Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10591

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ngụy Lam nhìn hắn: “Vì ngươi dám đi vào Hoàng cung Đại Ngụy, đứng trước mặt cha ta, không để ông ấy gả ta cho Lâm Thiên!"  Diệp Huyên ngạc nhiên.Sở dĩ Diệp Huyên nhúng tay vào chuyện của Ngụy Lam là vì hắn biết thư viện Quan Huyên không thể không quan tâm đến những gì xảy ra ở Phàm giới.  Giữa bị động ăn đòn và chủ động đánh ra, hắn lựa chọn cái sau!  Muốn đứng vững ở Phàm giới, thư viện Quan Huyên không thể chỉ dựa vào lý tưởng và đạo đức để thu phục lòng người.  Sau đó, Diệp Huyên đưa Ngụy Lam trở về thư viện. Đồng thời, tin tức Ngụy Lam từ hôn cũng nhanh chóng lan truyền khắp Phàm giới.  Việc nàng ta từ hôn, hơn nữa còn gia nhập thư viện Quan Huyên không khác gì một cái tát vào thể diện Đại Ngụy và liên minh Ngân Hà.  Nhưng điều đáng nói là tuy bị mất mặt đến vậy nhưng Đại Ngụy hoàn toàn không có bất kỳ động tĩnh gì!  Ngụy Nguyên miệng nói đuổi Ngụy Lam ra khỏi Đại Ngụy nhưng thực chất lại không làm vậy.  Rất nhiều người phản đối Ngụy Lam không ngừng đề cập đến việc này nhưng đều bị ông ta ép xuống.  Kết quả sau cùng chính là Ngụy Lam tuy đã ly khai Đại Ngụy nhưng vẫn không bị Ngụy Nguyên tước đi thân phận Điện hạ.  Ít nhất tạm thời là vậy!  ...  Liên minh Ngân Hà.  Bên bờ sông nọ, Tiêu Thanh cười hỏi Ngụy Nguyên: “Ngụy Nguyên huynh muốn giấu chiêu sao?"  Suy nghĩ của Ngụy Nguyên đương nhiên không qua được mắt gã.  Ông ta không đuổi Ngụy Lam ra khỏi Đại Ngụy, hiển nhiên là muốn giữ lại một đường lui sau cùng.  Ngụy Nguyên lắc đầu: “Dù sao cũng là con gái ta, Tiêu huynh à. Ta nuôi dưỡng nó suốt bao năm, sao có thể ra tay quá tuyệt tình cho được?"  Tiêu Thanh chỉ cười cười.  Ngụy Nguyên tiếp tục: “Nàng không sai, người sai là Diệp Huyên. Chính hắn đã lừa Tiểu Lam!"  Ông ta nhìn Tiêu Thanh: “Tiêu huynh biết gì không, tên Diệp Huyên đó có bút Đại đạo!"  Có bút Đại đạo?  Lời này khiến Tiêu Thanh nhíu mày.  Việc Diệp Huyên có bút Đại đạo trong tay quả thật khiến gã bất ngờ.  Ngụy Nguyên cứ thế nhìn Tiêu Thanh, không nói lời nào.  Một hồi sau, Tiêu Thanh mở miệng: “Bút Đại đạo đó là giả!"  Ngụy Nguyên sửng sốt.  Tiêu Thanh lặp lại: “Là giả!"  Ngụy Nguyên hạ giọng: “Nếu là thật thì sao?"  Tiêu Thanh cười: “Chỉ có thể là giả”.  Chân mày Ngụy Nguyên nhíu quặp lại theo những lời này.  Tiêu Thanh nhìn ông ta: “Huynh hiểu ý ta chứ?"  Đương nhiên Ngụy Nguyên hiểu được. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ngụy Lam nhìn hắn: “Vì ngươi dám đi vào Hoàng cung Đại Ngụy, đứng trước mặt cha ta, không để ông ấy gả ta cho Lâm Thiên!"  Diệp Huyên ngạc nhiên.Sở dĩ Diệp Huyên nhúng tay vào chuyện của Ngụy Lam là vì hắn biết thư viện Quan Huyên không thể không quan tâm đến những gì xảy ra ở Phàm giới.  Giữa bị động ăn đòn và chủ động đánh ra, hắn lựa chọn cái sau!  Muốn đứng vững ở Phàm giới, thư viện Quan Huyên không thể chỉ dựa vào lý tưởng và đạo đức để thu phục lòng người.  Sau đó, Diệp Huyên đưa Ngụy Lam trở về thư viện. Đồng thời, tin tức Ngụy Lam từ hôn cũng nhanh chóng lan truyền khắp Phàm giới.  Việc nàng ta từ hôn, hơn nữa còn gia nhập thư viện Quan Huyên không khác gì một cái tát vào thể diện Đại Ngụy và liên minh Ngân Hà.  Nhưng điều đáng nói là tuy bị mất mặt đến vậy nhưng Đại Ngụy hoàn toàn không có bất kỳ động tĩnh gì!  Ngụy Nguyên miệng nói đuổi Ngụy Lam ra khỏi Đại Ngụy nhưng thực chất lại không làm vậy.  Rất nhiều người phản đối Ngụy Lam không ngừng đề cập đến việc này nhưng đều bị ông ta ép xuống.  Kết quả sau cùng chính là Ngụy Lam tuy đã ly khai Đại Ngụy nhưng vẫn không bị Ngụy Nguyên tước đi thân phận Điện hạ.  