Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9844

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Vèo!  Một thanh kiếm bỗng vụt qua chân trời, giọng nói kia bỗng dưng im bặt.  Trực tiếp giết chết!  Thanh Nhi liếc cô gái giáp trắng kia hỏi: "Lý tộc ở đâu?"  Cô gái giáp trắng mặt mày trắng bệch, đột nhiên quỳ rạp xuống trước mặt cô gái váy trắng, run rẩy nói: "Tiền bối, ta..."  Thanh Nhi lắc đầu: "Đừng cảm thấy mình đáng thương, nếu hôm nay kẻ yếu gặp được hai người các ngươi thì còn có thể sống được chắc?"  Nàng nói xong khẽ vẫy ngón tay.  Vèo!  Đầu của cô gái giáp trắng trực tiếp bay ra ngoài, máu bắn như thác!  Thanh Nhi mở tay ra, tay phải bóp chặt lấy đầu cô gái giáp trắng, sau đó trí nhớ của nàng ta đã bị nàng thấy hết.  Thanh Nhi nhẹ nhàng vươn ngón tay: "Đi!"  Kiếm Hành Đạo biến mất ở tinh không đằng xa.  Trong một thế giới không biết tên, chợt có một thanh kiếm bất ngờ xuất hiện trên không một tòa thành.  Ầm!  Thanh kiếm này vừa xuất hiện, cả tòa thành lập tức bùng nổ!  Vô số người ngẩng đầu lên nhìn thanh kiếm ấy, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng!  Làm càn!  Lúc này, một tiếng hét đầy giận dữ chợt vang lên từ trong thành: "Dám đụng vào Lý tộc ta, ngươi thật to gan!"  Vừa dứt lời. một luồng khí thế khủng bố chợt phóng lên từ trong thành.  Bấy giờ, kiếm Hành Đạo bỗng nhiên chém thẳng xuống.  Ầm!  Thoáng chốc, cả tòa thành đã trực tiếp bị xóa sổ!  Trên đời đã không còn Lý tộc!  ...  Trong tinh không, Cô gái váy trắng mở tay phải ra, kiếm Hành Đạo đã quay về trong tay. Nàng quay đầu ngó Diệp Huyên, mỉm cười nói: "Chúng ta đi thôi!"  Diệp Huyên gật đầu: "Được!"  Hắn nói xong bèn mở tay ra, hai chiếc nhẫn bay vào trong tay, chúng chính là nhẫn chứa đồ của người con trai và cô gái giáp trắng kia.  Bên trong hai chiếc nhẫn tổng cộng có gần ba tỷ Trụ Mạch!  Diệp Huyên khẽ cong môi, cất nhẫn đi rồi kéo Thanh Nhi đi về phía xa.  Chẳng bao lâu sau, hai huynh muội đã đi đến trước một con sông màu đen. Con sông này vắt ngang tinh không, nhìn không tới cuối.  Nước của cả con sông đều là một màu đen tuyền!  Diệp Huyên nhìn con sông, khẽ nói: "Đây chính là dòng sông Tử Vong mà người đàn ông ban nãy nói!" 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Vèo!  Một thanh kiếm bỗng vụt qua chân trời, giọng nói kia bỗng dưng im bặt.  Trực tiếp giết chết!  Thanh Nhi liếc cô gái giáp trắng kia hỏi: "Lý tộc ở đâu?"  Cô gái giáp trắng mặt mày trắng bệch, đột nhiên quỳ rạp xuống trước mặt cô gái váy trắng, run rẩy nói: "Tiền bối, ta..."  Thanh Nhi lắc đầu: "Đừng cảm thấy mình đáng thương, nếu hôm nay kẻ yếu gặp được hai người các ngươi thì còn có thể sống được chắc?"  Nàng nói xong khẽ vẫy ngón tay.  Vèo!  Đầu của cô gái giáp trắng trực tiếp bay ra ngoài, máu bắn như thác!  Thanh Nhi mở tay ra, tay phải bóp chặt lấy đầu cô gái giáp trắng, sau đó trí nhớ của nàng ta đã bị nàng thấy hết.  Thanh Nhi nhẹ nhàng vươn ngón tay: "Đi!"  Kiếm Hành Đạo biến mất ở tinh không đằng xa.  Trong một thế giới không biết tên, chợt có một thanh kiếm bất ngờ xuất hiện trên không một tòa thành.  Ầm!  Thanh kiếm này vừa xuất hiện, cả tòa thành lập tức bùng nổ!  Vô số người ngẩng đầu lên nhìn thanh kiếm ấy, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng!  