Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 10083
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đinh Thược Dược đang định nói thì lốc xoáy đen trên cao bất ngờ rung chuyển, thả ra từng đợt khí tức bí ẩn. Thanh Khâu khẽ nhíu mày khi nhìn thấy. Sắc mặt Đinh Thược Dược cũng đanh lại. Đối phương sắp đến! Nhưng đúng lúc đó, có tiếng xé rách vang lên từ trong lốc xoáy, sau đó là một người đàn ông bay vọt ra. Ông ta nhìn khắp bốn phía, cười hỏi: “Kẻ nào là Kháo Sơn Vương?" Khóe môi nhếch lên: “Ta đến để giết hắn!" Bên dưới, Thanh Khâu chỉ vào mình: “Là ta đây!" Người đàn ông nhìn nàng ấy, sau đó toét miệng cười: “Ta đánh chết ngươi!" Nói xong, thân hình ông ta khẽ run, tung cú đấm xuống Thanh Khâu. Thanh Khâu lập tức phóng lên cao. Xoẹt! Mọi người chỉ thấy kiếm quang lóe lên, sau đó thủ cấp người đàn ông đã bay ra ngoài. Máu tươi vẽ thành một hình vòng cung hoàn hảo trên không. Giết chết đối phương chỉ bằng một kiếm rồi, Thanh Khâu nhìn về hướng Vô Biên Chủ đang ở trong vũ trụ, nghiêm túc nói: “Ngươi cũng thấy đấy, ta không hề phá vỡ ước định! Tên này ra tay trước, chúng ta cũng không có quy định không thể đánh trả, đúng không?" Bên kia, Vô Biên Chủ im lặng một hồi lâu mới nói: “Nếu ngươi đã lựa chọn vô liêm sỉ thì ta cũng không còn gì để nói”. Mọi người: “...” Trong không trung, đầu của người đàn ông bị Thanh Khâu giết chết chậm rãi rơi xuống, rơi xuống cùng ông ta còn có một vũng máu tươi. Lúc này, đầu óc ông ta kêu ong ong! Một kiếm! Không ngờ ông ta lại bị người khác giết chết bằng một kiếm! Chết không nhắm mắt! Khi đầu người đàn ông rơi xuống đất, hai mắt ông ta vẫn còn mở to, đến lúc chết ông ta vẫn không ngờ mình lại bị người ta giết chết trong nháy mắt! Thanh Khâu không quan tâm đến Vô Biên Chủ, nàng ấy lùi xuống, nét mặt bình tĩnh. Lúc này, trong vòng xoáy lại xuất hiện một người, lần này là một cô gái áo trắng, cô gái có vóc người cao gầy, mặc một bộ quần áo trắng như tuyết, trên mặt đeo một tấm khăn lụa, không thấy rõ mặt, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt màu xanh trong veo như nước. Dị Thần tộc! Sau khi cô gái áo trắng xuất hiện, nàng ta nhìn xuống Thanh Khâu bên dưới, Thanh Khâu nhíu mày: “Cô nhìn cái gì?” Nghe vậy, cô gái áo trắng thoáng sửng sốt, sau đó thì cau mày. Thanh Khâu nhìn nàng ta: “Đến đánh ta đi!” Mọi người: “…” Trong mắt cô gái áo trắng có ánh sáng lạnh loé lên, nàng ta đang muốn ra tay thì có một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đinh Thược Dược đang định nói thì lốc xoáy đen trên cao bất ngờ rung chuyển, thả ra từng đợt khí tức bí ẩn. Thanh Khâu khẽ nhíu mày khi nhìn thấy. Sắc mặt Đinh Thược Dược cũng đanh lại. Đối phương sắp đến! Nhưng đúng lúc đó, có tiếng xé rách vang lên từ trong lốc xoáy, sau đó là một người đàn ông bay vọt ra. Ông ta nhìn khắp bốn phía, cười hỏi: “Kẻ nào là Kháo Sơn Vương?" Khóe môi nhếch lên: “Ta đến để giết hắn!" Bên dưới, Thanh Khâu chỉ vào mình: “Là ta đây!" Người đàn ông nhìn nàng ấy, sau đó toét miệng cười: “Ta đánh chết ngươi!" Nói xong, thân hình ông ta khẽ run, tung cú đấm xuống Thanh Khâu. Thanh Khâu lập tức phóng lên cao. Xoẹt! Mọi người chỉ thấy kiếm quang lóe lên, sau đó thủ cấp người đàn ông đã bay ra ngoài. Máu tươi vẽ thành một hình vòng cung hoàn hảo trên không. Giết chết đối phương chỉ bằng một kiếm rồi, Thanh Khâu nhìn về hướng Vô Biên Chủ đang ở trong vũ trụ, nghiêm túc nói: “Ngươi cũng thấy đấy, ta không hề phá vỡ ước định! Tên này ra tay trước, chúng ta cũng không có quy định không thể đánh trả, đúng không?" Bên kia, Vô Biên Chủ im lặng một hồi lâu mới nói: “Nếu ngươi đã lựa