Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 10269
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhưng dù là người của mười thế lực lớn, vũ trụ bình hành cũng phải cho vũ trụ thứ nguyên một lời giải thích vì chuyện này! Lão ta là người bảo vệ thứ nguyên một, trực thuộc Thánh Vương Điện, dù chỉ là người bảo vệ thứ nguyên một, nhưng cũng là thuộc về Thánh Vương Điện. Hoặc ít hoặc nhiều, mười thế lực lớn cũng sẽ nể mặt lão ta một chút! Mà người khi nãy lại không hề nể mặt chút nào, còn giết người trước mặt lão ta! Hiếp người quá đáng! … Khâu Thành. Sau khi trở lại Khâu Thành, Khâu Tiếu đi thẳng đến đại điện của mình, có một ông lão đang cung kính ở bên trong. Khâu Tiếu im lặng một lát mới cất lời: “Khâu Ngôn chết rồi!” Nghe vậy, ông lão lập tức sửng sốt, sau đó sắc mặt lão ta thoáng chốc trở nên dữ tợn! Khâu Tiếu lắc đầu: “Quan Huyên Thành kia rất không đơn giản, đặc biệt là thiếu niên kiếm tu đó, hắn có thể giết chết Khâu Ngôn chỉ bằng một kiếm, chắc chắn không phải người bình thường!” Ông lão trầm giọng nói: “Mối thù này…” Khâu Tiếu lại lắc đầu một lần nữa: “Khâu gia ta không thể trả thù, nhưng mà… cũng không thể bỏ qua chuyện này!” Dứt lời, ông ta nhìn ông lão, sau đó lạnh lùng nói: “Không phải Khâu Ngôn đã gia nhập Tiêu tộc, trở thành đệ tử ngoại tộc của Tiêu tộc rồi sao? Mà bây giờ, hắn bị người ta giết, chắc chắn Tiêu tộc sẽ không đứng nhìn! Ông đi thông báo cho Tiêu tộc một tiếng, cứ nói là Tiêu Ngôn chết rồi! Tiêu tộc ngại mất mặt, chắc chắn sẽ nhúng tay vào!” Nói xong, ông ta chậm rãi nhắm mắt lại: “Quan Huyên Thành…”Quan Huyên Thành, trên tường thành. Tần Quan đứng bên cạnh Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Giết người của nhà họ Khâu chắc chắn sẽ chọc giận Tiêu Tộc. Ngoài Tiêu Tộc, e là người của vũ trụ thứ nguyên cũng sẽ không tha cho chúng ta đâu”. Diệp Huyên mỉm cười: “Vậy thì có thể làm gì được?” Tần Quan đáp: “Chiến thôi!” Sợ? Cả hai người đều không sợ! Chuyện họ muốn làm không phải là chuyện đơn giản, gây thù chuốc oán là điều hết sức bình thường. Tần Quan bỗng nhiên nói: “Ngươi vào thế giới thứ nguyên hai đi”. Diệp Huyên quay đầu nhìn Tần Quan, nàng ta cười nhẹ bảo: “Nâng cao thực lực”. Nói rồi nàng ta xoè lòng bàn tay, ba mươi viên Tinh Vương xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Tinh Vương! Nhìn ba mươi viên Tinh Vương trước mặt, Diệp Huyên trầm mặc. Đương nhiên hắn biết thú này rất trân quý, có thể nói mỗi viên Tinh Vương đều có giá trị liên thành, đủ để khiến vô số người phát điên. Cho dù là Bỉ Ngạn Cảnh cũng không thể từ chối thần vật này. Mà Tần Quan lại đưa cho hắn những ba mươi viên một lúc.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhưng dù là người của mười thế lực lớn, vũ trụ bình hành cũng phải cho vũ trụ thứ nguyên một lời giải thích vì chuyện này! Lão ta là người bảo vệ thứ nguyên một, trực thuộc Thánh Vương Điện, dù chỉ là người bảo vệ thứ nguyên một, nhưng cũng là thuộc về Thánh Vương Điện. Hoặc ít hoặc nhiều, mười thế lực lớn cũng sẽ nể mặt lão ta một chút! Mà người khi nãy lại không hề nể mặt chút nào, còn giết người trước mặt lão ta! Hiếp người quá đáng! … Khâu Thành. Sau khi trở lại Khâu Thành, Khâu Tiếu đi thẳng đến đại điện của mình, có một ông lão đang cung kính ở bên trong. Khâu Tiếu im lặng một lát mới cất lời: “Khâu Ngôn chết rồi!” Nghe vậy, ông lão lập tức sửng sốt, sau đó sắc mặt lão ta thoáng chốc trở nên dữ tợn! Khâu Tiếu lắc đầu: “Quan Huyên Thành kia rất không đơn giản, đặc biệt là thiếu niên kiếm tu đó, hắn có thể giết chết Khâu Ngôn chỉ bằng một kiếm, chắc chắn không phải người bình thường!” Ông lão trầm giọng nói: “Mối thù này…” Khâu Tiếu lại lắc đầu một lần nữa: “Khâu gia ta không thể trả thù, nhưng mà… cũng không thể bỏ qua chuyện này!” Dứt lời, ông ta nhìn ông lão, sau đó lạnh lùng nói: “Không phải Khâu Ngôn đã gia nhập Tiêu tộc, trở thành đệ tử ngoại tộc của Tiêu tộc rồi