Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 10506
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một luồng khí thể khủng khiếp chợt bùng nổ từ người lão già, lao về phía Diệp Huyên. Hắn chỉ giơ tay vung kiếm. Xoẹt! Nhát chém khiến luồng khí thể kia chia năm xẻ bảy. Lão già lại nắm tay thành quyền, tung cú đấm vào đầu hắn. Trong tay lão là một bùa chú màu tím. Diệp Huyên bất ngờ rút kiếm chém mạnh. Rút Kiếm Định Sinh Tử! Đã rất lâu rồi hắn không dùng đến kiếm kỹ này. Kiếm quang theo cú chém phun ra như thác. Uỳnh! Sau tiếng nổ vang, Diệp Huyên và lão già đồng loạt thối lui. Diệp Huyên khẽ động tâm niệm, biến kiếm ý thành hàng loạt kiếm quang bắn về phía lão già. Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Tiếng xé rách liên miên vang lên không dứt. Vẻ dữ tợn lóe lên trong mắt Dị Thiên: “Bàng môn tả đạo!" Lão vung tay lên. Uỳnh! Một luồng sức mạnh khổng lồ tuôn trào bốn phía, đánh bay kiếm ý. Nào ngờ Diệp Huyên bất thình lình xuất hiện trước mặt lão, vung kiếm chém xuống. Kiếm đạo Đại Luân Hồi! Luân Hồi Chi Lực bùng nổ như núi lửa, nhấn chìm Dị Thiên. Ầm! Lão ta liên tiếp bị đánh lùi. Diệp Huyên đang định thừa thắng xông lên thì thấy Dị Thiên bước tới trước, tung ra cú đấm đi kèm với hàng loạt tia sáng tím. Uỳnh! Kiếm quang vỡ, Diệp Huyên bị chặn đứng. Nhưng hắn biến mất tại chỗ. Sát Na Vô Địch! Dị Thiên ngẩng phắt lên, thấy mấy phân thân Diệp Huyên xuất hiện quanh mình. Diệp Huyên vung kiếm, dùng kiếm đạo Đại Luân Hồn chém xuống. Hắn đã hoàn toàn dung hợp được hai kiếm kỹ này. Khi hắn chém xuống, các phân thân cũng làm theo. Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Hàng loạt tia kiếm quang nhấn chìm Dị Thiên. Oành! Kiếm quang nổ tung, đẩy lão ta bay đi nghìn trượng. Sau khi dừng lại, Dị Thiên toan ra tay thì Thần Mục bỗng dưng xuất hiện ở trung tâm, nói với lão: “Hắn chưa chết được”. Sắc mặt lão ta lập tức xấu đi hẳn. Nhưng lại không dám làm trái lời Thần Mục. Thần Mục quay sang nhìn Diệp Huyên: “Còn ngươi, bớt gây sự đi được không?"
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một luồng khí thể khủng khiếp chợt bùng nổ từ người lão già, lao về phía Diệp Huyên.
Hắn chỉ giơ tay vung kiếm.
Xoẹt!
Nhát chém khiến luồng khí thể kia chia năm xẻ bảy.
Lão già lại nắm tay thành quyền, tung cú đấm vào đầu hắn.
Trong tay lão là một bùa chú màu tím.
Diệp Huyên bất ngờ rút kiếm chém mạnh.
Rút Kiếm Định Sinh Tử!
Đã rất lâu rồi hắn không dùng đến kiếm kỹ này.
Kiếm quang theo cú chém phun ra như thác.
Uỳnh!
Sau tiếng nổ vang, Diệp Huyên và lão già đồng loạt thối lui.
Diệp Huyên khẽ động tâm niệm, biến kiếm ý thành hàng loạt kiếm quang bắn về phía lão già.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Tiếng xé rách liên miên vang lên không dứt.
Vẻ dữ tợn lóe lên trong mắt Dị Thiên: “Bàng môn tả đạo!"
Lão vung tay lên.
Uỳnh!
Một luồng sức mạnh khổng lồ tuôn trào bốn phía, đánh bay kiếm ý.
Nào ngờ Diệp Huyên bất thình lình xuất hiện trước mặt lão, vung kiếm chém xuống.
Kiếm đạo Đại Luân Hồi!
