Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9941

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong nháy mắt, tinh thần lực đáng sợ lập tức xâm nhập vào trong linh hồn của Diệp Huyên.  “A!”  Diệp Huyên lập tức trợn tròn mắt, linh hồn bắt đầu rung động dữ dội.  Lúc này, hắn cảm nhận được sự đau đớn chưa từng có, cảm giác đau đớn này không thể miêu tả được bằng lời, hơn nữa còn ngày càng dữ dội hơn!  Thật sự đau đến mức không sống nổi!  Tế sư nhìn Diệp Huyên, hơi nhếch môi cười như một ác ma: “Cầu xin đi, ta sẽ bỏ qua cho ngươi!”  Nghe vậy, Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tế sư với nét mặt dữ tợn, há miệng cười nói: “Chỉ với thủ đoạn này thôi sao? Làm gì ghê gớm hơn đi!”  Tế sư cúi người nhìn Diệp Huyên: “Bộ dạng không sợ hãi điều gì của ngươi thật sự khiến người ta thấy khó chịu. Không có ai mãi mãi không chết, ngươi cũng không ngoại lệ, chúng ta cứ từ từ chơi đi!”  Nói xong, ả ta xoay người đi về phía xa: “Đưa hắn đến địa ngục”.  Võ Quân nhìn Diệp Huyên, sau đó vung tay áo, lập tức biến mất cũng với hắn.  Sau khi hai người biến mất, Mộ chủ kia xuất hiện trên tế đài, ông ta chậm rãi đi tới sau lưng Tế sư: “Tế sư, một mệnh cách khác của người này là gì?”  Tế sư ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không vô tận: “Một mệnh cách chưa từng thấy bao giờ!”  Mộ chủ im lặng một lát rồi nói: “Người này đã kết thù không đội trời chung với vũ trụ vô biên của ta, nếu hắn không chết…”  Tế sư mỉm cười nói: “Muốn giết hắn thì phải hiểu rõ người đứng sau lưng hắn đã, cũng chính là ba người mà hắn vừa nói”.  Mộ chủ gật đầu: “Ta sẽ phái người đi điều tra!”  Tế sư lắc đầu: “Không cần, người bình thường không thể điều tra được gì đâu!”  Mộ chủ nhíu mày hỏi lại: “Không điều tra được gì?”  Tế sư gật đầu: “Ông không cần lo lắng về chuyện này, ta sẽ tự xử lý! Ông cứ lo trông chừng mộ địa Vô Biên là được!”  Mộ chủ gật đầu, đang muốn lui xuống thì Tế sư đột nhiên hỏi: “Bây giờ hai nữ nhân kia đang ở đâu?”  Mộ chủ trầm giọng nói: “Quân Đế và Thương Thánh đang đi theo bọn họ!”  Tế sư nhẹ giọng hỏi: “Không đánh thắng được à?”  Mộ chủ gật đầu: “Đã giao thủ rồi, hoàn toàn không thể làm gì đối phương!”  Tế sư cười khẽ nói: “Thế thì đúng là thú vị!”  Mộ chủ trầm giọng hỏi: “Có cần…”  Tế sư lắc đầu: “Không cần. Cứ đi theo, xem bọn họ muốn làm gì!”  Mộ chủ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”  Nói xong, ông ta lặng lẽ lui xuống.  Trên tế đài, Tế sư chậm rãi nhắm mắt lại, mắt Chân Thần trên pháp trượng trong tay nàng ta chậm rãi chuyển động.  …  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong nháy mắt, tinh thần lực đáng sợ lập tức xâm nhập vào trong linh hồn của Diệp Huyên.  “A!”  Diệp Huyên lập tức trợn tròn mắt, linh hồn bắt đầu rung động dữ dội.  Lúc này, hắn cảm nhận được sự đau đớn chưa từng có, cảm giác đau đớn này không thể miêu tả được bằng lời, hơn nữa còn ngày càng dữ dội hơn!  Thật sự đau đến mức không sống nổi!  Tế sư nhìn Diệp Huyên, hơi nhếch môi cười như một ác ma: “Cầu xin đi, ta sẽ bỏ qua cho ngươi!”  Nghe vậy, Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tế sư với nét mặt dữ tợn, há miệng cười nói: “Chỉ với thủ đoạn này thôi sao? Làm gì ghê gớm hơn đi!”  Tế sư cúi người nhìn Diệp Huyên: “Bộ dạng không sợ hãi điều gì của ngươi thật sự khiến người ta thấy khó chịu. Không có ai mãi mãi không chết, ngươi cũng không ngoại lệ, chúng ta cứ từ từ chơi đi!”  Nói xong, ả ta xoay người đi về phía xa: “Đưa hắn đến địa ngục”.  Võ Quân nhìn Diệp Huyên, sau đó vung tay áo, lập tức biến mất cũng với hắn.  Sau khi hai người biến mất, Mộ chủ kia xuất hiện trên tế đài, ông ta chậm rãi đi tới sau lưng Tế sư: “Tế sư, một mệnh cách khác của người này là gì?”  Tế sư ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không vô tận: “Một mệnh cách chưa từng thấy bao giờ!”  