rõ sức mạnh! Ài!”  Nói tới đây, trong mắt ông ta thoáng lóe lên vẻ thất vọng: “Nhìn mà xem, lần này cậu ta tới Trấn Hình Ti kiểu gì cũng sẽ gặp họa, kết quả cuối cùng chính là khó mà giữ nổi địa vị thiếu chủ, thậm chí còn bị trục xuất khỏi Dương tộc!”  …  Ở trong tinh không thăm thẳm.  Tô Minh thoáng do dự, sau đó nói: “Thiếu chủ, có vẻ Trấn Hình Ti kia không đơn giản chút nào”.  Diệp Huyên cười hỏi: “Sao mà không đơn giản?”  Tô Minh trầm giọng đáp: “Quản lý hình phạt của cả Dương tộc, độc lập với các bộ phận khác, chỉ nghe lệnh của Tô chủ mẫu! Có lẽ bọn họ sẽ không nể nang thiếu chủ đâu!”  Diệp Huyên chớp mắt: “Ta đâu cần bọn họ nể nang!”  Tô Minh trầm mặc.  Lúc này ông ta có hơi luống cuồng.  Rốt cuộc vị thiếu chủ này muốn làm gì?  Muốn đánh đổ Dương tộc ư?  Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh trên người Tô Minh chảy ròng ròng.  Thực lòng mà nói hiện giờ ông ta đã có suy nghĩ bỏ chạy, bởi vì ông ta nhận ra vị thiếu chủ trước mắt đúng là muốn đánh đổ tất thảy thật.  Chương Sứ vẫn cung kính đứng bên cạnh Diệp Huyên.  Ông ta không hề luống cuống chút nào!  Dù sao ông ta cũng đã đặt hết tương lai của mình vào Diệp Huyên, hoặc là cả đời vinh hoa phú quý, cũng có thể là người chết đạo tan.  Ông ta không hối hận!  Vì đây là sự lựa chọn của ông ta!  Một lát sau, nhóm Diệp Huyên cuối cùng cũng tới Trấn Hình Ti.  Trấn Hình Ti tọa lạc tại một ngọn núi cao, nơi này vô cùng âm u, hệt như một tòa điện quỷ, vừa nhìn vào đã khiến người ta cảm thấy sợ hãi.  Vừa nhìn thấy Trấn Hình Ti, sắc mặt Tô Minh đứng một bên nhất thời trở nên căng thẳng, thật ra ông ta chỉ từng nghe nhắc đến Trấn Hình Ti chứ chưa từng tiếp xúc, bởi vì cấp bậc của ông ta quá thấp.  Trong Dương tộc, Trấn Hình Ti vô cùng thần bí, có thể nói là mật vệ của thiên tử, có đặc quyền được tiền trảm hậu tấu!  Diệp Huyên mỉm cười nhìn xuống Trấn Hình Ti bên dưới, sau đó mở tay ra, một ánh kiếm đột nhiên phóng thẳng lên tận trời.  Oong!  Tiếng kiếm réo vang chấn động đất trời!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Chẳng là thứ gì hết!  Người đứng cạnh lão già chìm vào im lặng.  Quả thật Diệp Huyên quá mức yêu nghiệt, thực lực cũng vô cùng khủng bố, nhưng nếu không phải thế tử của Dương tộc thì khi đứng trước Dương tộc, hắn được coi là gì?  Giống những gì lão Cốc nói: Chẳng là thứ gì hết!  Lão Cốc lại tiếp tục thở dài: “Vừa nãy ta đề nghị cậu ta như vậy là muốn thử xem xem thiếu chủ này có biết nhìn toàn cục hay không, đáng tiếc…”  Nói rồi, ông ta lắc đầu: “Chẳng qua chỉ là một thiếu niên quá nhiệt huyết, chỉ biết tỏ rõ sức mạnh! Ài!”  Nói tới đây, trong mắt ông ta thoáng lóe lên vẻ thất vọng: “Nhìn mà xem, lần này cậu ta tới Trấn Hình Ti kiểu gì cũng sẽ gặp họa, kết quả cuối cùng chính là khó mà giữ nổi địa vị thiếu chủ, thậm chí còn bị trục xuất khỏi Dương tộc!”  …  Ở trong tinh không thăm thẳm.  Tô Minh thoáng do dự, sau đó nói: “Thiếu chủ, có vẻ Trấn Hình Ti kia không đơn giản chút nào”.  Diệp Huyên cười hỏi: “Sao mà không đơn giản?”  Tô Minh trầm giọng đáp: “Quản lý hình phạt của cả Dương tộc, độc lập với các bộ phận khác, chỉ nghe lệnh của Tô chủ mẫu! Có lẽ bọn họ sẽ không nể nang thiếu chủ đâu!”  Diệp Huyên chớp mắt: “Ta đâu cần bọn họ nể nang!”  Tô Minh trầm mặc.  Lúc này ông ta có hơi luống cuồng.  Rốt cuộc vị thiếu chủ này muốn làm gì?  Muốn đánh đổ Dương tộc ư?  Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh trên người Tô Minh chảy ròng ròng.  Thực lòng mà nói hiện giờ ông ta đã có suy nghĩ bỏ chạy, bởi vì ông ta nhận ra vị thiếu chủ trước mắt đúng là muốn đánh đổ tất thảy thật.  