Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10587

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hắn chỉ vào tinh không xa xôi: “Cô chỉ nhìn thấy Phàm giới, còn ta thì thấy cả vũ trụ vô tận, một Đại Ngụy bé cỏn con đã là gì?"  Ngụy Lam nhìn hắn: “Ngươi đang gạt ta đúng không?"  Diệp Huyên bèn lấy Bút Đại đạo bên hông ra: “Cô biết vật này không?"  Ngụy Lam quan sát một hồi, đồng tử rụt lại: “Bút Đại đạo!"  Diệp Huyên gật đầu: “Ta kể cô nghe một bí mật này. Chủ nhân bút Đại đạo đã chuẩn bị để ta tiếp nhận vũ trụ vô tận! Số mệnh của vô vàn chúng sinh sau này đều do ta viết nên!"  Bút Đại đạo: “...”Ngụy Lam lẳng lặng nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.  Trực giác nàng ta mách rằng người này chỉ đang khua môi múa mép lừa gạt!  Nàng ta dẫu sao cũng lớn lên trong Hoàng cung chứ không phải ăn chay, nếu đầu óc không linh hoạt thì đã không thể sống được đến hôm nay rồi.  Nhưng bút Đại đạo lại là thật!  Bút Đại đạo là thật!  Ngụy Lam liếc nhìn cây bút giắt bên hông Diệp Huyên, thấp giọng thở dài: “Diệp công tử quả thật là ngày càng bí ẩn!"  Càng tiếp xúc nhiều với hắn, nàng ta phát hiện hắn càng có nhiều điều bí hiểm.  Một người thanh niên thần bí!  Diệp Huyên cười: “Đây là một câu hỏi cho cô, Lam điện hạ, bây giờ phải xem cô sẽ lựa chọn thế nào”.  Ngụy Lam: “Ý ngươi là ngươi chỉ giúp ta nếu ta đồng ý gia nhập thư viện Quan Huyên?"  Diệp Huyên gật đầu.  Hắn chưa tốt đến mức giúp người không công.  Nàng ta không gia nhập thư viện Quan Huyên tức chưa phải là người của hắn, vì sao phải giúp?  Sau một hồi im lặng, Ngụy Lam hỏi: “Có gì để ta tin rằng đi theo ngươi sẽ tốt hơn theo liên minh Ngân Hà? Diệp công tử hẳn cũng biết ta sẽ phải từ bỏ những gì nếu lựa chọn ngươi”.  Diệp Huyên chỉ chớp mắt: “Cô cũng có thể không theo ta, sao cũng được mà”.  Ngụy Lam lẳng lặng siết chặt tay phải.  Người này không dễ bị dụ!  Có nên đánh cược không?  Nàng ta lưỡng lự.  Bởi nàng ta biết rõ thua cược sẽ có hậu quả thế nào.  Diệp Huyên chỉ cười: “Đây là lựa chọn của cô, ta không ép buộc”.  Sau đó xoay người rời đi.  Bỗng nghe Ngụy Lam la lên: “Ta đồng ý!"  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hắn chỉ vào tinh không xa xôi: “Cô chỉ nhìn thấy Phàm giới, còn ta thì thấy cả vũ trụ vô tận, một Đại Ngụy bé cỏn con đã là gì?"  Ngụy Lam nhìn hắn: “Ngươi đang gạt ta đúng không?"  Diệp Huyên bèn lấy Bút Đại đạo bên hông ra: “Cô biết vật này không?"  Ngụy Lam quan sát một hồi, đồng tử rụt lại: “Bút Đại đạo!"  Diệp Huyên gật đầu: “Ta kể cô nghe một bí mật này. Chủ nhân bút Đại đạo đã chuẩn bị để ta tiếp nhận vũ trụ vô tận! Số mệnh của vô vàn chúng sinh sau này đều do ta viết nên!"  Bút Đại đạo: “...”Ngụy Lam lẳng lặng nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.  Trực giác nàng ta mách rằng người này chỉ đang khua môi múa mép lừa gạt!  Nàng ta dẫu sao cũng lớn lên trong Hoàng cung chứ không phải ăn chay, nếu đầu óc không linh hoạt thì đã không thể sống được đến hôm nay rồi.  Nhưng bút Đại đạo lại là thật!  Bút Đại đạo là thật!  Ngụy Lam liếc nhìn cây bút giắt bên hông Diệp Huyên, thấp giọng thở dài: “Diệp công tử quả thật là ngày càng bí ẩn!"  