Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10755

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ gật đầu: “Đúng thế”.Nói rồi nàng ta nhìn ngực Diệp Huyên, cười nói: “Cơ thể và linh hồn của ta vừa sáp nhập, có thể ở trong Tiểu Tháp của ngươi một thời gian được không?”  Tiểu Tháp!  Diệp Huyên sửng sốt, sau đó hắn sầm mặt.  Người phụ nữ này đang có ý gì đó với Tiểu Tháp.  Cổ cười nói: “Cũng tiện thể giúp ngươi nâng cao Cổ chiến thể”.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Cổ thánh quả đó…”  Cổ cười nói: “Ta có”.  Diệp Huyên thở dài.  Người phụ nữ này cố ý lấy Cổ chiến thể cho hắn tu luyện nhưng lại không cho Cổ thánh quả, mục đích là để mình dẫn cô ta đến vực Cổ Thiên.  Cái bẫy!  Diệp Huyên không nghĩ nhiều, gật đầu: “Cô vào Tiểu Tháp đi”.  Bây giờ hắn cũng cần người phụ nữ này giúp thật, không chỉ là Cổ chiến thể, các mặt khác hắn cũng cần đối phương giúp.  Nghe Diệp Huyên nói thế, Cổ cong môi cười: “Được thôi”.  Nói rồi nàng ta đi vào trong Tiểu Tháp.  Diệp Huyên lắc đầu, người phụ nữ này trông chẳng giống người đã giết hại sinh linh thời đại như chủ nhân bút Đại đạo đã nói.  Đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài.  Sau này mình cũng nên cẩn thận hơn.  Như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên bỗng lấy Kiếm Linh ra, sau đó nói: “Kiếm Linh, trước kia cô nói gương đó có thể thăng cấp huyết mạch của ta”.  Một lúc sau Kiếm Linh nói: “Đúng thế, trước gương này có ẩn chứa huyết khí tàn sát vô tận, vừa lúc có thể làm tăng sức mạnh huyết mạch của cậu”.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Dùng thế nào?”  Kiếm Linh nói: “Hấp thụ trực tiếp”.  Hấp thụ trực tiếp.  Diệp Huyên đứng trước gương, thoáng chốc tấm gương biến thành một tia máu chui vào giữa hai lông mày của hắn.  Hai mắt Diệp Huyên trợn tròn, trong mắt là biển máu.  Lúc này Diệp Huyên nhìn thấy sự tàn sát vô tận.  Giọng Kiếm Linh bỗng vang lên: “Giữ tỉnh táo, đừng để sát khí đi vào thần trí của cậu”.  Diệp Huyên gật đầu, cố gắng để bản thân giữ bình tĩnh và tỉnh táo.  Kiếm Linh lại nói: “Kích hoạt huyết mạch Phong Ma của cậu bắt đầu hấp thu”.  Nghe thế Diệp Huyên mở huyết mạch Phong Ma của mình.  Một ánh sáng máu bỗng lao lên trời từ trong người Diệp Huyên.  Huyết mạch được kích hoạt.  Sau khi huyết mạch kích hoạt, huyết mạch Phong Ma của Diệp Huyên bắt đầu cắn nuốt nó.  Lúc này Cổ bỗng xuất hiện cách bên cạnh Diệp Huyên không xa, nàng ta nhìn Diệp Huyên, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Sức mạnh huyết mạch đặc biệt thật!”  Kiếm Linh cũng bỗng xuất hiện cách bên cạnh Diệp Huyên không xa.  Cổ nhìn thấy Kiếm Linh cười nói: “Ngươi là Kiếm Linh”.  Kiếm Linh không đáp lại. 

Cổ gật đầu: “Đúng thế”.

Nói rồi nàng ta nhìn ngực Diệp Huyên, cười nói: “Cơ thể và linh hồn của ta vừa sáp nhập, có thể ở trong Tiểu Tháp của ngươi một thời gian được không?”  

Tiểu Tháp!  

Diệp Huyên sửng sốt, sau đó hắn sầm mặt.  

Người phụ nữ này đang có ý gì đó với Tiểu Tháp.  

Cổ cười nói: “Cũng tiện thể giúp ngươi nâng cao Cổ chiến thể”.  

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Cổ thánh quả đó…”  

Cổ cười nói: “Ta có”.  

Diệp Huyên thở dài.  

Người phụ nữ này cố ý lấy Cổ chiến thể cho hắn tu luyện nhưng lại không cho Cổ thánh quả, mục đích là để mình dẫn cô ta đến vực Cổ Thiên.  

Cái bẫy!  

Diệp Huyên không nghĩ nhiều, gật đầu: “Cô vào Tiểu Tháp đi”.  

Bây giờ hắn cũng cần người phụ nữ này giúp thật, không chỉ là Cổ chiến thể, các mặt khác hắn cũng cần đối phương giúp.  

Nghe Diệp Huyên nói thế, Cổ cong môi cười: “Được thôi”.  

Nói rồi nàng ta đi vào trong Tiểu Tháp.  

Diệp Huyên lắc đầu, người phụ nữ này trông chẳng giống người đã giết hại sinh linh thời đại như chủ nhân bút Đại đạo đã nói.  

Đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài.  

Sau này mình cũng nên cẩn thận hơn.  

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên bỗng lấy Kiếm Linh ra, sau đó nói: “Kiếm Linh, trước kia cô nói gương đó có thể thăng cấp huyết mạch của ta”.  

