Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 61
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 61Bùi Nguyên Minh lười để ý đến bọn họ, mà là nhìn về phía Trịnh Tuyết Dương, nhẹ giọng nói: “Gọi đi, bật loa ngoài, tin tưởng anh!”Trịnh Tuyết Dương vốn là có chút chần chừ, nhưng giây phút này vẫn là hít sâu một hơi, sau đó trước ánh mắt của tất cả mọi người, cô gọi điện cho Hạ Vân, thuận tiện bật loa ngoài.“Tu tu tu…”Đi kèm với âm thanh được truyền ra, ngay tại lúc đám người nhà họ Trịnh đang xôn xao trổ mắt nhìn nhau, rất nhanh theo đó liền trở nên yên tĩnh lại.Dù là ông cụ Trịnh vẫn luôn cưng chiều Trịnh Chí Dụng, giờ phút này cũng là kiểm chế xuống, bởi vì khoản đầu tư kia thật sự quá mức quan trọng, nếu như không có khoản đầu tư đó, nhà họ Trịnh coi như là xong đời.“Alo, xin chào, tôi là thư ký Tổng giám đốc Công ty Đầu tư Bùi thị, Hạ Vân, xin hỏi ai vậy…” Một lúc sau hồi chuông kia là một giọng nữ mang theo mấy phần lành lạnh vang lên.Trên khuôn mặt tuyệt đẹp của Trịnh Tuyết Dương hiện lên một vẻ lúng túng cùng lo lắng, nói: “Chào cô, thư ký Vân, tôi là Trịnh Tuyết Dương của nhà họ Trịnh, chúng ta ngày hôm qua đã có gặp qua…”“À, là cô Dương!” Giọng nói của Hạ Vân cơ hồ lạnh đi mấy phần: “Nói thật với cô luôn, nhà họ Trịnh các cô hiện tại đã bị Tổng giám đốc liệt vào danh sách đối tượng không được hoan nghênh, Tổng giám đốc đã dặn dò, muốn đề mấy người hoàn toàn phá sản… Cho nên cô sau này cũng đừng gọi điện cho tôi nữa, không tiện…”Lời này nói ra, đám người nhà họ Trịnh đều là chán nản, đặc biệt là ông cụ Trịnh sắc mặt cũng khó coi, nhưng giờ phút này cũng không dám nói gì.Bởi vì sau lưng Công ty Đầu tư Bùi thị chính là nhà họ Bùi có thế lực đứngđầu Đà Nẵng, một dòng tộc như thế, muốn khiến cho một dòng tộc đứng thứ hai phá sản chẳng qua chỉ là chuyện như trở lòng bàn tay.“Thư ký Vân, tôi biết tôi như vậy là rất không biết xấu hổ, nhưng mà xin cô khoan hãy cúp máy.” Trịnh Tuyết Dương lúc này cũng có điểm hốt hoảng, thư ký Vân vẻ mặt ôn hòa ngày đầu gặp mặt thật quá đáng sợ rồi!“Tôi muốn hỏi, rõ ràng là ngày hôm qua chúng ta đã ký hợp đồng rồi, tại sao quý công ty lại nổi trận lôi đình, chẳng những hủy bỏ hợp đồng giữa đôi bên, thậm chí còn muốn để cho nhà họ Trịnh chúng tôi phá sản..” Nói xong hai chữ cuối cùng, sắc mặt của tất cả người nhà họ Trịnh từng người một đều trở nên tái nhợt.Nếu như nhà họ Trịnh phá sản, cả đám bọn họ, hai bàn tay trắng cái gì cũng đều không có.“Mấy người…” Hạ Vân cơ hồ chần chừ một chút mới thở dài nói: “Nói thật với mấy người vậy, vốn dĩ Tổng giám đốc đối với hạng mục của nhà họ Trịnh mấy người vẫn có mấy phần hứng thú, cho nên hôm qua mới trực tiếp cùng mấy người ký hợp đồng…”“Nhưng vấn đề là mấy người, nhà họ Trịnh mấy người thật quá đáng! Thay đổi người phụ trách tạm thời cũng không cần nói trước với chúng tôi một câu sao? Sau đó tên phụ trách được đổi kia là đã làm gì? Lại đi trêu ghẹo bạn gái của Tổng giám đốc… Người nhà họ Trịnh mấy người… đáng đời!”Nói xong hai chữ cuối cùng, Hạ Vân đã cương quyết cúp điện thoại.Đối diện với điện thoại, trong phòng tập gym, Hạ Vân mặc bộ đồ thể thao bó sát người, lộ ra đường cong cơ thể tuyệt đẹp khẽ vươn ra đầu lưỡi đáng yêu, truyện Tổng giám đốc phân khó chơi quá đã, lần sau có công việc như thế này nữa, tôi vẫn muốn nha tổng giám đốc ơi!
