Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 10039
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sau đó cao giọng nói với Thiên Danh: “Tiếp tục!" Đối phương biến mất tại chỗ. Xoẹt! Một thanh trường thương phá không lao tới. Bên kia, Diệp Huyên đã xuất hiện trước mặt Thần Tế Sư. Bà ta nhìn lại với vẻ vô cảm. Hắn suy nghĩ một hồi rồi gọi bút Đại đạo xuất hiện trong tay, hỏi nó: “Bút huynh, từ trước tới giờ huynh chưa thể hiện gì cả, hôm nay có thể ra sức chút không? Nhờ huynh đấy!" Sau đó hắn vung tay. Dùng hết toàn lực! Xoẹt! Một luồng bút phong chém ra khiến không gian bốn bề sôi lên sùng sục. Nó có thể phá hủy mấy chục tinh vực! Thần Tế Sư kia chỉ vung tay lên. Ầm! Bút phong vỡ nát, bút Đại đạo trong tay Diệp Huyên cũng nứt ra.Diệp Huyên câm lặng. Bút Đại đạo: “...” Một hồi sau, Diệp Huyên mới tìm lại được tiếng nói: “Ta chịu hết nổi rồi Bút huynh à, tình bạn của chúng ta chấm dứt tại đây!" Sau đó hắn bước tới, vung kiếm chém ra. Sát Na Vô Địch! Ầm! Diệp Huyên tiến vào vùng thời không bí ẩn. Vào giây phút hắn định xuất kiếm, Thần Tế Sư bỗng đưa tay làm động tác bắt lấy. Uỳnh! Hắn bị túm khỏi không gian bí ẩn. Thần Tế Sư lại đảo tay, để một màn sáng mỏng xuất hiện khắp bốn phía. Củng cố không gian! Thần Tế Sư nhìn Diệp Huyên, tay nâng lên rồi hạ xuống. Xoẹt! Chỉ trong chớp mắt, không gian bốn phía bỗng mờ đi rồi biến thằng từng đoạn dây nhỏ. Diệp Huyên chưa kịp phản ứng đã bị chúng trói gô lại như đòn bánh tét. Hắn cả kinh, vội vã đưa tay điều khiển kiếm Thanh Huyên bay ra. Xoẹt! Nhát chém khiến mấy chục sợi dây không gian đứt đôi, nhưng một khắc sau đã có vô số sợi mới thay vào, trói chặt kiếm Thanh Huyên lại. Thấy Diệp Huyên còn muốn điều khiển nó, Thần Tế Sư khép những ngón tay lại rồi vung lên, đưa kiếm Thanh Huyên sang một chiều thời không khác. Diệp Huyên vẫn có thể cảm nhận được nhưng nó đã ở cách hắn rất rất xa, không thể triệu hồi. Thần Tế Sư nhìn sang Tần Quan, đang chuẩn bị ra tay thì Diệp Huyên gầm lên. Ầm! Huyết mạch Phong Ma khủng bố tuôn ra từ cơ thể hắn. Khiến hàng loạt sợi dây không gian trói quanh người bị nhuộm thành màu đỏ máu.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sau đó cao giọng nói với Thiên Danh: “Tiếp tục!" Đối phương biến mất tại chỗ. Xoẹt! Một thanh trường thương phá không lao tới. Bên kia, Diệp Huyên đã xuất hiện trước mặt Thần Tế Sư. Bà ta nhìn lại với vẻ vô cảm. Hắn suy nghĩ một hồi rồi gọi bút Đại đạo xuất hiện trong tay, hỏi nó: “Bút huynh, từ trước tới giờ huynh chưa thể hiện gì cả, hôm nay có thể ra sức chút không? Nhờ huynh đấy!" Sau đó hắn vung tay. Dùng hết toàn lực! Xoẹt! Một luồng bút phong chém ra khiến không gian bốn bề sôi lên sùng sục. Nó có thể phá hủy mấy chục tinh vực! Thần Tế Sư kia chỉ vung tay lên. Ầm! Bút phong vỡ nát, bút Đại đạo trong tay Diệp Huyên cũng nứt ra.Diệp Huyên câm lặng. Bút Đại đạo: “...” Một hồi sau, Diệp Huyên mới tìm lại được tiếng nói: “Ta chịu hết nổi rồi Bút huynh à, tình bạn của chúng ta chấm dứt tại đây!" Sau đó hắn bước tới, vung kiếm chém ra. Sát Na Vô Địch! Ầm! Diệp Huyên tiến vào vùng thời không bí ẩn. Vào giây phút hắn định