Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10274

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Phập!  Trên bầu trời, vô số luồng sáng đen bị phá vỡ, hoá thành hư vô.  Nhìn thấy cảnh này, con ngươi của Sở Thiên ở phía xa co rụt lại: “Sao có thể…”  Diệp Huyên nhìn Sở Thiên, giơ tay chém tiếp một kiếm nữa.  Sở Thiên híp mắt lại, tung ra một quyền.  Trong quyền này có mang theo vô số Tam Thứ Nguyên Chi Lực!  Đoàng!  Trong nháy mắt, một vùng kiếm quang bộc phát ra, Sở Thiên liên tục lùi lại cả trăm trượng.  Nhưng Diệp Huyên lại không lùi lại bước nào.  Nhị Thứ Nguyên Chi Lực chống lại Tam Thứ Nguyên Chi Lực!  Xa xa, sau khi dừng lại, Sở Thiên ngửa đầu nhìn Diệp Huyên, trong mắt toàn là vẻ không thể tin được: “Sao có thể như thế…”  Đúng lúc này, thời không chợt tách ra, một giây sau, một ông lão xuất hiện.  Khi nhìn thấy ký hiệu màu vàng trước ngực ông lão, tất cả người của thứ nguyên đều kinh hãi, đồng loạt lui ra.  Diệp tộc!  Ông lão tới và quan sát Sở Thiên, sau đó khẽ gật đầu: “Được lắm… Ngươi có muốn gia nhập vào Diệp tộc của ta không?”  Sở Thiên im lặng.  Lúc này, trong đầu hắn ta vang lên một giọng nói: “Đồng ý”.  Sở Thiên lập tức gật đầu: “Ta muốn”.  Ông lão gật đầu: “Bắt đầu từ giờ phút này, ngươi là người của Diệp tộc ta, ta có thể giữ họ của ngươi, nhưng khi ở ngoài, ngươi phải coi mình là người của Diệp tộc”.  Sở Thiên gật đầu: “Được”.  Lúc này ông lão quay lại nhìn Diệp Huyên, thấy hắn là Vô Tâm Cảnh, ông ta khẽ lắc đầu sau đó nhìn về phía Sở Thiên: “Đi thôi”.  Sở Thiên nhìn Diệp Huyên: “Lần sau gặp lại ngươi sẽ không được may mắn thế này đâu”.  Nói xong hắn ta rời đi.  Lúc này, Diệp Huyên chợt cười lớn: “Việc gì phải lần sau? Chi bằng bây giờ quyết định sống chết luôn đi?”  Nghe vậy, ông lão của Diệp tộc nhíu mày nhìn Diệp Huyên: “Hậu bối trẻ tuổi mà ngông cuồng thế?”  Vẻ mặt Diệp Huyên bình tĩnh: “Trời sinh rồi, không thay đổi được”.  Ông lão Diệp tộc nheo mắt, xoay tay phải, ấn về hướng Diệp Huyên.  Nơi xa, trong mắt Diệp Huyên thoáng qua sự hung ác: “Mẹ nó chứ!”  Nói rồi hấn giơ tay chém ra một nhát kiếm phá tan khí thế đó, hắn cầm kiếm chỉ vào ông lão Diệp tộc và Sở Thiên: “Hai người cùng lên đi!”   Mọi người: “…”Cùng lên?  Các cường giả của thứ nguyên hai đều choáng váng.  Bọn họ không biết Sở Thiên, nhưng ông lão này là người của Diệp tộc đó! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Phập!  Trên bầu trời, vô số luồng sáng đen bị phá vỡ, hoá thành hư vô.  Nhìn thấy cảnh này, con ngươi của Sở Thiên ở phía xa co rụt lại: “Sao có thể…”  Diệp Huyên nhìn Sở Thiên, giơ tay chém tiếp một kiếm nữa.  Sở Thiên híp mắt lại, tung ra một quyền.  Trong quyền này có mang theo vô số Tam Thứ Nguyên Chi Lực!  Đoàng!  Trong nháy mắt, một vùng kiếm quang bộc phát ra, Sở Thiên liên tục lùi lại cả trăm trượng.  Nhưng Diệp Huyên lại không lùi lại bước nào.  Nhị Thứ Nguyên Chi Lực chống lại Tam Thứ Nguyên Chi Lực!  Xa xa, sau khi dừng lại, Sở Thiên ngửa đầu nhìn Diệp Huyên, trong mắt toàn là vẻ không thể tin được: “Sao có thể như thế…”  Đúng lúc này, thời không chợt tách ra, một giây sau, một ông lão xuất hiện.  Khi nhìn thấy ký hiệu màu vàng trước ngực ông lão, tất cả người của thứ nguyên đều kinh hãi, đồng loạt lui ra.  Diệp tộc!  Ông lão tới và quan sát Sở Thiên, sau đó khẽ gật đầu: “Được lắm… Ngươi có muốn gia nhập vào Diệp tộc của ta không?”  Sở Thiên im lặng.  Lúc này, trong đầu hắn ta vang lên một giọng nói: “Đồng ý”.  