Mộ chủ im lặng một lát rồi nói: “Người này đã kết thù không đội trời chung với vũ trụ vô biên của ta, nếu hắn không chết…”  Tế sư mỉm cười nói: “Muốn giết hắn thì phải hiểu rõ người đứng sau lưng hắn đã, cũng chính là ba người mà hắn vừa nói”.  Mộ chủ gật đầu: “Ta sẽ phái người đi điều tra!”  Tế sư lắc đầu: “Không cần, người bình thường không thể điều tra được gì đâu!”  Mộ chủ nhíu mày hỏi lại: “Không điều tra được gì?”  Tế sư gật đầu: “Ông không cần lo lắng về chuyện này, ta sẽ tự xử lý! Ông cứ lo trông chừng mộ địa Vô Biên là được!”  Mộ chủ gật đầu, đang muốn lui xuống thì Tế sư đột nhiên hỏi: “Bây giờ hai nữ nhân kia đang ở đâu?”  Mộ chủ trầm giọng nói: “Quân Đế và Thương Thánh đang đi theo bọn họ!”  Tế sư nhẹ giọng hỏi: “Không đánh thắng được à?”  Mộ chủ gật đầu: “Đã giao thủ rồi, hoàn toàn không thể làm gì đối phương!”  Tế sư cười khẽ nói: “Thế thì đúng là thú vị!”  Mộ chủ trầm giọng hỏi: “Có cần…”  Tế sư lắc đầu: “Không cần. Cứ đi theo, xem bọn họ muốn làm gì!”  Mộ chủ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”  Nói xong, ông ta lặng lẽ lui xuống.  Trên tế đài, Tế sư chậm rãi nhắm mắt lại, mắt Chân Thần trên pháp trượng trong tay nàng ta chậm rãi chuyển động.  …  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong nháy mắt, tinh thần lực đáng sợ lập tức xâm nhập vào trong linh hồn của Diệp Huyên.  “A!”  Diệp Huyên lập tức trợn tròn mắt, linh hồn bắt đầu rung động dữ dội.  Lúc này, hắn cảm nhận được sự đau đớn chưa từng có, cảm giác đau đớn này không thể miêu tả được bằng lời, hơn nữa còn ngày càng dữ dội hơn!  Thật sự đau đến mức không sống nổi!  Tế sư nhìn Diệp Huyên, hơi nhếch môi cười như một ác ma: “Cầu xin đi, ta sẽ bỏ qua cho ngươi!”  Nghe vậy, Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tế sư với nét mặt dữ tợn, há miệng cười nói: “Chỉ với thủ đoạn này thôi sao? Làm gì ghê gớm hơn đi!”  Tế sư cúi người nhìn Diệp Huyên: “Bộ dạng không sợ hãi điều gì của ngươi thật sự khiến người ta thấy khó chịu. Không có ai mãi mãi không chết, ngươi cũng không ngoại lệ, chúng ta cứ từ từ chơi đi!”  Nói xong, ả ta xoay người đi về phía xa: “Đưa hắn đến địa ngục”.  Võ Quân nhìn Diệp Huyên, sau đó vung tay áo, lập tức biến mất cũng với hắn.  Sau khi hai người biến mất, Mộ chủ kia xuất hiện trên tế đài, ông ta chậm rãi đi tới sau lưng Tế sư: “Tế sư, một mệnh cách khác của người này là gì?”  Tế sư ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không vô tận: “Một mệnh cách chưa từng thấy bao giờ!”  Mộ chủ im lặng một lát rồi nói: “Người này đã kết thù không đội trời chung với vũ trụ vô biên của ta, nếu hắn không chết…”  Tế sư mỉm cười nói: “Muốn giết hắn thì phải hiểu rõ người đứng sau lưng hắn đã, cũng chính là ba người mà hắn vừa nói”.  Mộ chủ gật đầu: “Ta sẽ phái người đi điều tra!”  Tế sư lắc đầu: “Không cần, người bình thường không thể điều tra được gì đâu!”  Mộ chủ nhíu mày hỏi lại: “Không điều tra được gì?”  Tế sư gật đầu: “Ông không cần lo lắng về chuyện này, ta sẽ tự xử lý! Ông cứ lo trông chừng mộ địa Vô Biên là được!”  Mộ chủ gật đầu, đang muốn lui xuống thì Tế sư đột nhiên hỏi: “Bây giờ hai nữ nhân kia đang ở đâu?”  Mộ chủ trầm giọng nói: “Quân Đế và Thương Thánh đang đi theo bọn họ!”  Tế sư nhẹ giọng hỏi: “Không đánh thắng được à?”  Mộ chủ gật đầu: “Đã giao thủ rồi, hoàn toàn không thể làm gì đối phương!”  Tế sư cười khẽ nói: “Thế thì đúng là thú vị!”  Mộ chủ trầm giọng hỏi: “Có cần…”  Tế sư lắc đầu: “Không cần. Cứ đi theo, xem bọn họ muốn làm gì!”  Mộ chủ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”  Nói xong, ông ta lặng lẽ lui xuống.  Trên tế đài, Tế sư chậm rãi nhắm mắt lại, mắt Chân Thần trên pháp trượng trong tay nàng ta chậm rãi chuyển động.  …  

Chương 9941