Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10004

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. "Cậu Bé?"  Diệp Huyên hơi nghi ngờ: "Tên vậy à?"  Tần Quan cười hỏi: "Hơi lạ đúng không?"  Diệp Huyên gật đầu: "Đúng vậy".  Tần Quan bật cười, bảo: "Đi thôi, đến Vô Biên Thành!"  Nói xong, nàng ta liền ngự kiếm bay lên, biến mất ở trong trời sao.  Cậu Bé!  Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi lắc lắc đầu, sau đó cũng rời đi.  Sau khi hai người đi mất không bao lâu, có một cô gái đột nhiên xuất hiện ở chỗ cả hai vừa đứng.  Người này chính là Võ Quân của Thái Linh tộc.  Khi biết Diệp Huyên và Tần Quan lại đến vũ trụ vô biên thì nàng ta đã lập tức chạy theo đến đây.  Bây giờ Thái Linh tộc chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi, bởi vì bây giờ ngoại trừ những người không có trong tộc ngày đó ra, thì tất cả tộc nhân ở Thái Linh tộc đều đã bị nổ chết hết.  Thù này, Võ Quân nàng ta tất nhiên không thể không báo!  Võ Quân nhìn chân trời phía xa, im lặng không nói gì, chẳng biết là đang mưu tính việc chi.  Một lát sau, thân hình Võ Quân run lên, biến mất.  ...  Vô Biên Thành.  Vô Biên Thành được xem như là toà thành phồn hoa nhất vũ trụ vô biên, trong thành có tới mấy tỷ người, cả tòa thành cực kì lớn, đứng ở cửa thành nhìn vào căn bản không thấy được điểm cuối, thật sự giống với tên của nó, vô biên.  Là tòa thành phồn hoa nhất vũ trụ vô biên, nơi đây tất nhiên có không ít người bảo vệ, và họ được gọi là quân cận vệ của Vô Biên Chi Chủ.  Chuyện đáng nói hơn là, Thành chủ Vô Biên Thành cũng là Vô Biên Chi Chủ, nhưng ông ta gần như chưa từng xuất hiện ở trong thành.  Tần Quan và Diệp Huyên nghênh ngang tiến vào trong thành, dọc đường, Tần Quan quan sát bốn phía, sau đó bảo: "Đến trung tâm thành đi!"  Diệp Huyên gật đầu.  Chỉ chốc lát, Tần Quan đã dẫn Diệp Huyên đi đến trung tâm thành, nàng ta nhìn xung quanh, sau đó đến trước một tòa đại điện phồn hoa nhất, đây xem như là thương hội lớn nhất vũ trụ vô biên: Thương hội Vô Biên!  Sau khi Tần Quan dẫn Diệp Huyên vào trong thương hội, có một cô gái lập tức bước ra tiếp đón, nàng ta khẽ mỉm cười: "Chào hai vị khách quý, không biết hai vị có nhu cầu gì?"  Tần Quan quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, truyền âm bằng huyền khí: "Thương hội này xem ra không ổn rồi, tình báo làm ăn chẳng ra gì, vậy mà không biết hai người chúng ta".  Diệp Huyên gật đầu, hoàn toàn đồng ý.  Tần Quan nhìn về phía cô gái kia, cười nói: "Ta muốn gặp Hội trưởng của các cô".  Nghe vậy, cô gái hơi ngẩn người, sau đó hỏi: "Cô nương là?"  Tần Quan cười: "Ta tên Tần Quan, là Các chủ Tiên Bảo Các. Hôm nay tới đây là muốn mua lại thương hội của các cô, bảo Hội trưởng ra đây nói chuyện đi".  Tần Quan!  

"Cậu Bé?"  

Diệp Huyên hơi nghi ngờ: "Tên vậy à?"  

Tần Quan cười hỏi: "Hơi lạ đúng không?"  

Diệp Huyên gật đầu: "Đúng vậy".  

Tần Quan bật cười, bảo: "Đi thôi, đến Vô Biên Thành!"  

Nói xong, nàng ta liền ngự kiếm bay lên, biến mất ở trong trời sao.  

Cậu Bé!  

Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi lắc lắc đầu, sau đó cũng rời đi.  

Sau khi hai người đi mất không bao lâu, có một cô gái đột nhiên xuất hiện ở chỗ cả hai vừa đứng.  

Người này chính là Võ Quân của Thái Linh tộc.  

Khi biết Diệp Huyên và Tần Quan lại đến vũ trụ vô biên thì nàng ta đã lập tức chạy theo đến đây.  

Bây giờ Thái Linh tộc chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi, bởi vì bây giờ ngoại trừ những người không có trong tộc ngày đó ra, thì tất cả tộc nhân ở Thái Linh tộc đều đã bị nổ chết hết.  

Thù này, Võ Quân nàng ta tất nhiên không thể không báo!  

Võ Quân nhìn chân trời phía xa, im lặng không nói gì, chẳng biết là đang mưu tính việc chi.  

Một lát sau, thân hình Võ Quân run lên, biến mất.  

...  

Vô Biên Thành.  

Vô Biên Thành được xem như là toà thành phồn hoa nhất vũ trụ vô biên, trong thành có tới mấy tỷ người, cả tòa thành cực kì lớn, đứng ở cửa thành nhìn vào căn bản không thấy được điểm cuối, thật sự giống với tên của nó, vô biên.  

Là tòa thành phồn hoa nhất vũ trụ vô biên, nơi đây tất nhiên có không ít người bảo vệ, và họ được gọi là quân cận vệ của Vô Biên Chi Chủ.  