Sở Thiên lập tức gật đầu: “Ta muốn”.  Ông lão gật đầu: “Bắt đầu từ giờ phút này, ngươi là người của Diệp tộc ta, ta có thể giữ họ của ngươi, nhưng khi ở ngoài, ngươi phải coi mình là người của Diệp tộc”.  Sở Thiên gật đầu: “Được”.  Lúc này ông lão quay lại nhìn Diệp Huyên, thấy hắn là Vô Tâm Cảnh, ông ta khẽ lắc đầu sau đó nhìn về phía Sở Thiên: “Đi thôi”.  Sở Thiên nhìn Diệp Huyên: “Lần sau gặp lại ngươi sẽ không được may mắn thế này đâu”.  Nói xong hắn ta rời đi.  Lúc này, Diệp Huyên chợt cười lớn: “Việc gì phải lần sau? Chi bằng bây giờ quyết định sống chết luôn đi?”  Nghe vậy, ông lão của Diệp tộc nhíu mày nhìn Diệp Huyên: “Hậu bối trẻ tuổi mà ngông cuồng thế?”  Vẻ mặt Diệp Huyên bình tĩnh: “Trời sinh rồi, không thay đổi được”.  Ông lão Diệp tộc nheo mắt, xoay tay phải, ấn về hướng Diệp Huyên.  Nơi xa, trong mắt Diệp Huyên thoáng qua sự hung ác: “Mẹ nó chứ!”  Nói rồi hấn giơ tay chém ra một nhát kiếm phá tan khí thế đó, hắn cầm kiếm chỉ vào ông lão Diệp tộc và Sở Thiên: “Hai người cùng lên đi!”   Mọi người: “…”Cùng lên?  Các cường giả của thứ nguyên hai đều choáng váng.  Bọn họ không biết Sở Thiên, nhưng ông lão này là người của Diệp tộc đó! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Phập!  Trên bầu trời, vô số luồng sáng đen bị phá vỡ, hoá thành hư vô.  Nhìn thấy cảnh này, con ngươi của Sở Thiên ở phía xa co rụt lại: “Sao có thể…”  Diệp Huyên nhìn Sở Thiên, giơ tay chém tiếp một kiếm nữa.  Sở Thiên híp mắt lại, tung ra một quyền.  Trong quyền này có mang theo vô số Tam Thứ Nguyên Chi Lực!  Đoàng!  Trong nháy mắt, một vùng kiếm quang bộc phát ra, Sở Thiên liên tục lùi lại cả trăm trượng.  Nhưng Diệp Huyên lại không lùi lại bước nào.  Nhị Thứ Nguyên Chi Lực chống lại Tam Thứ Nguyên Chi Lực!  Xa xa, sau khi dừng lại, Sở Thiên ngửa đầu nhìn Diệp Huyên, trong mắt toàn là vẻ không thể tin được: “Sao có thể như thế…”  Đúng lúc này, thời không chợt tách ra, một giây sau, một ông lão xuất hiện.  Khi nhìn thấy ký hiệu màu vàng trước ngực ông lão, tất cả người của thứ nguyên đều kinh hãi, đồng loạt lui ra.  Diệp tộc!  Ông lão tới và quan sát Sở Thiên, sau đó khẽ gật đầu: “Được lắm… Ngươi có muốn gia nhập vào Diệp tộc của ta không?”  Sở Thiên im lặng.  Lúc này, trong đầu hắn ta vang lên một giọng nói: “Đồng ý”.  Sở Thiên lập tức gật đầu: “Ta muốn”.  Ông lão gật đầu: “Bắt đầu từ giờ phút này, ngươi là người của Diệp tộc ta, ta có thể giữ họ của ngươi, nhưng khi ở ngoài, ngươi phải coi mình là người của Diệp tộc”.  Sở Thiên gật đầu: “Được”.  Lúc này ông lão quay lại nhìn Diệp Huyên, thấy hắn là Vô Tâm Cảnh, ông ta khẽ lắc đầu sau đó nhìn về phía Sở Thiên: “Đi thôi”.  Sở Thiên nhìn Diệp Huyên: “Lần sau gặp lại ngươi sẽ không được may mắn thế này đâu”.  Nói xong hắn ta rời đi.  Lúc này, Diệp Huyên chợt cười lớn: “Việc gì phải lần sau? Chi bằng bây giờ quyết định sống chết luôn đi?”  Nghe vậy, ông lão của Diệp tộc nhíu mày nhìn Diệp Huyên: “Hậu bối trẻ tuổi mà ngông cuồng thế?”  Vẻ mặt Diệp Huyên bình tĩnh: “Trời sinh rồi, không thay đổi được”.  Ông lão Diệp tộc nheo mắt, xoay tay phải, ấn về hướng Diệp Huyên.  Nơi xa, trong mắt Diệp Huyên thoáng qua sự hung ác: “Mẹ nó chứ!”  Nói rồi hấn giơ tay chém ra một nhát kiếm phá tan khí thế đó, hắn cầm kiếm chỉ vào ông lão Diệp tộc và Sở Thiên: “Hai người cùng lên đi!”   Mọi người: “…”Cùng lên?  Các cường giả của thứ nguyên hai đều choáng váng.  Bọn họ không biết Sở Thiên, nhưng ông lão này là người của Diệp tộc đó! 

Chương 10274