Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 10667
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người đàn ông trung niên lại nói: “Nếu hắn ta đúng là người được chủ nhân chọn, vậy tại sao ngài ấy lại không để lại ấn ký? Kể cả không có thì chí ít pháp giới ta cũng sẽ nhận được lệnh thông báo của chủ nhân. Vậy mà cả hai thứ này đều không có! Không những vậy, trên người kẻ này còn chẳng có khí vận Thiên Mệnh… Bút Đại Đạo, ngươi tưởng ta là trẻ con ba tuổi chắc?” Bút Đại Đạo khẽ thở dài: “Ngươi không muốn tin thì ta cũng đành chịu thôi!” Mặt người đàn ông trung niên không lộ cảm xúc: “Ta cũng chẳng muốn nói nhảm thêm với ngươi nữa!” Sau đó, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Giết pháp tắc của pháp giới ta, tội vô cùng lớn! Ngươi muốn tự đi theo ta, hay để ta bắt ngươi đi đây?” Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi đáp: “Các ông muốn phán tội ta sao?” Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên: “Đúng!” Diệp Huyên cười nói: “Ta không muốn đi cùng ông!” Người đàn ông trung niên ngửa bàn tay ra, một dây xích sắt đỏ như lửa đột nhiên xuất hiện trên tay ông ta. Bút Đại Đạo đột nhiên lên tiếng: “Đó là Pháp liên, thần khí vô cùng đáng sợ, ngươi cẩn thận vào!” Mà lúc này, người đàn ông trung niên đột nhiên vung Pháp liên lên. Ầm! Chỉ trong nháy mắt, xung quanh Diệp Huyên đã xuất hiện vô số bùa lửa bủa vây chi chít, đống bùa lửa kia lao thẳng về phía Diệp Huyên hệt như một cơn mưa rào. Diệp Huyên khẽ nhíu mày, trong mắt lộ vẻ nghiêm túc. Thực lực của người đàn ông trung niên này quả thật không hề đơn giản, đối phương ít nhất cũng phải là Vô Đạo Cảnh đỉnh cao, không những vậy, những pháp tắc ẩn chứa bên trong vũ khí Pháp liên kia cũng cực kỳ mạnh. Lần đầu tiên gặp đối thủ! Diệp Huyên không hề sợ hãi, mà trái lại còn phấn khích thấy rõ. Đánh! Diệp Huyên mở lòng bàn tay ra, kiếm Nhân Gian đột nhiên phóng thẳng lên trời. Hắn không sử dụng kiếm Thanh Huyên vì muốn đánh một trận thật thoải mái. Trong giây lát kiếm Nhân Gian phóng lên trời, kiếm khí mạnh mẽ đã khiến đám bùa lửa xung quanh bị vỡ nát, cùng lúc đó, vô số kiếm ý Nhân Gian cũng bắn về phía người đàn ông trung niên kia. Người đàn ông trung niên nhíu mày: “Kiếm tu!” Nói rồi, ông ta đột nhiên lao về phía trước, vung Pháp Liên trong tay ra. Vụt! Không gian tại những nơi Pháp Liên lướt qua lập tức nổ bể.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người đàn ông trung niên lại nói: “Nếu hắn ta đúng là người được chủ nhân chọn, vậy tại sao ngài ấy lại không để lại ấn ký? Kể cả không có thì chí ít pháp giới ta cũng sẽ nhận được lệnh thông báo của chủ nhân. Vậy mà cả hai thứ này đều không có! Không những vậy, trên người kẻ này còn chẳng có khí vận Thiên Mệnh… Bút Đại Đạo, ngươi tưởng ta là trẻ con ba tuổi chắc?” Bút Đại Đạo khẽ thở dài: “Ngươi không muốn tin thì ta cũng đành chịu thôi!” Mặt người đàn ông trung niên không lộ cảm xúc: “Ta cũng chẳng muốn nói nhảm thêm với ngươi nữa!” Sau đó, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Giết pháp tắc của pháp giới ta, tội vô cùng lớn! Ngươi muốn tự đi theo ta, hay để ta bắt ngươi đi đây?” Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi đáp: “Các ông muốn phán tội ta sao?” Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên: “Đúng!” Diệp Huyên cười nói: “Ta không muốn đi cùng ông!” Người đàn ông trung niên ngửa bàn tay ra, một dây xích sắt đỏ như lửa đột nhiên xuất hiện trên tay ông ta. Bút Đại Đạo đột nhiên lên tiếng: “Đó là Pháp liên, thần khí vô cùng đáng sợ, ngươi cẩn thận vào!” Mà lúc này, người đàn ông trung niên đột nhiên vung Pháp liên lên. Ầm! Chỉ trong nháy mắt, xung quanh Diệp Huyên đã xuất hiện vô số bùa lửa bủa vây chi chít, đống bùa lửa kia lao thẳng về phía Diệp Huyên hệt như một cơn mưa rào. Diệp Huyên khẽ nhíu mày, trong mắt lộ vẻ nghiêm túc. Thực lực của người đàn ông trung niên này quả thật không hề đơn giản, đối phương ít nhất cũng phải là Vô Đạo Cảnh đỉnh cao, không những vậy, những pháp tắc ẩn chứa bên trong vũ khí Pháp liên kia cũng cực kỳ mạnh. Lần đầu tiên gặp đối thủ! Diệp Huyên không hề sợ hãi, mà trái lại còn phấn khích thấy rõ. Đánh! Diệp Huyên mở lòng bàn tay ra, kiếm Nhân Gian đột nhiên phóng thẳng lên trời. Hắn không sử dụng kiếm Thanh Huyên vì muốn đánh một trận thật thoải mái. Trong giây lát kiếm Nhân Gian phóng lên trời, kiếm khí mạnh mẽ đã khiến đám bùa lửa xung quanh bị vỡ nát, cùng lúc đó, vô số kiếm ý Nhân Gian cũng bắn về phía người đàn ông trung niên kia. Người đàn ông trung niên nhíu mày: “Kiếm tu!” Nói rồi, ông ta đột nhiên lao về phía trước, vung Pháp Liên trong tay ra. Vụt! Không gian tại những nơi Pháp Liên lướt qua lập tức nổ bể.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người đàn ông trung niên lại nói: “Nếu hắn ta đúng là người được chủ nhân chọn, vậy tại sao ngài ấy lại không để lại ấn ký? Kể cả không có thì chí ít pháp giới ta cũng sẽ nhận được lệnh thông báo của chủ nhân. Vậy mà cả hai thứ này đều không có! Không những vậy, trên người kẻ này còn chẳng có khí vận Thiên Mệnh… Bút Đại Đạo, ngươi tưởng ta là trẻ con ba tuổi chắc?” Bút Đại Đạo khẽ thở dài: “Ngươi không muốn tin thì ta cũng đành chịu thôi!” Mặt người đàn ông trung niên không lộ cảm xúc: “Ta cũng chẳng muốn nói nhảm thêm với ngươi nữa!” Sau đó, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Giết pháp tắc của pháp giới ta, tội vô cùng lớn! Ngươi muốn tự đi theo ta, hay để ta bắt ngươi đi đây?” Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi đáp: “Các ông muốn phán tội ta sao?” Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên: “Đúng!” Diệp Huyên cười nói: “Ta không muốn đi cùng ông!” Người đàn ông trung niên ngửa bàn tay ra, một dây xích sắt đỏ như lửa đột nhiên xuất hiện trên tay ông ta. Bút Đại Đạo đột nhiên lên tiếng: “Đó là Pháp liên, thần khí vô cùng đáng sợ, ngươi cẩn thận vào!” Mà lúc này, người đàn ông trung niên đột nhiên vung Pháp liên lên. Ầm! Chỉ trong nháy mắt, xung quanh Diệp Huyên đã xuất hiện vô số bùa lửa bủa vây chi chít, đống bùa lửa kia lao thẳng về phía Diệp Huyên hệt như một cơn mưa rào. Diệp Huyên khẽ nhíu mày, trong mắt lộ vẻ nghiêm túc. Thực lực của người đàn ông trung niên này quả thật không hề đơn giản, đối phương ít nhất cũng phải là Vô Đạo Cảnh đỉnh cao, không những vậy, những pháp tắc ẩn chứa bên trong vũ khí Pháp liên kia cũng cực kỳ mạnh. Lần đầu tiên gặp đối thủ! Diệp Huyên không hề sợ hãi, mà trái lại còn phấn khích thấy rõ. Đánh! Diệp Huyên mở lòng bàn tay ra, kiếm Nhân Gian đột nhiên phóng thẳng lên trời. Hắn không sử dụng kiếm Thanh Huyên vì muốn đánh một trận thật thoải mái. Trong giây lát kiếm Nhân Gian phóng lên trời, kiếm khí mạnh mẽ đã khiến đám bùa lửa xung quanh bị vỡ nát, cùng lúc đó, vô số kiếm ý Nhân Gian cũng bắn về phía người đàn ông trung niên kia. Người đàn ông trung niên nhíu mày: “Kiếm tu!” Nói rồi, ông ta đột nhiên lao về phía trước, vung Pháp Liên trong tay ra. Vụt! Không gian tại những nơi Pháp Liên lướt qua lập tức nổ bể.