Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10600

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thiên Trần thấp giọng nói: “Là Thần vật đứng đầu Phàm giới do chủ nhân bút Đại đạo để lại! Ban đầu y tạo ra sáu món, Đạo Ngọc này chính là món đứng đầu, sở hữu đạo tắc Đại đạo chí cao vô thượng ở Phàm giới!"  Ông ta nhìn Diệp Huyên: “Dưới đạo tắc này, bất kỳ ai ở bất kỳ cảnh giới nào cũng sẽ bị áp chế xuống tận ba cảnh giới! Nói cách khác, vật này chính là một công cụ gian lận!"  Áp chế ba cảnh giới?!  Thông tin này khiến Diệp Huyên cau mày.  Đột nhiên, người đàn ông áo trắng ở xa khởi động Đạo Ngọc.  Uỳnh!  Một luồng khí tức khổng lồ tràn ra từ mảnh ngọc bội.  Đồng thời, hàng loạt bùa chí bí ẩn xuất hiện khắp thiên địa.  Không lâu sau, Diệp Huyên và những người khác đều cảm nhận được khí tức của mình đang trôi dần đi.  Tình cảnh này khiến Thiên Trần biến sắc.  Diệp Huyên nhìn Đạo Ngọc, hỏi: “Tiểu Bút, huynh có biết thứ đó không?"  Bút Đại đạo: “Không biết”.  Diệp Huyên nhíu mày: “Nó là do chủ nhân của huynh tạo ra mà huynh không biết?"  Sau một hồi im lặng, Bút Đại đạo mới nói: “Nó được chủ nhân tạo ra ở thế giới này, chỉ có tác dụng ở vũ trụ này, ở nơi khác thì sẽ bị giảm đi nhiều... Nói ngắn gọn lại thì ta nằm ở trung tâm quyền lợi, nó ở vòng ngoài, hai chúng ta không chung một chỗ, hiểu chưa?"  Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi, vậy huynh giải quyết nó được không?"  Bút Đại đạo: “Không”.  Diệp Huyên nhíu mày: “Vì sao?"  Bút Đại đạo: “Ta không biết nó, nó cũng không quen ta”.  Diệp Huyên câm nín.  Má nó!  Cái cây bút này còn không đáng tin hơn Tiểu Tháp nữa!  Thứ gì đâu không!  Lúc này, cảnh giới của Diệp Huyên và những người khác đang bắt đầu bị áp chế.  Diệp Huyên nhìn Đạo Ngọc, lớn tiếng nói: “Ngươi được chủ nhân bút Đại đạo để lại, ắt phải có linh trí, đã vậy vì sao còn giúp đỡ kẻ ác?"  Mảnh ngọc bội kia chợt chấn động, sau đó có giọng nói vọng ra: “Vì y là người bảo vệ thế giới này được chủ nhân lựa chọn!"  Người bảo vệ!  Diệp Huyên nhíu mày, còn sắc mặt Thiên Trần thì kém đi trông thấy: “Người bảo vệ đây đang nói về người bảo vệ thế giới, hầu như mỗi một vũ trụ đều sẽ có một người như vậy. Những người này do chủ nhân bút Đại đạo lựa chọn, vì vậy cũng được gọi là người thiên mệnh!"  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thiên Trần thấp giọng nói: “Là Thần vật đứng đầu Phàm giới do chủ nhân bút Đại đạo để lại! Ban đầu y tạo ra sáu món, Đạo Ngọc này chính là món đứng đầu, sở hữu đạo tắc Đại đạo chí cao vô thượng ở Phàm giới!"  Ông ta nhìn Diệp Huyên: “Dưới đạo tắc này, bất kỳ ai ở bất kỳ cảnh giới nào cũng sẽ bị áp chế xuống tận ba cảnh giới! Nói cách khác, vật này chính là một công cụ gian lận!"  Áp chế ba cảnh giới?!  Thông tin này khiến Diệp Huyên cau mày.  Đột nhiên, người đàn ông áo trắng ở xa khởi động Đạo Ngọc.  Uỳnh!  Một luồng khí tức khổng lồ tràn ra từ mảnh ngọc bội.  Đồng thời, hàng loạt bùa chí bí ẩn xuất hiện khắp thiên địa.  Không lâu sau, Diệp Huyên và những người khác đều cảm nhận được khí tức của mình đang trôi dần đi.  Tình cảnh này khiến Thiên Trần biến sắc.  Diệp Huyên nhìn Đạo Ngọc, hỏi: “Tiểu Bút, huynh có biết thứ đó không?"  Bút Đại đạo: “Không biết”.  Diệp Huyên nhíu mày: “Nó là do chủ nhân của huynh tạo ra mà huynh không biết?"  