Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10334

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nếu giết như thế, chẳng những không kiếm được tiền còn có thể xảy ra chuyện lớn nữa!  Nghĩ vậy, Diệp Huyên chợt cười nói: “Chết đi như thế, ngươi không cảm thấy uất ức à?”  Lan Hưu mở mắt nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên nói tiếp: “Ngươi sống tiếp, lần sau chúng ta có thể đấu tay đôi! Một chọi một, không nhờ người khác giúp đỡ!”  Lan Hưu im lặng.  Thấy Lan Hưu hơi động lòng, Diệp Huyên vội nói tiếp: “Giữ lại toà núi xanh, không sợ không có củi! Một triệu Tinh Vương, chúng ta chỉ cần một triệu Tinh Vương thôi!”  Nghe vậy, Lan Hưu mở lòng bàn tay, thời không vặn vẹo, một chiếc nhẫn chứa đồ xuất hiện, sau đó bay đến trước mặt Diệp Huyên!  Bên trong vừa khéo có một triệu Tinh Vương!  Diệp Huyên im lặng.  Lại bảo ít đi!  Mẹ kiếp!  Mà lúc này, lại có một chiếc nhẫn chứa đồ bay tới trước mặt mấy người Diệp Huyên.  Bên trong có năm trăm nghìn Tinh Vương.  Lan Hưu nhìn Diệp Huyên: “Ta không biết ngươi nghèo như thế! Cho ngươi thêm một chút đấy!”  Diệp Huyên: “…”Sơ suất!  Thật sự quá sơ suất!  Diệp Huyên nhìn nhẫn chứa đồ trước mặt, hoàn toàn cạn lời.  Hắn bị coi thường!  Nhưng hắn lại không thể phản bác, vì hắn thật sự rất nghèo!  Đương nhiên, lúc này hắn cũng đã biết Tinh Vương vô cùng quý giá ở vũ trụ bình hành chỉ là tinh thạch bình thường ở vũ trụ thứ nguyên mà thôi!  Diệp Huyên không nghĩ nhiều nữa, hắn nhận lấy nhẫn chứa đồ, sau đó phân chia cho mọi người, mỗi người được khoảng hai trăm nghìn Tinh Vương.  Còn Diệp Huyên có tổng cộng năm trăm nghìn!  Năm trăm nghìn Tinh Vương!  Đây là một khối tài sản rất lớn ở vũ trụ bình hành!  Nhưng rõ ràng nó không phải số tiền lớn ở vũ trụ thứ nguyên!  Diệp Huyên nhìn về phía Lan Hưu, hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên rời khỏi linh hồn của Lan Hưu: “Ngươi đi đi!”  Lan Hưu nhìn Diệp Huyên: “Ngươi tên Cô Diệp đúng không?”  Diệp Huyên nhún vai không đáp, xoay người rời đi!  Lan Hưu đột nhiên nói: “Ngươi rất mặt dày!” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nếu giết như thế, chẳng những không kiếm được tiền còn có thể xảy ra chuyện lớn nữa!  Nghĩ vậy, Diệp Huyên chợt cười nói: “Chết đi như thế, ngươi không cảm thấy uất ức à?”  Lan Hưu mở mắt nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên nói tiếp: “Ngươi sống tiếp, lần sau chúng ta có thể đấu tay đôi! Một chọi một, không nhờ người khác giúp đỡ!”  Lan Hưu im lặng.  Thấy Lan Hưu hơi động lòng, Diệp Huyên vội nói tiếp: “Giữ lại toà núi xanh, không sợ không có củi! Một triệu Tinh Vương, chúng ta chỉ cần một triệu Tinh Vương thôi!”  Nghe vậy, Lan Hưu mở lòng bàn tay, thời không vặn vẹo, một chiếc nhẫn chứa đồ xuất hiện, sau đó bay đến trước mặt Diệp Huyên!  Bên trong vừa khéo có một triệu Tinh Vương!  Diệp Huyên im lặng.  Lại bảo ít đi!  Mẹ kiếp!  Mà lúc này, lại có một chiếc nhẫn chứa đồ bay tới trước mặt mấy người Diệp Huyên.  Bên trong có năm trăm nghìn Tinh Vương.  Lan Hưu nhìn Diệp Huyên: “Ta không biết ngươi nghèo như thế! Cho ngươi thêm một chút đấy!”  Diệp Huyên: “…”Sơ suất!  Thật sự quá sơ suất!  Diệp Huyên nhìn nhẫn chứa đồ trước mặt, hoàn toàn cạn lời.  Hắn bị coi thường!  Nhưng hắn lại không thể phản bác, vì hắn thật sự rất nghèo!  Đương nhiên, lúc này hắn cũng đã biết Tinh Vương vô cùng quý giá ở vũ trụ bình hành chỉ là tinh thạch bình thường ở vũ trụ thứ nguyên mà thôi!  Diệp Huyên không nghĩ nhiều nữa, hắn nhận lấy nhẫn chứa đồ, sau đó phân chia cho mọi người, mỗi người được khoảng hai trăm nghìn Tinh Vương.  Còn Diệp Huyên có tổng cộng năm trăm nghìn!  Năm trăm nghìn Tinh Vương!  Đây là một khối tài sản rất lớn ở vũ trụ bình hành!  Nhưng rõ ràng nó không phải số tiền lớn ở vũ trụ thứ nguyên!  Diệp Huyên nhìn về phía Lan Hưu, hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên rời khỏi linh hồn của Lan Hưu: “Ngươi đi đi!”  Lan Hưu nhìn Diệp Huyên: “Ngươi tên Cô Diệp đúng không?”  Diệp Huyên nhún vai không đáp, xoay người rời đi!  Lan Hưu đột nhiên nói: “Ngươi rất mặt dày!” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nếu giết như thế, chẳng những không kiếm được tiền còn có thể xảy ra chuyện lớn nữa!  Nghĩ vậy, Diệp Huyên chợt cười nói: “Chết đi như thế, ngươi không cảm thấy uất ức à?”  Lan Hưu mở mắt nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên nói tiếp: “Ngươi sống tiếp, lần sau chúng ta có thể đấu tay đôi! Một chọi một, không nhờ người khác giúp đỡ!”  Lan Hưu im lặng.  Thấy Lan Hưu hơi động lòng, Diệp Huyên vội nói tiếp: “Giữ lại toà núi xanh, không sợ không có củi! Một triệu Tinh Vương, chúng ta chỉ cần một triệu Tinh Vương thôi!”  Nghe vậy, Lan Hưu mở lòng bàn tay, thời không vặn vẹo, một chiếc nhẫn chứa đồ xuất hiện, sau đó bay đến trước mặt Diệp Huyên!  Bên trong vừa khéo có một triệu Tinh Vương!  Diệp Huyên im lặng.  Lại bảo ít đi!  Mẹ kiếp!  Mà lúc này, lại có một chiếc nhẫn chứa đồ bay tới trước mặt mấy người Diệp Huyên.  Bên trong có năm trăm nghìn Tinh Vương.  Lan Hưu nhìn Diệp Huyên: “Ta không biết ngươi nghèo như thế! Cho ngươi thêm một chút đấy!”  Diệp Huyên: “…”Sơ suất!  Thật sự quá sơ suất!  Diệp Huyên nhìn nhẫn chứa đồ trước mặt, hoàn toàn cạn lời.  Hắn bị coi thường!  Nhưng hắn lại không thể phản bác, vì hắn thật sự rất nghèo!  Đương nhiên, lúc này hắn cũng đã biết Tinh Vương vô cùng quý giá ở vũ trụ bình hành chỉ là tinh thạch bình thường ở vũ trụ thứ nguyên mà thôi!  Diệp Huyên không nghĩ nhiều nữa, hắn nhận lấy nhẫn chứa đồ, sau đó phân chia cho mọi người, mỗi người được khoảng hai trăm nghìn Tinh Vương.  Còn Diệp Huyên có tổng cộng năm trăm nghìn!  Năm trăm nghìn Tinh Vương!  Đây là một khối tài sản rất lớn ở vũ trụ bình hành!  Nhưng rõ ràng nó không phải số tiền lớn ở vũ trụ thứ nguyên!  Diệp Huyên nhìn về phía Lan Hưu, hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên rời khỏi linh hồn của Lan Hưu: “Ngươi đi đi!”  Lan Hưu nhìn Diệp Huyên: “Ngươi tên Cô Diệp đúng không?”  Diệp Huyên nhún vai không đáp, xoay người rời đi!  Lan Hưu đột nhiên nói: “Ngươi rất mặt dày!” 

Chương 10334