Luân Hồi Chi Lực bùng nổ như núi lửa, nhấn chìm Dị Thiên.
Ầm!
Lão ta liên tiếp bị đánh lùi.
Diệp Huyên đang định thừa thắng xông lên thì thấy Dị Thiên bước tới trước, tung ra cú đấm đi kèm với hàng loạt tia sáng tím.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ, Diệp Huyên bị chặn đứng.
Nhưng hắn biến mất tại chỗ.
Sát Na Vô Địch!
Dị Thiên ngẩng phắt lên, thấy mấy phân thân Diệp Huyên xuất hiện quanh mình. Diệp Huyên vung kiếm, dùng kiếm đạo Đại Luân Hồn chém xuống.
Hắn đã hoàn toàn dung hợp được hai kiếm kỹ này.
Khi hắn chém xuống, các phân thân cũng làm theo.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Hàng loạt tia kiếm quang nhấn chìm Dị Thiên.
Oành!
Kiếm quang nổ tung, đẩy lão ta bay đi nghìn trượng.
Sau khi dừng lại, Dị Thiên toan ra tay thì Thần Mục bỗng dưng xuất hiện ở trung tâm, nói với lão: “Hắn chưa chết được”.
Sắc mặt lão ta lập tức xấu đi hẳn.
Nhưng lại không dám làm trái lời Thần Mục.
Thần Mục quay sang nhìn Diệp Huyên: “Còn ngươi, bớt gây sự đi được không?"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một luồng khí thể khủng khiếp chợt bùng nổ từ người lão già, lao về phía Diệp Huyên. Hắn chỉ giơ tay vung kiếm. Xoẹt! Nhát chém khiến luồng khí thể kia chia năm xẻ bảy. Lão già lại nắm tay thành quyền, tung cú đấm vào đầu hắn. Trong tay lão là một bùa chú màu tím. Diệp Huyên bất ngờ rút kiếm chém mạnh. Rút Kiếm Định Sinh Tử! Đã rất lâu rồi hắn không dùng đến kiếm kỹ này. Kiếm quang theo cú chém phun ra như thác. Uỳnh! Sau tiếng nổ vang, Diệp Huyên và lão già đồng loạt thối lui. Diệp Huyên khẽ động tâm niệm, biến kiếm ý thành hàng loạt kiếm quang bắn về phía lão già. Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Tiếng xé rách liên miên vang lên không dứt. Vẻ dữ tợn lóe lên trong mắt Dị Thiên: “Bàng môn tả đạo!" Lão vung tay lên. Uỳnh! Một luồng sức mạnh khổng lồ tuôn trào bốn phía, đánh bay kiếm ý. Nào ngờ Diệp Huyên bất thình lình xuất hiện trước mặt lão, vung kiếm chém xuống. Kiếm đạo Đại Luân Hồi! Luân Hồi Chi Lực bùng nổ như núi lửa, nhấn chìm Dị Thiên. Ầm! Lão ta liên tiếp bị đánh lùi. Diệp Huyên đang định thừa thắng xông lên thì thấy Dị Thiên bước tới trước, tung ra cú đấm đi kèm với hàng loạt tia sáng tím. Uỳnh! Kiếm quang vỡ, Diệp Huyên bị chặn đứng. Nhưng hắn biến mất tại chỗ. Sát Na Vô Địch! Dị Thiên ngẩng phắt lên, thấy mấy phân thân Diệp Huyên xuất hiện quanh mình. Diệp Huyên vung kiếm, dùng kiếm đạo Đại Luân Hồn chém xuống. Hắn đã hoàn toàn dung hợp được hai kiếm kỹ này. Khi hắn chém xuống, các phân thân cũng làm theo. Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Hàng loạt tia kiếm quang nhấn chìm Dị Thiên. Oành! Kiếm quang nổ tung, đẩy lão ta bay đi nghìn trượng. Sau khi dừng lại, Dị Thiên toan ra tay thì Thần Mục bỗng dưng xuất hiện ở trung tâm, nói với lão: “Hắn chưa chết được”. Sắc mặt lão ta lập tức xấu đi hẳn. Nhưng lại không dám làm trái lời Thần Mục. Thần Mục quay sang nhìn Diệp Huyên: “Còn ngươi, bớt gây sự đi được không?"