chọn vô liêm sỉ thì ta cũng không còn gì để nói”. Mọi người: “...” Trong không trung, đầu của người đàn ông bị Thanh Khâu giết chết chậm rãi rơi xuống, rơi xuống cùng ông ta còn có một vũng máu tươi. Lúc này, đầu óc ông ta kêu ong ong! Một kiếm! Không ngờ ông ta lại bị người khác giết chết bằng một kiếm! Chết không nhắm mắt! Khi đầu người đàn ông rơi xuống đất, hai mắt ông ta vẫn còn mở to, đến lúc chết ông ta vẫn không ngờ mình lại bị người ta giết chết trong nháy mắt! Thanh Khâu không quan tâm đến Vô Biên Chủ, nàng ấy lùi xuống, nét mặt bình tĩnh. Lúc này, trong vòng xoáy lại xuất hiện một người, lần này là một cô gái áo trắng, cô gái có vóc người cao gầy, mặc một bộ quần áo trắng như tuyết, trên mặt đeo một tấm khăn lụa, không thấy rõ mặt, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt màu xanh trong veo như nước. Dị Thần tộc! Sau khi cô gái áo trắng xuất hiện, nàng ta nhìn xuống Thanh Khâu bên dưới, Thanh Khâu nhíu mày: “Cô nhìn cái gì?” Nghe vậy, cô gái áo trắng thoáng sửng sốt, sau đó thì cau mày. Thanh Khâu nhìn nàng ta: “Đến đánh ta đi!” Mọi người: “…” Trong mắt cô gái áo trắng có ánh sáng lạnh loé lên, nàng ta đang muốn ra tay thì có một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đinh Thược Dược đang định nói thì lốc xoáy đen trên cao bất ngờ rung chuyển, thả ra từng đợt khí tức bí ẩn. Thanh Khâu khẽ nhíu mày khi nhìn thấy. Sắc mặt Đinh Thược Dược cũng đanh lại. Đối phương sắp đến! Nhưng đúng lúc đó, có tiếng xé rách vang lên từ trong lốc xoáy, sau đó là một người đàn ông bay vọt ra. Ông ta nhìn khắp bốn phía, cười hỏi: “Kẻ nào là Kháo Sơn Vương?" Khóe môi nhếch lên: “Ta đến để giết hắn!" Bên dưới, Thanh Khâu chỉ vào mình: “Là ta đây!" Người đàn ông nhìn nàng ấy, sau đó toét miệng cười: “Ta đánh chết ngươi!" Nói xong, thân hình ông ta khẽ run, tung cú đấm xuống Thanh Khâu. Thanh Khâu lập tức phóng lên cao. Xoẹt! Mọi người chỉ thấy kiếm quang lóe lên, sau đó thủ cấp người đàn ông đã bay ra ngoài. Máu tươi vẽ thành một hình vòng cung hoàn hảo trên không. Giết chết đối phương chỉ bằng một kiếm rồi, Thanh Khâu nhìn về hướng Vô Biên Chủ đang ở trong vũ trụ, nghiêm túc nói: “Ngươi cũng thấy đấy, ta không hề phá vỡ ước định! Tên này ra tay trước, chúng ta cũng không có quy định không thể đánh trả, đúng không?" Bên kia, Vô Biên Chủ im lặng một hồi lâu mới nói: “Nếu ngươi đã lựa chọn vô liêm sỉ thì ta cũng không còn gì để nói”. Mọi người: “...” Trong không trung, đầu của người đàn ông bị Thanh Khâu giết chết chậm rãi rơi xuống, rơi xuống cùng ông ta còn có một vũng máu tươi. Lúc này, đầu óc ông ta kêu ong ong! Một kiếm! Không ngờ ông ta lại bị người khác giết chết bằng một kiếm! Chết không nhắm mắt! Khi đầu người đàn ông rơi xuống đất, hai mắt ông ta vẫn còn mở to, đến lúc chết ông ta vẫn không ngờ mình lại bị người ta giết chết trong nháy mắt! Thanh Khâu không quan tâm đến Vô Biên Chủ, nàng ấy lùi xuống, nét mặt bình tĩnh. Lúc này, trong vòng xoáy lại xuất hiện một người, lần này là một cô gái áo trắng, cô gái có vóc người cao gầy, mặc một bộ quần áo trắng như tuyết, trên mặt đeo một tấm khăn lụa, không thấy rõ mặt, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt màu xanh trong veo như nước. Dị Thần tộc! Sau khi cô gái áo trắng xuất hiện, nàng ta nhìn xuống Thanh Khâu bên dưới, Thanh Khâu nhíu mày: “Cô nhìn cái gì?” Nghe vậy, cô gái áo trắng thoáng sửng sốt, sau đó thì cau mày. Thanh Khâu nhìn nàng ta: “Đến đánh ta đi!” Mọi người: “…” Trong mắt cô gái áo trắng có ánh sáng lạnh loé lên, nàng ta đang muốn ra tay thì có một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu.