Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10761

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên trầm giọng nói: “Người bạn này của ngươi có phải tên Cổ Bái Nguyệt không?”  Cổ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi quen sao?”  Diệp Huyên lắc đầu cười: “Không quen!”  Cổ khẽ gật đầu: “Người của hệ ngân hà đều rất thú vị, chính là… Rất thích nói lời thô tục, gì mà chết tiệt, gì mà mẹ nó… Rồi mẹ kiếp… Khốn nạn gì đó…”  Nói rồi, nàng ta lắc đầu…  Diệp Huyên: “…”Nghe thấy lời của Cổ, Diệp Huyên bất giác lắc đầu khẽ cười!  Không thể không nói, một vài từ của hệ ngân hà quả thực không được nho nhã lắm!  Cũng may, Tần Quan rất văn minh!  Lúc này, Cổ bỗng nói: “Đi thôi, ta đưa ngươi đến một nơi tu luyện Cổ Chiến Thể!”  Diệp Huyên thôi nghĩ, gật đầu nói: “Được!”  Cổ chợt nói: “Đúng rồi, lúc chủ nhân bút Đại Đạo nói với ngươi trước kia ta là người xấu, ngươi cảm tạ gì vậy?”  Diệp Huyên ngây người, sau đó cười nói: “Ngươi hy vọng ta cảm tạ gì?”  Cổ nhìn Diệp Huyên: “Ta muốn nghe suy nghĩ thật của ngươi!”  Diệp Huyên im lặng một lúc rồi nói: “Ngươi nói không sai, sau này ta giúp đỡ người khác, không thể bởi vì đối phương cho ta lợi ích thì ta sẽ giúp! Cứu một người xấu, có thể sẽ làm hại vô vàn người tốt! Nhất là kiểu người ác thực lực vô cùng mạnh!”  Cổ cười nói: “Sau đó thì sao?”  Diệp Huyên khẽ cười nói: “Sau đó, ngươi nói sau này ngươi cải tà quy chính, ta lựa chọn tin ngươi!”  Cổ sững sờ, sau đó hói: “Tại sao?”  Diệp Huyên nhìn Cổ: “Thứ nhất, ngươi không đánh được chủ nhân bút Đại Đạo, thứ hai, ngươi không đánh được muội muội ta!”  Cổ im lặng.  Diệp Huyên cười nói: “Ngươi lúc trước, làm người ác lâu như vậy, có lẽ cũng chán rồi! Vì vậy, ta cảm thấy, ngươi có thể thử làm người tốt xem sao!”  Cổ cười nói: “Quả thật!”  Diệp Huyên nói: “Chúng ta đi thôi! Tu luyện Cổ Chiến Thể!”  Cổ gật đầu, sau đó vung tay.  Ầm!  Hai người cùng biến mất!  Khi xuất hiện lại, hai người đã đến một vùng tinh không tĩnh mịch, tại tinh không sâu thẳm kia, có vô vàn tia chớp đen lấp lóe, mỗi lần tia chớp lóe lên, tinh không đều rung chuyển!  Diệp Huyên thấp giọng nói: “Thần lôi tôi thể?”  Cổ cười nói: “Không! Là để cho ngươi hấp thụ! Hơn nữa, những thứ này không phải thần lôi, mà là Hỗn Độn Lôi Nguyên!”  Diệp Huyên nhíu mày: “Hỗn Độn Lôi Nguyên?”  Cổ gật đầu: “Lôi Nguyên thời cổ đại, xuất hiện vào đầu thời kỳ cổ đại, sét này là do ứng kiếp mà ra, xem như là sấm sét kinh khủng nhất của thời cổ đại, chứa đựng thuộc tính sấm sét cực kỳ đáng sợ, nếu ngươi có thể hấp thụ được, sau này sấm sét bình thường căn bản sẽ không làm ngươi bị thương được!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thân xác ta có thể chịu đựng được sao?”  Cổ lắc đầu: “Với thân xác hiện tại của ngươi, chỉ cần tiếp xúc với thần lôi này, thì thần hồn ngươi sẽ bị tiêu diệt!”  Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ!  Cổ cười nói: “Đừng lo, không phải ngươi có ta sao?”  Nói rồi, nàng ta xòe tay: “Đưa mấy bảo vật thiên tài kia của ngươi cho ta!”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên trầm giọng nói: “Người bạn này của ngươi có phải tên Cổ Bái Nguyệt không?”  Cổ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi quen sao?”  Diệp Huyên lắc đầu cười: “Không quen!”  Cổ khẽ gật đầu: “Người của hệ ngân hà đều rất thú vị, chính là… Rất thích nói lời thô tục, gì mà chết tiệt, gì mà mẹ nó… Rồi mẹ kiếp… Khốn nạn gì đó…”  Nói rồi, nàng ta lắc đầu…  Diệp Huyên: “…”Nghe thấy lời của Cổ, Diệp Huyên bất giác lắc đầu khẽ cười!  Không thể không nói, một vài từ của hệ ngân hà quả thực không được nho nhã lắm!  Cũng may, Tần Quan rất văn minh!  Lúc này, Cổ bỗng nói: “Đi thôi, ta đưa ngươi đến một nơi tu luyện Cổ Chiến Thể!”  Diệp Huyên thôi nghĩ, gật đầu nói: “Được!”  Cổ chợt nói: “Đúng rồi, lúc chủ nhân bút Đại Đạo nói với ngươi trước kia ta là người xấu, ngươi cảm tạ gì vậy?”  Diệp Huyên ngây người, sau đó cười nói: “Ngươi hy vọng ta cảm tạ gì?”  Cổ nhìn Diệp Huyên: “Ta muốn nghe suy nghĩ thật của ngươi!”  Diệp Huyên im lặng một lúc rồi nói: “Ngươi nói không sai, sau này ta giúp đỡ người khác, không thể bởi vì đối phương cho ta lợi ích thì ta sẽ giúp! Cứu một người xấu, có thể sẽ làm hại vô vàn người tốt! Nhất là kiểu người ác thực lực vô cùng mạnh!”  Cổ cười nói: “Sau đó thì sao?”  Diệp Huyên khẽ cười nói: “Sau đó, ngươi nói sau này ngươi cải tà quy chính, ta lựa chọn tin ngươi!”  Cổ sững sờ, sau đó hói: “Tại sao?”  Diệp Huyên nhìn Cổ: “Thứ nhất, ngươi không đánh được chủ nhân bút Đại Đạo, thứ hai, ngươi không đánh được muội muội ta!”  Cổ im lặng.  Diệp Huyên cười nói: “Ngươi lúc trước, làm người ác lâu như vậy, có lẽ cũng chán rồi! Vì vậy, ta cảm thấy, ngươi có thể thử làm người tốt xem sao!”  Cổ cười nói: “Quả thật!”  Diệp Huyên nói: “Chúng ta đi thôi! Tu luyện Cổ Chiến Thể!”  Cổ gật đầu, sau đó vung tay.  Ầm!  Hai người cùng biến mất!  Khi xuất hiện lại, hai người đã đến một vùng tinh không tĩnh mịch, tại tinh không sâu thẳm kia, có vô vàn tia chớp đen lấp lóe, mỗi lần tia chớp lóe lên, tinh không đều rung chuyển!  Diệp Huyên thấp giọng nói: “Thần lôi tôi thể?”  Cổ cười nói: “Không! Là để cho ngươi hấp thụ! Hơn nữa, những thứ này không phải thần lôi, mà là Hỗn Độn Lôi Nguyên!”  Diệp Huyên nhíu mày: “Hỗn Độn Lôi Nguyên?”  Cổ gật đầu: “Lôi Nguyên thời cổ đại, xuất hiện vào đầu thời kỳ cổ đại, sét này là do ứng kiếp mà ra, xem như là sấm sét kinh khủng nhất của thời cổ đại, chứa đựng thuộc tính sấm sét cực kỳ đáng sợ, nếu ngươi có thể hấp thụ được, sau này sấm sét bình thường căn bản sẽ không làm ngươi bị thương được!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thân xác ta có thể chịu đựng được sao?”  Cổ lắc đầu: “Với thân xác hiện tại của ngươi, chỉ cần tiếp xúc với thần lôi này, thì thần hồn ngươi sẽ bị tiêu diệt!”  Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ!  Cổ cười nói: “Đừng lo, không phải ngươi có ta sao?”  Nói rồi, nàng ta xòe tay: “Đưa mấy bảo vật thiên tài kia của ngươi cho ta!”