sao? Mà bây giờ, hắn bị người ta giết, chắc chắn Tiêu tộc sẽ không đứng nhìn! Ông đi thông báo cho Tiêu tộc một tiếng, cứ nói là Tiêu Ngôn chết rồi! Tiêu tộc ngại mất mặt, chắc chắn sẽ nhúng tay vào!” Nói xong, ông ta chậm rãi nhắm mắt lại: “Quan Huyên Thành…”Quan Huyên Thành, trên tường thành. Tần Quan đứng bên cạnh Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Giết người của nhà họ Khâu chắc chắn sẽ chọc giận Tiêu Tộc. Ngoài Tiêu Tộc, e là người của vũ trụ thứ nguyên cũng sẽ không tha cho chúng ta đâu”. Diệp Huyên mỉm cười: “Vậy thì có thể làm gì được?” Tần Quan đáp: “Chiến thôi!” Sợ? Cả hai người đều không sợ! Chuyện họ muốn làm không phải là chuyện đơn giản, gây thù chuốc oán là điều hết sức bình thường. Tần Quan bỗng nhiên nói: “Ngươi vào thế giới thứ nguyên hai đi”. Diệp Huyên quay đầu nhìn Tần Quan, nàng ta cười nhẹ bảo: “Nâng cao thực lực”. Nói rồi nàng ta xoè lòng bàn tay, ba mươi viên Tinh Vương xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Tinh Vương! Nhìn ba mươi viên Tinh Vương trước mặt, Diệp Huyên trầm mặc. Đương nhiên hắn biết thú này rất trân quý, có thể nói mỗi viên Tinh Vương đều có giá trị liên thành, đủ để khiến vô số người phát điên. Cho dù là Bỉ Ngạn Cảnh cũng không thể từ chối thần vật này. Mà Tần Quan lại đưa cho hắn những ba mươi viên một lúc.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhưng dù là người của mười thế lực lớn, vũ trụ bình hành cũng phải cho vũ trụ thứ nguyên một lời giải thích vì chuyện này! Lão ta là người bảo vệ thứ nguyên một, trực thuộc Thánh Vương Điện, dù chỉ là người bảo vệ thứ nguyên một, nhưng cũng là thuộc về Thánh Vương Điện. Hoặc ít hoặc nhiều, mười thế lực lớn cũng sẽ nể mặt lão ta một chút! Mà người khi nãy lại không hề nể mặt chút nào, còn giết người trước mặt lão ta! Hiếp người quá đáng! … Khâu Thành. Sau khi trở lại Khâu Thành, Khâu Tiếu đi thẳng đến đại điện của mình, có một ông lão đang cung kính ở bên trong. Khâu Tiếu im lặng một lát mới cất lời: “Khâu Ngôn chết rồi!” Nghe vậy, ông lão lập tức sửng sốt, sau đó sắc mặt lão ta thoáng chốc trở nên dữ tợn! Khâu Tiếu lắc đầu: “Quan Huyên Thành kia rất không đơn giản, đặc biệt là thiếu niên kiếm tu đó, hắn có thể giết chết Khâu Ngôn chỉ bằng một kiếm, chắc chắn không phải người bình thường!” Ông lão trầm giọng nói: “Mối thù này…” Khâu Tiếu lại lắc đầu một lần nữa: “Khâu gia ta không thể trả thù, nhưng mà… cũng không thể bỏ qua chuyện này!” Dứt lời, ông ta nhìn ông lão, sau đó lạnh lùng nói: “Không phải Khâu Ngôn đã gia nhập Tiêu tộc, trở thành đệ tử ngoại tộc của Tiêu tộc rồi sao? Mà bây giờ, hắn bị người ta giết, chắc chắn Tiêu tộc sẽ không đứng nhìn! Ông đi thông báo cho Tiêu tộc một tiếng, cứ nói là Tiêu Ngôn chết rồi! Tiêu tộc ngại mất mặt, chắc chắn sẽ nhúng tay vào!” Nói xong, ông ta chậm rãi nhắm mắt lại: “Quan Huyên Thành…”Quan Huyên Thành, trên tường thành. Tần Quan đứng bên cạnh Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Giết người của nhà họ Khâu chắc chắn sẽ chọc giận Tiêu Tộc. Ngoài Tiêu Tộc, e là người của vũ trụ thứ nguyên cũng sẽ không tha cho chúng ta đâu”. Diệp Huyên mỉm cười: “Vậy thì có thể làm gì được?” Tần Quan đáp: “Chiến thôi!” Sợ? Cả hai người đều không sợ! Chuyện họ muốn làm không phải là chuyện đơn giản, gây thù chuốc oán là điều hết sức bình thường. Tần Quan bỗng nhiên nói: “Ngươi vào thế giới thứ nguyên hai đi”. Diệp Huyên quay đầu nhìn Tần Quan, nàng ta cười nhẹ bảo: “Nâng cao thực lực”. Nói rồi nàng ta xoè lòng bàn tay, ba mươi viên Tinh Vương xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Tinh Vương! Nhìn ba mươi viên Tinh Vương trước mặt, Diệp Huyên trầm mặc. Đương nhiên hắn biết thú này rất trân quý, có thể nói mỗi viên Tinh Vương đều có giá trị liên thành, đủ để khiến vô số người phát điên. Cho dù là Bỉ Ngạn Cảnh cũng không thể từ chối thần vật này. Mà Tần Quan lại đưa cho hắn những ba mươi viên một lúc.