Càng tiếp xúc nhiều với hắn, nàng ta phát hiện hắn càng có nhiều điều bí hiểm.  Một người thanh niên thần bí!  Diệp Huyên cười: “Đây là một câu hỏi cho cô, Lam điện hạ, bây giờ phải xem cô sẽ lựa chọn thế nào”.  Ngụy Lam: “Ý ngươi là ngươi chỉ giúp ta nếu ta đồng ý gia nhập thư viện Quan Huyên?"  Diệp Huyên gật đầu.  Hắn chưa tốt đến mức giúp người không công.  Nàng ta không gia nhập thư viện Quan Huyên tức chưa phải là người của hắn, vì sao phải giúp?  Sau một hồi im lặng, Ngụy Lam hỏi: “Có gì để ta tin rằng đi theo ngươi sẽ tốt hơn theo liên minh Ngân Hà? Diệp công tử hẳn cũng biết ta sẽ phải từ bỏ những gì nếu lựa chọn ngươi”.  Diệp Huyên chỉ chớp mắt: “Cô cũng có thể không theo ta, sao cũng được mà”.  Ngụy Lam lẳng lặng siết chặt tay phải.  Người này không dễ bị dụ!  Có nên đánh cược không?  Nàng ta lưỡng lự.  Bởi nàng ta biết rõ thua cược sẽ có hậu quả thế nào.  Diệp Huyên chỉ cười: “Đây là lựa chọn của cô, ta không ép buộc”.  Sau đó xoay người rời đi.  Bỗng nghe Ngụy Lam la lên: “Ta đồng ý!"  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hắn chỉ vào tinh không xa xôi: “Cô chỉ nhìn thấy Phàm giới, còn ta thì thấy cả vũ trụ vô tận, một Đại Ngụy bé cỏn con đã là gì?"  Ngụy Lam nhìn hắn: “Ngươi đang gạt ta đúng không?"  Diệp Huyên bèn lấy Bút Đại đạo bên hông ra: “Cô biết vật này không?"  Ngụy Lam quan sát một hồi, đồng tử rụt lại: “Bút Đại đạo!"  Diệp Huyên gật đầu: “Ta kể cô nghe một bí mật này. Chủ nhân bút Đại đạo đã chuẩn bị để ta tiếp nhận vũ trụ vô tận! Số mệnh của vô vàn chúng sinh sau này đều do ta viết nên!"  Bút Đại đạo: “...”Ngụy Lam lẳng lặng nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.  Trực giác nàng ta mách rằng người này chỉ đang khua môi múa mép lừa gạt!  Nàng ta dẫu sao cũng lớn lên trong Hoàng cung chứ không phải ăn chay, nếu đầu óc không linh hoạt thì đã không thể sống được đến hôm nay rồi.  Nhưng bút Đại đạo lại là thật!  Bút Đại đạo là thật!  Ngụy Lam liếc nhìn cây bút giắt bên hông Diệp Huyên, thấp giọng thở dài: “Diệp công tử quả thật là ngày càng bí ẩn!"  Càng tiếp xúc nhiều với hắn, nàng ta phát hiện hắn càng có nhiều điều bí hiểm.  Một người thanh niên thần bí!  Diệp Huyên cười: “Đây là một câu hỏi cho cô, Lam điện hạ, bây giờ phải xem cô sẽ lựa chọn thế nào”.  Ngụy Lam: “Ý ngươi là ngươi chỉ giúp ta nếu ta đồng ý gia nhập thư viện Quan Huyên?"  Diệp Huyên gật đầu.  Hắn chưa tốt đến mức giúp người không công.  Nàng ta không gia nhập thư viện Quan Huyên tức chưa phải là người của hắn, vì sao phải giúp?  Sau một hồi im lặng, Ngụy Lam hỏi: “Có gì để ta tin rằng đi theo ngươi sẽ tốt hơn theo liên minh Ngân Hà? Diệp công tử hẳn cũng biết ta sẽ phải từ bỏ những gì nếu lựa chọn ngươi”.  Diệp Huyên chỉ chớp mắt: “Cô cũng có thể không theo ta, sao cũng được mà”.  Ngụy Lam lẳng lặng siết chặt tay phải.  Người này không dễ bị dụ!  Có nên đánh cược không?  Nàng ta lưỡng lự.  Bởi nàng ta biết rõ thua cược sẽ có hậu quả thế nào.  Diệp Huyên chỉ cười: “Đây là lựa chọn của cô, ta không ép buộc”.  Sau đó xoay người rời đi.  Bỗng nghe Ngụy Lam la lên: “Ta đồng ý!"  

Chương 10587