Sau một hồi im lặng, Bút Đại đạo mới nói: “Nó được chủ nhân tạo ra ở thế giới này, chỉ có tác dụng ở vũ trụ này, ở nơi khác thì sẽ bị giảm đi nhiều... Nói ngắn gọn lại thì ta nằm ở trung tâm quyền lợi, nó ở vòng ngoài, hai chúng ta không chung một chỗ, hiểu chưa?"  Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi, vậy huynh giải quyết nó được không?"  Bút Đại đạo: “Không”.  Diệp Huyên nhíu mày: “Vì sao?"  Bút Đại đạo: “Ta không biết nó, nó cũng không quen ta”.  Diệp Huyên câm nín.  Má nó!  Cái cây bút này còn không đáng tin hơn Tiểu Tháp nữa!  Thứ gì đâu không!  Lúc này, cảnh giới của Diệp Huyên và những người khác đang bắt đầu bị áp chế.  Diệp Huyên nhìn Đạo Ngọc, lớn tiếng nói: “Ngươi được chủ nhân bút Đại đạo để lại, ắt phải có linh trí, đã vậy vì sao còn giúp đỡ kẻ ác?"  Mảnh ngọc bội kia chợt chấn động, sau đó có giọng nói vọng ra: “Vì y là người bảo vệ thế giới này được chủ nhân lựa chọn!"  Người bảo vệ!  Diệp Huyên nhíu mày, còn sắc mặt Thiên Trần thì kém đi trông thấy: “Người bảo vệ đây đang nói về người bảo vệ thế giới, hầu như mỗi một vũ trụ đều sẽ có một người như vậy. Những người này do chủ nhân bút Đại đạo lựa chọn, vì vậy cũng được gọi là người thiên mệnh!"  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thiên Trần thấp giọng nói: “Là Thần vật đứng đầu Phàm giới do chủ nhân bút Đại đạo để lại! Ban đầu y tạo ra sáu món, Đạo Ngọc này chính là món đứng đầu, sở hữu đạo tắc Đại đạo chí cao vô thượng ở Phàm giới!"  Ông ta nhìn Diệp Huyên: “Dưới đạo tắc này, bất kỳ ai ở bất kỳ cảnh giới nào cũng sẽ bị áp chế xuống tận ba cảnh giới! Nói cách khác, vật này chính là một công cụ gian lận!"  Áp chế ba cảnh giới?!  Thông tin này khiến Diệp Huyên cau mày.  Đột nhiên, người đàn ông áo trắng ở xa khởi động Đạo Ngọc.  Uỳnh!  Một luồng khí tức khổng lồ tràn ra từ mảnh ngọc bội.  Đồng thời, hàng loạt bùa chí bí ẩn xuất hiện khắp thiên địa.  Không lâu sau, Diệp Huyên và những người khác đều cảm nhận được khí tức của mình đang trôi dần đi.  Tình cảnh này khiến Thiên Trần biến sắc.  Diệp Huyên nhìn Đạo Ngọc, hỏi: “Tiểu Bút, huynh có biết thứ đó không?"  Bút Đại đạo: “Không biết”.  Diệp Huyên nhíu mày: “Nó là do chủ nhân của huynh tạo ra mà huynh không biết?"  Sau một hồi im lặng, Bút Đại đạo mới nói: “Nó được chủ nhân tạo ra ở thế giới này, chỉ có tác dụng ở vũ trụ này, ở nơi khác thì sẽ bị giảm đi nhiều... Nói ngắn gọn lại thì ta nằm ở trung tâm quyền lợi, nó ở vòng ngoài, hai chúng ta không chung một chỗ, hiểu chưa?"  Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi, vậy huynh giải quyết nó được không?"  Bút Đại đạo: “Không”.  Diệp Huyên nhíu mày: “Vì sao?"  Bút Đại đạo: “Ta không biết nó, nó cũng không quen ta”.  Diệp Huyên câm nín.  Má nó!  Cái cây bút này còn không đáng tin hơn Tiểu Tháp nữa!  Thứ gì đâu không!  Lúc này, cảnh giới của Diệp Huyên và những người khác đang bắt đầu bị áp chế.  Diệp Huyên nhìn Đạo Ngọc, lớn tiếng nói: “Ngươi được chủ nhân bút Đại đạo để lại, ắt phải có linh trí, đã vậy vì sao còn giúp đỡ kẻ ác?"  Mảnh ngọc bội kia chợt chấn động, sau đó có giọng nói vọng ra: “Vì y là người bảo vệ thế giới này được chủ nhân lựa chọn!"  Người bảo vệ!  Diệp Huyên nhíu mày, còn sắc mặt Thiên Trần thì kém đi trông thấy: “Người bảo vệ đây đang nói về người bảo vệ thế giới, hầu như mỗi một vũ trụ đều sẽ có một người như vậy. Những người này do chủ nhân bút Đại đạo lựa chọn, vì vậy cũng được gọi là người thiên mệnh!"  

Chương 10600