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 61Bùi Nguyên Minh lười để ý đến bọn họ, mà là nhìn về phía Trịnh Tuyết Dương, nhẹ giọng nói: “Gọi đi, bật loa ngoài, tin tưởng anh!”Trịnh Tuyết Dương vốn là có chút chần chừ, nhưng giây phút này vẫn là hít sâu một hơi, sau đó trước ánh mắt của tất cả mọi người, cô gọi điện cho Hạ Vân, thuận tiện bật loa ngoài.“Tu tu tu…”Đi kèm với âm thanh được truyền ra, ngay tại lúc đám người nhà họ Trịnh đang xôn xao trổ mắt nhìn nhau, rất nhanh theo đó liền trở nên yên tĩnh lại.Dù là ông cụ Trịnh vẫn luôn cưng chiều Trịnh Chí Dụng, giờ phút này cũng là kiểm chế xuống, bởi vì khoản đầu tư kia thật sự quá mức quan trọng, nếu như không có khoản đầu tư đó, nhà họ Trịnh coi như là xong đời.“Alo, xin chào, tôi là thư ký Tổng giám đốc Công ty Đầu tư Bùi thị, Hạ Vân, xin hỏi ai vậy…” Một lúc sau hồi chuông kia là một giọng nữ mang theo mấy phần lành lạnh vang lên.Trên khuôn mặt tuyệt đẹp của Trịnh Tuyết Dương hiện lên một vẻ lúng túng cùng lo lắng, nói: “Chào cô, thư ký Vân, tôi là Trịnh Tuyết Dương của nhà họ Trịnh, chúng ta ngày hôm qua đã có gặp qua…”“À, là cô Dương!” Giọng nói của Hạ Vân cơ hồ lạnh đi mấy phần: “Nói thật với cô luôn, nhà họ Trịnh các cô hiện tại đã bị Tổng giám đốc liệt vào danh sách đối tượng không được hoan nghênh, Tổng giám đốc đã dặn dò, muốn đề mấy người hoàn toàn phá sản… Cho nên cô sau này cũng đừng gọi điện cho tôi nữa, không tiện…”Lời này nói ra, đám người nhà họ Trịnh đều là chán nản, đặc biệt là ông cụ Trịnh sắc mặt cũng khó coi, nhưng giờ phút này cũng không dám nói gì.Bởi vì sau lưng Công ty Đầu tư Bùi thị chính là nhà họ Bùi có thế lực đứngđầu Đà Nẵng, một dòng tộc như thế, muốn khiến cho một dòng tộc đứng thứ hai phá sản chẳng qua chỉ là chuyện như trở lòng bàn tay.“Thư ký Vân, tôi biết tôi như vậy là rất không biết xấu hổ, nhưng mà xin cô khoan hãy cúp máy.” Trịnh Tuyết Dương lúc này cũng có điểm hốt hoảng, thư ký Vân vẻ mặt ôn hòa ngày đầu gặp mặt thật quá đáng sợ rồi!“Tôi muốn hỏi, rõ ràng là ngày hôm qua chúng ta đã ký hợp đồng rồi, tại sao quý công ty lại nổi trận lôi đình, chẳng những hủy bỏ hợp đồng giữa đôi bên, thậm chí còn muốn để cho nhà họ Trịnh chúng tôi phá sản..” Nói xong hai chữ cuối cùng, sắc mặt của tất cả người nhà họ Trịnh từng người một đều trở nên tái nhợt.Nếu như nhà họ Trịnh phá sản, cả đám bọn họ, hai bàn tay trắng cái gì cũng đều không có.“Mấy người…” Hạ Vân cơ hồ chần chừ một chút mới thở dài nói: “Nói thật với mấy người vậy, vốn dĩ Tổng giám đốc đối với hạng mục của nhà họ Trịnh mấy người vẫn có mấy phần hứng thú, cho nên hôm qua mới trực tiếp cùng mấy người ký hợp đồng…”“Nhưng vấn đề là mấy người, nhà họ Trịnh mấy người thật quá đáng! Thay đổi người phụ trách tạm thời cũng không cần nói trước với chúng tôi một câu sao? Sau đó tên phụ trách được đổi kia là đã làm gì? Lại đi trêu ghẹo bạn gái của Tổng giám đốc… Người nhà họ Trịnh mấy người… đáng đời!”Nói xong hai chữ cuối cùng, Hạ Vân đã cương quyết cúp điện thoại.Đối diện với điện thoại, trong phòng tập gym, Hạ Vân mặc bộ đồ thể thao bó sát người, lộ ra đường cong cơ thể tuyệt đẹp khẽ vươn ra đầu lưỡi đáng yêu, truyện Tổng giám đốc phân khó chơi quá đã, lần sau có công việc như thế này nữa, tôi vẫn muốn nha tổng giám đốc ơi!