Làm càn!  Lúc này, một tiếng hét đầy giận dữ chợt vang lên từ trong thành: "Dám đụng vào Lý tộc ta, ngươi thật to gan!"  Vừa dứt lời. một luồng khí thế khủng bố chợt phóng lên từ trong thành.  Bấy giờ, kiếm Hành Đạo bỗng nhiên chém thẳng xuống.  Ầm!  Thoáng chốc, cả tòa thành đã trực tiếp bị xóa sổ!  Trên đời đã không còn Lý tộc!  ...  Trong tinh không, Cô gái váy trắng mở tay phải ra, kiếm Hành Đạo đã quay về trong tay. Nàng quay đầu ngó Diệp Huyên, mỉm cười nói: "Chúng ta đi thôi!"  Diệp Huyên gật đầu: "Được!"  Hắn nói xong bèn mở tay ra, hai chiếc nhẫn bay vào trong tay, chúng chính là nhẫn chứa đồ của người con trai và cô gái giáp trắng kia.  Bên trong hai chiếc nhẫn tổng cộng có gần ba tỷ Trụ Mạch!  Diệp Huyên khẽ cong môi, cất nhẫn đi rồi kéo Thanh Nhi đi về phía xa.  Chẳng bao lâu sau, hai huynh muội đã đi đến trước một con sông màu đen. Con sông này vắt ngang tinh không, nhìn không tới cuối.  Nước của cả con sông đều là một màu đen tuyền!  Diệp Huyên nhìn con sông, khẽ nói: "Đây chính là dòng sông Tử Vong mà người đàn ông ban nãy nói!" 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Vèo!  Một thanh kiếm bỗng vụt qua chân trời, giọng nói kia bỗng dưng im bặt.  Trực tiếp giết chết!  Thanh Nhi liếc cô gái giáp trắng kia hỏi: "Lý tộc ở đâu?"  Cô gái giáp trắng mặt mày trắng bệch, đột nhiên quỳ rạp xuống trước mặt cô gái váy trắng, run rẩy nói: "Tiền bối, ta..."  Thanh Nhi lắc đầu: "Đừng cảm thấy mình đáng thương, nếu hôm nay kẻ yếu gặp được hai người các ngươi thì còn có thể sống được chắc?"  Nàng nói xong khẽ vẫy ngón tay.  Vèo!  Đầu của cô gái giáp trắng trực tiếp bay ra ngoài, máu bắn như thác!  Thanh Nhi mở tay ra, tay phải bóp chặt lấy đầu cô gái giáp trắng, sau đó trí nhớ của nàng ta đã bị nàng thấy hết.  Thanh Nhi nhẹ nhàng vươn ngón tay: "Đi!"  Kiếm Hành Đạo biến mất ở tinh không đằng xa.  Trong một thế giới không biết tên, chợt có một thanh kiếm bất ngờ xuất hiện trên không một tòa thành.  Ầm!  Thanh kiếm này vừa xuất hiện, cả tòa thành lập tức bùng nổ!  Vô số người ngẩng đầu lên nhìn thanh kiếm ấy, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng!  Làm càn!  Lúc này, một tiếng hét đầy giận dữ chợt vang lên từ trong thành: "Dám đụng vào Lý tộc ta, ngươi thật to gan!"  Vừa dứt lời. một luồng khí thế khủng bố chợt phóng lên từ trong thành.  Bấy giờ, kiếm Hành Đạo bỗng nhiên chém thẳng xuống.  Ầm!  Thoáng chốc, cả tòa thành đã trực tiếp bị xóa sổ!  Trên đời đã không còn Lý tộc!  ...  Trong tinh không, Cô gái váy trắng mở tay phải ra, kiếm Hành Đạo đã quay về trong tay. Nàng quay đầu ngó Diệp Huyên, mỉm cười nói: "Chúng ta đi thôi!"  Diệp Huyên gật đầu: "Được!"  Hắn nói xong bèn mở tay ra, hai chiếc nhẫn bay vào trong tay, chúng chính là nhẫn chứa đồ của người con trai và cô gái giáp trắng kia.  Bên trong hai chiếc nhẫn tổng cộng có gần ba tỷ Trụ Mạch!  Diệp Huyên khẽ cong môi, cất nhẫn đi rồi kéo Thanh Nhi đi về phía xa.  Chẳng bao lâu sau, hai huynh muội đã đi đến trước một con sông màu đen. Con sông này vắt ngang tinh không, nhìn không tới cuối.  Nước của cả con sông đều là một màu đen tuyền!  Diệp Huyên nhìn con sông, khẽ nói: "Đây chính là dòng sông Tử Vong mà người đàn ông ban nãy nói!" 

Chương 9844