Một lúc sau Kiếm Linh nói: “Đúng thế, trước gương này có ẩn chứa huyết khí tàn sát vô tận, vừa lúc có thể làm tăng sức mạnh huyết mạch của cậu”.  

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Dùng thế nào?”  

Kiếm Linh nói: “Hấp thụ trực tiếp”.  

Hấp thụ trực tiếp.  

Diệp Huyên đứng trước gương, thoáng chốc tấm gương biến thành một tia máu chui vào giữa hai lông mày của hắn.  

Hai mắt Diệp Huyên trợn tròn, trong mắt là biển máu.  

Lúc này Diệp Huyên nhìn thấy sự tàn sát vô tận.  

Giọng Kiếm Linh bỗng vang lên: “Giữ tỉnh táo, đừng để sát khí đi vào thần trí của cậu”.  

Diệp Huyên gật đầu, cố gắng để bản thân giữ bình tĩnh và tỉnh táo.  

Kiếm Linh lại nói: “Kích hoạt huyết mạch Phong Ma của cậu bắt đầu hấp thu”.  

Nghe thế Diệp Huyên mở huyết mạch Phong Ma của mình.  

Một ánh sáng máu bỗng lao lên trời từ trong người Diệp Huyên.  

Huyết mạch được kích hoạt.  

Sau khi huyết mạch kích hoạt, huyết mạch Phong Ma của Diệp Huyên bắt đầu cắn nuốt nó.  

Lúc này Cổ bỗng xuất hiện cách bên cạnh Diệp Huyên không xa, nàng ta nhìn Diệp Huyên, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Sức mạnh huyết mạch đặc biệt thật!”  

Kiếm Linh cũng bỗng xuất hiện cách bên cạnh Diệp Huyên không xa.  

Cổ nhìn thấy Kiếm Linh cười nói: “Ngươi là Kiếm Linh”.  

Kiếm Linh không đáp lại. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ gật đầu: “Đúng thế”.Nói rồi nàng ta nhìn ngực Diệp Huyên, cười nói: “Cơ thể và linh hồn của ta vừa sáp nhập, có thể ở trong Tiểu Tháp của ngươi một thời gian được không?”  Tiểu Tháp!  Diệp Huyên sửng sốt, sau đó hắn sầm mặt.  Người phụ nữ này đang có ý gì đó với Tiểu Tháp.  Cổ cười nói: “Cũng tiện thể giúp ngươi nâng cao Cổ chiến thể”.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Cổ thánh quả đó…”  Cổ cười nói: “Ta có”.  Diệp Huyên thở dài.  Người phụ nữ này cố ý lấy Cổ chiến thể cho hắn tu luyện nhưng lại không cho Cổ thánh quả, mục đích là để mình dẫn cô ta đến vực Cổ Thiên.  Cái bẫy!  Diệp Huyên không nghĩ nhiều, gật đầu: “Cô vào Tiểu Tháp đi”.  Bây giờ hắn cũng cần người phụ nữ này giúp thật, không chỉ là Cổ chiến thể, các mặt khác hắn cũng cần đối phương giúp.  Nghe Diệp Huyên nói thế, Cổ cong môi cười: “Được thôi”.  Nói rồi nàng ta đi vào trong Tiểu Tháp.  Diệp Huyên lắc đầu, người phụ nữ này trông chẳng giống người đã giết hại sinh linh thời đại như chủ nhân bút Đại đạo đã nói.  Đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài.  Sau này mình cũng nên cẩn thận hơn.  Như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên bỗng lấy Kiếm Linh ra, sau đó nói: “Kiếm Linh, trước kia cô nói gương đó có thể thăng cấp huyết mạch của ta”.  Một lúc sau Kiếm Linh nói: “Đúng thế, trước gương này có ẩn chứa huyết khí tàn sát vô tận, vừa lúc có thể làm tăng sức mạnh huyết mạch của cậu”.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Dùng thế nào?”  Kiếm Linh nói: “Hấp thụ trực tiếp”.  Hấp thụ trực tiếp.  Diệp Huyên đứng trước gương, thoáng chốc tấm gương biến thành một tia máu chui vào giữa hai lông mày của hắn.  Hai mắt Diệp Huyên trợn tròn, trong mắt là biển máu.  Lúc này Diệp Huyên nhìn thấy sự tàn sát vô tận.  Giọng Kiếm Linh bỗng vang lên: “Giữ tỉnh táo, đừng để sát khí đi vào thần trí của cậu”.  Diệp Huyên gật đầu, cố gắng để bản thân giữ bình tĩnh và tỉnh táo.  Kiếm Linh lại nói: “Kích hoạt huyết mạch Phong Ma của cậu bắt đầu hấp thu”.  Nghe thế Diệp Huyên mở huyết mạch Phong Ma của mình.  Một ánh sáng máu bỗng lao lên trời từ trong người Diệp Huyên.  Huyết mạch được kích hoạt.  Sau khi huyết mạch kích hoạt, huyết mạch Phong Ma của Diệp Huyên bắt đầu cắn nuốt nó.  Lúc này Cổ bỗng xuất hiện cách bên cạnh Diệp Huyên không xa, nàng ta nhìn Diệp Huyên, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Sức mạnh huyết mạch đặc biệt thật!”  Kiếm Linh cũng bỗng xuất hiện cách bên cạnh Diệp Huyên không xa.  Cổ nhìn thấy Kiếm Linh cười nói: “Ngươi là Kiếm Linh”.  Kiếm Linh không đáp lại. 

Chương 10755