xuất kiếm, Thần Tế Sư bỗng đưa tay làm động tác bắt lấy. Uỳnh! Hắn bị túm khỏi không gian bí ẩn. Thần Tế Sư lại đảo tay, để một màn sáng mỏng xuất hiện khắp bốn phía. Củng cố không gian! Thần Tế Sư nhìn Diệp Huyên, tay nâng lên rồi hạ xuống. Xoẹt! Chỉ trong chớp mắt, không gian bốn phía bỗng mờ đi rồi biến thằng từng đoạn dây nhỏ. Diệp Huyên chưa kịp phản ứng đã bị chúng trói gô lại như đòn bánh tét. Hắn cả kinh, vội vã đưa tay điều khiển kiếm Thanh Huyên bay ra. Xoẹt! Nhát chém khiến mấy chục sợi dây không gian đứt đôi, nhưng một khắc sau đã có vô số sợi mới thay vào, trói chặt kiếm Thanh Huyên lại. Thấy Diệp Huyên còn muốn điều khiển nó, Thần Tế Sư khép những ngón tay lại rồi vung lên, đưa kiếm Thanh Huyên sang một chiều thời không khác. Diệp Huyên vẫn có thể cảm nhận được nhưng nó đã ở cách hắn rất rất xa, không thể triệu hồi. Thần Tế Sư nhìn sang Tần Quan, đang chuẩn bị ra tay thì Diệp Huyên gầm lên. Ầm! Huyết mạch Phong Ma khủng bố tuôn ra từ cơ thể hắn. Khiến hàng loạt sợi dây không gian trói quanh người bị nhuộm thành màu đỏ máu.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sau đó cao giọng nói với Thiên Danh: “Tiếp tục!" Đối phương biến mất tại chỗ. Xoẹt! Một thanh trường thương phá không lao tới. Bên kia, Diệp Huyên đã xuất hiện trước mặt Thần Tế Sư. Bà ta nhìn lại với vẻ vô cảm. Hắn suy nghĩ một hồi rồi gọi bút Đại đạo xuất hiện trong tay, hỏi nó: “Bút huynh, từ trước tới giờ huynh chưa thể hiện gì cả, hôm nay có thể ra sức chút không? Nhờ huynh đấy!" Sau đó hắn vung tay. Dùng hết toàn lực! Xoẹt! Một luồng bút phong chém ra khiến không gian bốn bề sôi lên sùng sục. Nó có thể phá hủy mấy chục tinh vực! Thần Tế Sư kia chỉ vung tay lên. Ầm! Bút phong vỡ nát, bút Đại đạo trong tay Diệp Huyên cũng nứt ra.Diệp Huyên câm lặng. Bút Đại đạo: “...” Một hồi sau, Diệp Huyên mới tìm lại được tiếng nói: “Ta chịu hết nổi rồi Bút huynh à, tình bạn của chúng ta chấm dứt tại đây!" Sau đó hắn bước tới, vung kiếm chém ra. Sát Na Vô Địch! Ầm! Diệp Huyên tiến vào vùng thời không bí ẩn. Vào giây phút hắn định xuất kiếm, Thần Tế Sư bỗng đưa tay làm động tác bắt lấy. Uỳnh! Hắn bị túm khỏi không gian bí ẩn. Thần Tế Sư lại đảo tay, để một màn sáng mỏng xuất hiện khắp bốn phía. Củng cố không gian! Thần Tế Sư nhìn Diệp Huyên, tay nâng lên rồi hạ xuống. Xoẹt! Chỉ trong chớp mắt, không gian bốn phía bỗng mờ đi rồi biến thằng từng đoạn dây nhỏ. Diệp Huyên chưa kịp phản ứng đã bị chúng trói gô lại như đòn bánh tét. Hắn cả kinh, vội vã đưa tay điều khiển kiếm Thanh Huyên bay ra. Xoẹt! Nhát chém khiến mấy chục sợi dây không gian đứt đôi, nhưng một khắc sau đã có vô số sợi mới thay vào, trói chặt kiếm Thanh Huyên lại. Thấy Diệp Huyên còn muốn điều khiển nó, Thần Tế Sư khép những ngón tay lại rồi vung lên, đưa kiếm Thanh Huyên sang một chiều thời không khác. Diệp Huyên vẫn có thể cảm nhận được nhưng nó đã ở cách hắn rất rất xa, không thể triệu hồi. Thần Tế Sư nhìn sang Tần Quan, đang chuẩn bị ra tay thì Diệp Huyên gầm lên. Ầm! Huyết mạch Phong Ma khủng bố tuôn ra từ cơ thể hắn. Khiến hàng loạt sợi dây không gian trói quanh người bị nhuộm thành màu đỏ máu.