Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 10664
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Pháp tắc nghe thấy vậy liền tức nổ phổi: “Ta chính là pháp tắc do chính chủ nhân công nhận, trấn thủ trật tự một phương. Ngoại trừ chủ nhân thì không một kẻ nào được phép cướp đoạt pháp ấn của ta hết!” Diệp Huyên phớt lờ pháp tắc, tiếp tục chiếm đoạt pháp ấn. Lúc này, bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Ngươi đúng là đồ thiểu năng! Lúc thấy ta đi theo cậu ta mà ngươi còn không chịu khiêm tốn… Ngươi nghĩ gì chứ?” Pháp tắc tức giận bất bình: “Bút Đại Đạo, sao ngươi lại liên thủ với kẻ khác nhắm vào người phe mình? Ngươi…” “Câm miệng!” Bút Đại Đạo đột nhiên bừng bừng giận dữ: “Ông đây đã muốn bảo với ngươi ngay từ đầu rồi, cậu ta là người được chủ nhân lựa chọn, vậy mà ngươi vẫn không chịu nghe! Giờ thì trách ai chứ?” Pháp tắc hung hăng vặn lại: “Ngươi nói kẻ này là người được chủ nhân chọn, có bằng chứng gì không?” Bút Đại Đạo phẫn nộ: “Vì ta đi theo cậu ta chứ sao!” Pháp tắc tức giận nói: “Ngươi là cái thá gì chứ?” “Ôi đệch!” Bút Đại Đạo nhất thời không thể nuốt trôi cơn giận: “Ta… đậu má nó chứ…” Tức đến mức nói năng cũng lộn xộn theo. Mà lúc này, pháp ấn của pháp tắc đã xuất hiện trong tay Diệp Huyên. Diệp Huyên mỉm cười nhìn pháp ấn trong tay mình. Phải công nhận rằng cái pháp ấn này khá tốt, hắn có thể cảm nhận được lực lượng pháp tắc khủ ng bố ẩn chứa bên trong nó. Chỉ e những lực lượng pháp tắc này là thứ mà cường giả Vô Đạo Cảnh cũng khó mà nắm giữ! Tất nhiên là không bao gồm hắn rồi! Kiếm Thanh Huyên có thể áp chế chặt chẽ lực lượng pháp tắc! Thiên khắc! Lúc này, pháp tắc đột nhiên cuồng loạn rống lên: “Vua Dựa Dẫm, ngươi đoạt pháp ấn của ta, pháp giới sẽ không tha cho ngươi đâu!” Diệp Huyên nhíu mày: “Pháp giới là gì?” Bút Đại Đạo trầm giọng đáp: “Một nơi chuyên quản lý pháp tắc, khá là đặc biệt, nơi đó do chủ nhân đích thân tạo ra!” Diệp Huyên hỏi: “Thế chỗ đó có nể mặt huynh không?” Bút Đại Đạo chần chừ một lát mới đáp: “Tất nhiên!” Diệp Huyên khẽ thở dài: “Tiểu Bút, huynh có thể nói cho ta biết, rốt cuộc huynh là nhân vật tầm cỡ nào lúc ở chỗ chủ nhân của huynh không? Ý ta là địa vị của huynh… có nằm trong top ba hay không ấy?” Bút Đại Đạo đáp luôn: “Địa vị của ta là độc nhất vô nhị!” Diệp Huyên cạn lời hoàn toàn. Hiện giờ hắn thật sự không dám tin lời bút Đại Đạo nói nữa. Tên nhóc này rõ là không biết xấu hổ! Đúng lúc này, pháp tắc kia đột nhiên ngửa tay era, một luồng sức mạnh khủng khiếp phóng thẳng lên trời, xuyên qua những đám mây. Bút Đại Đạo khẽ thở dài.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Pháp tắc nghe thấy vậy liền tức nổ phổi: “Ta chính là pháp tắc do chính chủ nhân công nhận, trấn thủ trật tự một phương. Ngoại trừ chủ nhân thì không một kẻ nào được phép cướp đoạt pháp ấn của ta hết!” Diệp Huyên phớt lờ pháp tắc, tiếp tục chiếm đoạt pháp ấn. Lúc này, bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Ngươi đúng là đồ thiểu năng! Lúc thấy ta đi theo cậu ta mà ngươi còn không chịu khiêm tốn… Ngươi nghĩ gì chứ?” Pháp tắc tức giận bất bình: “Bút Đại Đạo, sao ngươi lại liên thủ với kẻ khác nhắm vào người phe mình? Ngươi…” “Câm miệng!” Bút Đại Đạo đột nhiên bừng bừng giận dữ: “Ông đây đã muốn bảo với ngươi ngay từ đầu rồi, cậu ta là người được chủ nhân lựa chọn, vậy mà ngươi vẫn không chịu nghe! Giờ thì trách ai chứ?” Pháp tắc hung hăng vặn lại: “Ngươi nói kẻ này là người được chủ nhân chọn, có bằng chứng gì không?” Bút Đại Đạo phẫn nộ: “Vì ta đi theo cậu ta chứ sao!” Pháp tắc tức giận nói: “Ngươi là cái thá gì chứ?” “Ôi đệch!” Bút Đại Đạo nhất thời không thể nuốt trôi cơn giận: “Ta… đậu má nó chứ…” Tức đến mức nói năng cũng lộn xộn theo. Mà lúc này, pháp ấn của pháp tắc đã xuất hiện trong tay Diệp Huyên. Diệp Huyên mỉm cười