Chuyện đáng nói hơn là, Thành chủ Vô Biên Thành cũng là Vô Biên Chi Chủ, nhưng ông ta gần như chưa từng xuất hiện ở trong thành.  

Tần Quan và Diệp Huyên nghênh ngang tiến vào trong thành, dọc đường, Tần Quan quan sát bốn phía, sau đó bảo: "Đến trung tâm thành đi!"  

Diệp Huyên gật đầu.  

Chỉ chốc lát, Tần Quan đã dẫn Diệp Huyên đi đến trung tâm thành, nàng ta nhìn xung quanh, sau đó đến trước một tòa đại điện phồn hoa nhất, đây xem như là thương hội lớn nhất vũ trụ vô biên: Thương hội Vô Biên!  

Sau khi Tần Quan dẫn Diệp Huyên vào trong thương hội, có một cô gái lập tức bước ra tiếp đón, nàng ta khẽ mỉm cười: "Chào hai vị khách quý, không biết hai vị có nhu cầu gì?"  

Tần Quan quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, truyền âm bằng huyền khí: "Thương hội này xem ra không ổn rồi, tình báo làm ăn chẳng ra gì, vậy mà không biết hai người chúng ta".  

Diệp Huyên gật đầu, hoàn toàn đồng ý.  

Tần Quan nhìn về phía cô gái kia, cười nói: "Ta muốn gặp Hội trưởng của các cô".  

Nghe vậy, cô gái hơi ngẩn người, sau đó hỏi: "Cô nương là?"  

Tần Quan cười: "Ta tên Tần Quan, là Các chủ Tiên Bảo Các. Hôm nay tới đây là muốn mua lại thương hội của các cô, bảo Hội trưởng ra đây nói chuyện đi".  

Tần Quan!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. "Cậu Bé?"  Diệp Huyên hơi nghi ngờ: "Tên vậy à?"  Tần Quan cười hỏi: "Hơi lạ đúng không?"  Diệp Huyên gật đầu: "Đúng vậy".  Tần Quan bật cười, bảo: "Đi thôi, đến Vô Biên Thành!"  Nói xong, nàng ta liền ngự kiếm bay lên, biến mất ở trong trời sao.  Cậu Bé!  Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi lắc lắc đầu, sau đó cũng rời đi.  Sau khi hai người đi mất không bao lâu, có một cô gái đột nhiên xuất hiện ở chỗ cả hai vừa đứng.  Người này chính là Võ Quân của Thái Linh tộc.  Khi biết Diệp Huyên và Tần Quan lại đến vũ trụ vô biên thì nàng ta đã lập tức chạy theo đến đây.  Bây giờ Thái Linh tộc chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi, bởi vì bây giờ ngoại trừ những người không có trong tộc ngày đó ra, thì tất cả tộc nhân ở Thái Linh tộc đều đã bị nổ chết hết.  Thù này, Võ Quân nàng ta tất nhiên không thể không báo!  Võ Quân nhìn chân trời phía xa, im lặng không nói gì, chẳng biết là đang mưu tính việc chi.  Một lát sau, thân hình Võ Quân run lên, biến mất.  ...  Vô Biên Thành.  Vô Biên Thành được xem như là toà thành phồn hoa nhất vũ trụ vô biên, trong thành có tới mấy tỷ người, cả tòa thành cực kì lớn, đứng ở cửa thành nhìn vào căn bản không thấy được điểm cuối, thật sự giống với tên của nó, vô biên.  Là tòa thành phồn hoa nhất vũ trụ vô biên, nơi đây tất nhiên có không ít người bảo vệ, và họ được gọi là quân cận vệ của Vô Biên Chi Chủ.  Chuyện đáng nói hơn là, Thành chủ Vô Biên Thành cũng là Vô Biên Chi Chủ, nhưng ông ta gần như chưa từng xuất hiện ở trong thành.  Tần Quan và Diệp Huyên nghênh ngang tiến vào trong thành, dọc đường, Tần Quan quan sát bốn phía, sau đó bảo: "Đến trung tâm thành đi!"  Diệp Huyên gật đầu.  Chỉ chốc lát, Tần Quan đã dẫn Diệp Huyên đi đến trung tâm thành, nàng ta nhìn xung quanh, sau đó đến trước một tòa đại điện phồn hoa nhất, đây xem như là thương hội lớn nhất vũ trụ vô biên: Thương hội Vô Biên!  Sau khi Tần Quan dẫn Diệp Huyên vào trong thương hội, có một cô gái lập tức bước ra tiếp đón, nàng ta khẽ mỉm cười: "Chào hai vị khách quý, không biết hai vị có nhu cầu gì?"  Tần Quan quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, truyền âm bằng huyền khí: "Thương hội này xem ra không ổn rồi, tình báo làm ăn chẳng ra gì, vậy mà không biết hai người chúng ta".  Diệp Huyên gật đầu, hoàn toàn đồng ý.  Tần Quan nhìn về phía cô gái kia, cười nói: "Ta muốn gặp Hội trưởng của các cô".  Nghe vậy, cô gái hơi ngẩn người, sau đó hỏi: "Cô nương là?"  Tần Quan cười: "Ta tên Tần Quan, là Các chủ Tiên Bảo Các. Hôm nay tới đây là muốn mua lại thương hội của các cô, bảo Hội trưởng ra đây nói chuyện đi".  Tần Quan!  

Chương 10004