Ít nhất tạm thời là vậy!  ...  Liên minh Ngân Hà.  Bên bờ sông nọ, Tiêu Thanh cười hỏi Ngụy Nguyên: “Ngụy Nguyên huynh muốn giấu chiêu sao?"  Suy nghĩ của Ngụy Nguyên đương nhiên không qua được mắt gã.  Ông ta không đuổi Ngụy Lam ra khỏi Đại Ngụy, hiển nhiên là muốn giữ lại một đường lui sau cùng.  Ngụy Nguyên lắc đầu: “Dù sao cũng là con gái ta, Tiêu huynh à. Ta nuôi dưỡng nó suốt bao năm, sao có thể ra tay quá tuyệt tình cho được?"  Tiêu Thanh chỉ cười cười.  Ngụy Nguyên tiếp tục: “Nàng không sai, người sai là Diệp Huyên. Chính hắn đã lừa Tiểu Lam!"  Ông ta nhìn Tiêu Thanh: “Tiêu huynh biết gì không, tên Diệp Huyên đó có bút Đại đạo!"  Có bút Đại đạo?  Lời này khiến Tiêu Thanh nhíu mày.  Việc Diệp Huyên có bút Đại đạo trong tay quả thật khiến gã bất ngờ.  Ngụy Nguyên cứ thế nhìn Tiêu Thanh, không nói lời nào.  Một hồi sau, Tiêu Thanh mở miệng: “Bút Đại đạo đó là giả!"  Ngụy Nguyên sửng sốt.  Tiêu Thanh lặp lại: “Là giả!"  Ngụy Nguyên hạ giọng: “Nếu là thật thì sao?"  Tiêu Thanh cười: “Chỉ có thể là giả”.  Chân mày Ngụy Nguyên nhíu quặp lại theo những lời này.  Tiêu Thanh nhìn ông ta: “Huynh hiểu ý ta chứ?"  Đương nhiên Ngụy Nguyên hiểu được. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ngụy Lam nhìn hắn: “Vì ngươi dám đi vào Hoàng cung Đại Ngụy, đứng trước mặt cha ta, không để ông ấy gả ta cho Lâm Thiên!"  Diệp Huyên ngạc nhiên.Sở dĩ Diệp Huyên nhúng tay vào chuyện của Ngụy Lam là vì hắn biết thư viện Quan Huyên không thể không quan tâm đến những gì xảy ra ở Phàm giới.  Giữa bị động ăn đòn và chủ động đánh ra, hắn lựa chọn cái sau!  Muốn đứng vững ở Phàm giới, thư viện Quan Huyên không thể chỉ dựa vào lý tưởng và đạo đức để thu phục lòng người.  Sau đó, Diệp Huyên đưa Ngụy Lam trở về thư viện. Đồng thời, tin tức Ngụy Lam từ hôn cũng nhanh chóng lan truyền khắp Phàm giới.  Việc nàng ta từ hôn, hơn nữa còn gia nhập thư viện Quan Huyên không khác gì một cái tát vào thể diện Đại Ngụy và liên minh Ngân Hà.  Nhưng điều đáng nói là tuy bị mất mặt đến vậy nhưng Đại Ngụy hoàn toàn không có bất kỳ động tĩnh gì!  Ngụy Nguyên miệng nói đuổi Ngụy Lam ra khỏi Đại Ngụy nhưng thực chất lại không làm vậy.  Rất nhiều người phản đối Ngụy Lam không ngừng đề cập đến việc này nhưng đều bị ông ta ép xuống.  Kết quả sau cùng chính là Ngụy Lam tuy đã ly khai Đại Ngụy nhưng vẫn không bị Ngụy Nguyên tước đi thân phận Điện hạ.  Ít nhất tạm thời là vậy!  ...  Liên minh Ngân Hà.  Bên bờ sông nọ, Tiêu Thanh cười hỏi Ngụy Nguyên: “Ngụy Nguyên huynh muốn giấu chiêu sao?"  Suy nghĩ của Ngụy Nguyên đương nhiên không qua được mắt gã.  Ông ta không đuổi Ngụy Lam ra khỏi Đại Ngụy, hiển nhiên là muốn giữ lại một đường lui sau cùng.  Ngụy Nguyên lắc đầu: “Dù sao cũng là con gái ta, Tiêu huynh à. Ta nuôi dưỡng nó suốt bao năm, sao có thể ra tay quá tuyệt tình cho được?"  Tiêu Thanh chỉ cười cười.  Ngụy Nguyên tiếp tục: “Nàng không sai, người sai là Diệp Huyên. Chính hắn đã lừa Tiểu Lam!"  Ông ta nhìn Tiêu Thanh: “Tiêu huynh biết gì không, tên Diệp Huyên đó có bút Đại đạo!"  Có bút Đại đạo?  Lời này khiến Tiêu Thanh nhíu mày.  Việc Diệp Huyên có bút Đại đạo trong tay quả thật khiến gã bất ngờ.  Ngụy Nguyên cứ thế nhìn Tiêu Thanh, không nói lời nào.  Một hồi sau, Tiêu Thanh mở miệng: “Bút Đại đạo đó là giả!"  Ngụy Nguyên sửng sốt.  Tiêu Thanh lặp lại: “Là giả!"  Ngụy Nguyên hạ giọng: “Nếu là thật thì sao?"  Tiêu Thanh cười: “Chỉ có thể là giả”.  Chân mày Ngụy Nguyên nhíu quặp lại theo những lời này.  Tiêu Thanh nhìn ông ta: “Huynh hiểu ý ta chứ?"  Đương nhiên Ngụy Nguyên hiểu được. 

Chương 10591