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên trầm giọng nói: “Người bạn này của ngươi có phải tên Cổ Bái Nguyệt không?”  Cổ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi quen sao?”  Diệp Huyên lắc đầu cười: “Không quen!”  Cổ khẽ gật đầu: “Người của hệ ngân hà đều rất thú vị, chính là… Rất thích nói lời thô tục, gì mà chết tiệt, gì mà mẹ nó… Rồi mẹ kiếp… Khốn nạn gì đó…”  Nói rồi, nàng ta lắc đầu…  Diệp Huyên: “…”Nghe thấy lời của Cổ, Diệp Huyên bất giác lắc đầu khẽ cười!  Không thể không nói, một vài từ của hệ ngân hà quả thực không được nho nhã lắm!  Cũng may, Tần Quan rất văn minh!  Lúc này, Cổ bỗng nói: “Đi thôi, ta đưa ngươi đến một nơi tu luyện Cổ Chiến Thể!”  Diệp Huyên thôi nghĩ, gật đầu nói: “Được!”  Cổ chợt nói: “Đúng rồi, lúc chủ nhân bút Đại Đạo nói với ngươi trước kia ta là người xấu, ngươi cảm tạ gì vậy?”  Diệp Huyên ngây người, sau đó cười nói: “Ngươi hy vọng ta cảm tạ gì?”  Cổ nhìn Diệp Huyên: “Ta muốn nghe suy nghĩ thật của ngươi!”  Diệp Huyên im lặng một lúc rồi nói: “Ngươi nói không sai, sau này ta giúp đỡ người khác, không thể bởi vì đối phương cho ta lợi ích thì ta sẽ giúp! Cứu một người xấu, có thể sẽ làm hại vô vàn người tốt! Nhất là kiểu người ác thực lực vô cùng mạnh!”  Cổ cười nói: “Sau đó thì sao?”  Diệp Huyên khẽ cười nói: “Sau đó, ngươi nói sau này ngươi cải tà quy chính, ta lựa chọn tin ngươi!”  Cổ sững sờ, sau đó hói: “Tại sao?”  Diệp Huyên nhìn Cổ: “Thứ nhất, ngươi không đánh được chủ nhân bút Đại Đạo, thứ hai, ngươi không đánh được muội muội ta!”  Cổ im lặng.  Diệp Huyên cười nói: “Ngươi lúc trước, làm người ác lâu như vậy, có lẽ cũng chán rồi! Vì vậy, ta cảm thấy, ngươi có thể thử làm người tốt xem sao!”  Cổ cười nói: “Quả thật!”  Diệp Huyên nói: “Chúng ta đi thôi! Tu luyện Cổ Chiến Thể!”  Cổ gật đầu, sau đó vung tay.  Ầm!  Hai người cùng biến mất!  Khi xuất hiện lại, hai người đã đến một vùng tinh không tĩnh mịch, tại tinh không sâu thẳm kia, có vô vàn tia chớp đen lấp lóe, mỗi lần tia chớp lóe lên, tinh không đều rung chuyển!  Diệp Huyên thấp giọng nói: “Thần lôi tôi thể?”  Cổ cười nói: “Không! Là để cho ngươi hấp thụ! Hơn nữa, những thứ này không phải thần lôi, mà là Hỗn Độn Lôi Nguyên!”  Diệp Huyên nhíu mày: “Hỗn Độn Lôi Nguyên?”  Cổ gật đầu: “Lôi Nguyên thời cổ đại, xuất hiện vào đầu thời kỳ cổ đại, sét này là do ứng kiếp mà ra, xem như là sấm sét kinh khủng nhất của thời cổ đại, chứa đựng thuộc tính sấm sét cực kỳ đáng sợ, nếu ngươi có thể hấp thụ được, sau này sấm sét bình thường căn bản sẽ không làm ngươi bị thương được!”  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thân xác ta có thể chịu đựng được sao?”  Cổ lắc đầu: “Với thân xác hiện tại của ngươi, chỉ cần tiếp xúc với thần lôi này, thì thần hồn ngươi sẽ bị tiêu diệt!”  Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ!  Cổ cười nói: “Đừng lo, không phải ngươi có ta sao?”  Nói rồi, nàng ta xòe tay: “Đưa mấy bảo vật thiên tài kia của ngươi cho ta!”

Chương 10761