Chương Sứ vẫn cung kính đứng bên cạnh Diệp Huyên.  Ông ta không hề luống cuống chút nào!  Dù sao ông ta cũng đã đặt hết tương lai của mình vào Diệp Huyên, hoặc là cả đời vinh hoa phú quý, cũng có thể là người chết đạo tan.  Ông ta không hối hận!  Vì đây là sự lựa chọn của ông ta!  Một lát sau, nhóm Diệp Huyên cuối cùng cũng tới Trấn Hình Ti.  Trấn Hình Ti tọa lạc tại một ngọn núi cao, nơi này vô cùng âm u, hệt như một tòa điện quỷ, vừa nhìn vào đã khiến người ta cảm thấy sợ hãi.  Vừa nhìn thấy Trấn Hình Ti, sắc mặt Tô Minh đứng một bên nhất thời trở nên căng thẳng, thật ra ông ta chỉ từng nghe nhắc đến Trấn Hình Ti chứ chưa từng tiếp xúc, bởi vì cấp bậc của ông ta quá thấp.  Trong Dương tộc, Trấn Hình Ti vô cùng thần bí, có thể nói là mật vệ của thiên tử, có đặc quyền được tiền trảm hậu tấu!  Diệp Huyên mỉm cười nhìn xuống Trấn Hình Ti bên dưới, sau đó mở tay ra, một ánh kiếm đột nhiên phóng thẳng lên tận trời.  Oong!  Tiếng kiếm réo vang chấn động đất trời!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Chẳng là thứ gì hết!  Người đứng cạnh lão già chìm vào im lặng.  Quả thật Diệp Huyên quá mức yêu nghiệt, thực lực cũng vô cùng khủng bố, nhưng nếu không phải thế tử của Dương tộc thì khi đứng trước Dương tộc, hắn được coi là gì?  Giống những gì lão Cốc nói: Chẳng là thứ gì hết!  Lão Cốc lại tiếp tục thở dài: “Vừa nãy ta đề nghị cậu ta như vậy là muốn thử xem xem thiếu chủ này có biết nhìn toàn cục hay không, đáng tiếc…”  Nói rồi, ông ta lắc đầu: “Chẳng qua chỉ là một thiếu niên quá nhiệt huyết, chỉ biết tỏ rõ sức mạnh! Ài!”  Nói tới đây, trong mắt ông ta thoáng lóe lên vẻ thất vọng: “Nhìn mà xem, lần này cậu ta tới Trấn Hình Ti kiểu gì cũng sẽ gặp họa, kết quả cuối cùng chính là khó mà giữ nổi địa vị thiếu chủ, thậm chí còn bị trục xuất khỏi Dương tộc!”  …  Ở trong tinh không thăm thẳm.  Tô Minh thoáng do dự, sau đó nói: “Thiếu chủ, có vẻ Trấn Hình Ti kia không đơn giản chút nào”.  Diệp Huyên cười hỏi: “Sao mà không đơn giản?”  Tô Minh trầm giọng đáp: “Quản lý hình phạt của cả Dương tộc, độc lập với các bộ phận khác, chỉ nghe lệnh của Tô chủ mẫu! Có lẽ bọn họ sẽ không nể nang thiếu chủ đâu!”  Diệp Huyên chớp mắt: “Ta đâu cần bọn họ nể nang!”  Tô Minh trầm mặc.  Lúc này ông ta có hơi luống cuồng.  Rốt cuộc vị thiếu chủ này muốn làm gì?  Muốn đánh đổ Dương tộc ư?  Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh trên người Tô Minh chảy ròng ròng.  Thực lòng mà nói hiện giờ ông ta đã có suy nghĩ bỏ chạy, bởi vì ông ta nhận ra vị thiếu chủ trước mắt đúng là muốn đánh đổ tất thảy thật.  Chương Sứ vẫn cung kính đứng bên cạnh Diệp Huyên.  Ông ta không hề luống cuống chút nào!  Dù sao ông ta cũng đã đặt hết tương lai của mình vào Diệp Huyên, hoặc là cả đời vinh hoa phú quý, cũng có thể là người chết đạo tan.  Ông ta không hối hận!  Vì đây là sự lựa chọn của ông ta!  Một lát sau, nhóm Diệp Huyên cuối cùng cũng tới Trấn Hình Ti.  Trấn Hình Ti tọa lạc tại một ngọn núi cao, nơi này vô cùng âm u, hệt như một tòa điện quỷ, vừa nhìn vào đã khiến người ta cảm thấy sợ hãi.  Vừa nhìn thấy Trấn Hình Ti, sắc mặt Tô Minh đứng một bên nhất thời trở nên căng thẳng, thật ra ông ta chỉ từng nghe nhắc đến Trấn Hình Ti chứ chưa từng tiếp xúc, bởi vì cấp bậc của ông ta quá thấp.  Trong Dương tộc, Trấn Hình Ti vô cùng thần bí, có thể nói là mật vệ của thiên tử, có đặc quyền được tiền trảm hậu tấu!  Diệp Huyên mỉm cười nhìn xuống Trấn Hình Ti bên dưới, sau đó mở tay ra, một ánh kiếm đột nhiên phóng thẳng lên tận trời.  Oong!  Tiếng kiếm réo vang chấn động đất trời!  

Chương 9826