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 61Bùi Nguyên Minh lười để ý đến bọn họ, mà là nhìn về phía Trịnh Tuyết Dương, nhẹ giọng nói: “Gọi đi, bật loa ngoài, tin tưởng anh!”Trịnh Tuyết Dương vốn là có chút chần chừ, nhưng giây phút này vẫn là hít sâu một hơi, sau đó trước ánh mắt của tất cả mọi người, cô gọi điện cho Hạ Vân, thuận tiện bật loa ngoài.“Tu tu tu…”Đi kèm với âm thanh được truyền ra, ngay tại lúc đám người nhà họ Trịnh đang xôn xao trổ mắt nhìn nhau, rất nhanh theo đó liền trở nên yên tĩnh lại.Dù là ông cụ Trịnh vẫn luôn cưng chiều Trịnh Chí Dụng, giờ phút này cũng là kiểm chế xuống, bởi vì khoản đầu tư kia thật sự quá mức quan trọng, nếu như không có khoản đầu tư đó, nhà họ Trịnh coi như là xong đời.“Alo, xin chào, tôi là thư ký Tổng giám đốc Công ty Đầu tư Bùi thị, Hạ Vân, xin hỏi ai vậy…” Một lúc sau hồi chuông kia là một giọng nữ mang theo mấy phần lành lạnh vang lên.Trên khuôn mặt tuyệt đẹp của Trịnh Tuyết Dương hiện lên một vẻ lúng túng cùng lo lắng, nói: “Chào cô, thư ký Vân, tôi là Trịnh Tuyết Dương của nhà họ Trịnh, chúng ta ngày hôm qua đã có gặp qua…”“À, là cô Dương!” Giọng nói của Hạ Vân cơ hồ lạnh đi mấy phần: “Nói thật với cô luôn, nhà họ Trịnh các cô hiện tại đã bị Tổng giám đốc liệt vào danh sách đối tượng không được hoan nghênh, Tổng giám đốc đã dặn dò, muốn đề mấy người hoàn toàn phá sản… Cho nên cô sau này cũng đừng gọi điện cho tôi nữa, không tiện…”Lời này nói ra, đám người nhà họ Trịnh đều là chán nản, đặc biệt là ông cụ Trịnh sắc mặt cũng khó coi, nhưng giờ phút này cũng không dám nói gì.Bởi vì sau lưng Công ty Đầu tư Bùi thị chính là nhà họ Bùi có thế lực đứngđầu Đà Nẵng, một dòng tộc như thế, muốn khiến cho một dòng tộc đứng thứ hai phá sản chẳng qua chỉ là chuyện như trở lòng bàn tay.“Thư ký Vân, tôi biết tôi như vậy là rất không biết xấu hổ, nhưng mà xin cô khoan hãy cúp máy.” Trịnh Tuyết Dương lúc này cũng có điểm hốt hoảng, thư ký Vân vẻ mặt ôn hòa ngày đầu gặp mặt thật quá đáng sợ rồi!“Tôi muốn hỏi, rõ ràng là ngày hôm qua chúng ta đã ký hợp đồng rồi, tại sao quý công ty lại nổi trận lôi đình, chẳng những hủy bỏ hợp đồng giữa đôi bên, thậm chí còn muốn để cho nhà họ Trịnh chúng tôi phá sản..” Nói xong hai chữ cuối cùng, sắc mặt của tất cả người nhà họ Trịnh từng người một đều trở nên tái nhợt.Nếu như nhà họ Trịnh phá sản, cả đám bọn họ, hai bàn tay trắng cái gì cũng đều không có.“Mấy người…” Hạ Vân cơ hồ chần chừ một chút mới thở dài nói: “Nói thật với mấy người vậy, vốn dĩ Tổng giám đốc đối với hạng mục của nhà họ Trịnh mấy người vẫn có mấy phần hứng thú, cho nên hôm qua mới trực tiếp cùng mấy người ký hợp đồng…”“Nhưng vấn đề là mấy người, nhà họ Trịnh mấy người thật quá đáng! Thay đổi người phụ trách tạm thời cũng không cần nói trước với chúng tôi một câu sao? Sau đó tên phụ trách được đổi kia là đã làm gì? Lại đi trêu ghẹo bạn gái của Tổng giám đốc… Người nhà họ Trịnh mấy người… đáng đời!”Nói xong hai chữ cuối cùng, Hạ Vân đã cương quyết cúp điện thoại.Đối diện với điện thoại, trong phòng tập gym, Hạ Vân mặc bộ đồ thể thao bó sát người, lộ ra đường cong cơ thể tuyệt đẹp khẽ vươn ra đầu lưỡi đáng yêu, truyện Tổng giám đốc phân khó chơi quá đã, lần sau có công việc như thế này nữa, tôi vẫn muốn nha tổng giám đốc ơi!