nhìn pháp ấn trong tay mình. Phải công nhận rằng cái pháp ấn này khá tốt, hắn có thể cảm nhận được lực lượng pháp tắc khủ ng bố ẩn chứa bên trong nó. Chỉ e những lực lượng pháp tắc này là thứ mà cường giả Vô Đạo Cảnh cũng khó mà nắm giữ! Tất nhiên là không bao gồm hắn rồi! Kiếm Thanh Huyên có thể áp chế chặt chẽ lực lượng pháp tắc! Thiên khắc! Lúc này, pháp tắc đột nhiên cuồng loạn rống lên: “Vua Dựa Dẫm, ngươi đoạt pháp ấn của ta, pháp giới sẽ không tha cho ngươi đâu!” Diệp Huyên nhíu mày: “Pháp giới là gì?” Bút Đại Đạo trầm giọng đáp: “Một nơi chuyên quản lý pháp tắc, khá là đặc biệt, nơi đó do chủ nhân đích thân tạo ra!” Diệp Huyên hỏi: “Thế chỗ đó có nể mặt huynh không?” Bút Đại Đạo chần chừ một lát mới đáp: “Tất nhiên!” Diệp Huyên khẽ thở dài: “Tiểu Bút, huynh có thể nói cho ta biết, rốt cuộc huynh là nhân vật tầm cỡ nào lúc ở chỗ chủ nhân của huynh không? Ý ta là địa vị của huynh… có nằm trong top ba hay không ấy?” Bút Đại Đạo đáp luôn: “Địa vị của ta là độc nhất vô nhị!” Diệp Huyên cạn lời hoàn toàn. Hiện giờ hắn thật sự không dám tin lời bút Đại Đạo nói nữa. Tên nhóc này rõ là không biết xấu hổ! Đúng lúc này, pháp tắc kia đột nhiên ngửa tay era, một luồng sức mạnh khủng khiếp phóng thẳng lên trời, xuyên qua những đám mây. Bút Đại Đạo khẽ thở dài.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Pháp tắc nghe thấy vậy liền tức nổ phổi: “Ta chính là pháp tắc do chính chủ nhân công nhận, trấn thủ trật tự một phương. Ngoại trừ chủ nhân thì không một kẻ nào được phép cướp đoạt pháp ấn của ta hết!” Diệp Huyên phớt lờ pháp tắc, tiếp tục chiếm đoạt pháp ấn. Lúc này, bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Ngươi đúng là đồ thiểu năng! Lúc thấy ta đi theo cậu ta mà ngươi còn không chịu khiêm tốn… Ngươi nghĩ gì chứ?” Pháp tắc tức giận bất bình: “Bút Đại Đạo, sao ngươi lại liên thủ với kẻ khác nhắm vào người phe mình? Ngươi…” “Câm miệng!” Bút Đại Đạo đột nhiên bừng bừng giận dữ: “Ông đây đã muốn bảo với ngươi ngay từ đầu rồi, cậu ta là người được chủ nhân lựa chọn, vậy mà ngươi vẫn không chịu nghe! Giờ thì trách ai chứ?” Pháp tắc hung hăng vặn lại: “Ngươi nói kẻ này là người được chủ nhân chọn, có bằng chứng gì không?” Bút Đại Đạo phẫn nộ: “Vì ta đi theo cậu ta chứ sao!” Pháp tắc tức giận nói: “Ngươi là cái thá gì chứ?” “Ôi đệch!” Bút Đại Đạo nhất thời không thể nuốt trôi cơn giận: “Ta… đậu má nó chứ…” Tức đến mức nói năng cũng lộn xộn theo. Mà lúc này, pháp ấn của pháp tắc đã xuất hiện trong tay Diệp Huyên. Diệp Huyên mỉm cười nhìn pháp ấn trong tay mình. Phải công nhận rằng cái pháp ấn này khá tốt, hắn có thể cảm nhận được lực lượng pháp tắc khủ ng bố ẩn chứa bên trong nó. Chỉ e những lực lượng pháp tắc này là thứ mà cường giả Vô Đạo Cảnh cũng khó mà nắm giữ! Tất nhiên là không bao gồm hắn rồi! Kiếm Thanh Huyên có thể áp chế chặt chẽ lực lượng pháp tắc! Thiên khắc! Lúc này, pháp tắc đột nhiên cuồng loạn rống lên: “Vua Dựa Dẫm, ngươi đoạt pháp ấn của ta, pháp giới sẽ không tha cho ngươi đâu!” Diệp Huyên nhíu mày: “Pháp giới là gì?” Bút Đại Đạo trầm giọng đáp: “Một nơi chuyên quản lý pháp tắc, khá là đặc biệt, nơi đó do chủ nhân đích thân tạo ra!” Diệp Huyên hỏi: “Thế chỗ đó có nể mặt huynh không?” Bút Đại Đạo chần chừ một lát mới đáp: “Tất nhiên!” Diệp Huyên khẽ thở dài: “Tiểu Bút, huynh có thể nói cho ta biết, rốt cuộc huynh là nhân vật tầm cỡ nào lúc ở chỗ chủ nhân của huynh không? Ý ta là địa vị của huynh… có nằm trong top ba hay không ấy?” Bút Đại Đạo đáp luôn: “Địa vị của ta là độc nhất vô nhị!” Diệp Huyên cạn lời hoàn toàn. Hiện giờ hắn thật sự không dám tin lời bút Đại Đạo nói nữa. Tên nhóc này rõ là không biết xấu hổ! Đúng lúc này, pháp tắc kia đột nhiên ngửa tay era, một luồng sức mạnh khủng khiếp phóng thẳng lên trời, xuyên qua những đám mây. Bút Đại Đạo khẽ thở dài.