Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 296
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 296Trong khoảng thời gian này, mối quan hệ giữa Bùi Nguyên Minh và nhà họ Diệp cũng có thể coi là vô cùng hòa thuận. Sau khi anh chuyển qua đó ba mươi mười bảy tỷ thì người nhà họ Bùi đã không tới tìm anh nữa, thậm chí những nhân viên được chỉ định vào nằm vùng ở công ty đầu tư Bùi Thị cũng ăn ý xin từ chức rồi đi.Thế nên Bùi Nguyên Minh cứ cho rằng mình và nhà họ Bùi sẽ không còn bất cứ sự dây dưa nào nữa, nhưng đột nhiên nhà họ Bùi lại cử người đến đây.“Không cần biết mấy người muốn làm gì, nhưng tôi và nhà họ Diệp các người đã không còn bất cứ quan hệ nào nữa. Bây giờ Hải Dương là địa bàn của tôi, nếu muốn thò đũa gắp thịt trong bát cơm của tôi thì các người đừng trách sao tôi không để ý tới tình thâm máu mủ nhé.” Giọng nói của Bùi Nguyên Minh tràn ngập vẻ lạnh lẽo, ngay cả trong đáy mắt anh cũng ẩn chứa sự lạnh lùng khiến người ta rét run.Rạng sáng ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh đang ở trong nhà ăn thì gặp Trịnh Tuyết Dương.Nhưng cả hai đều không ai lên tiếng. Bây giờ trong lòng Trịnh Tuyết Dương đang ngổn ngang hàng trăm cảm xúc phức tạp dành cho Bùi Nguyên Minh nên vốn dĩ cô cũng không muốn nói chuyện.Còn Bùi Nguyên Minh thì đang mải lo lắng không biết chuyện của nhà họ Diệp có ảnh hưởng đến nhà họ Trịnh hay không, bây giờ mối quan hệ giữa anh và Trịnh Tuyết Dương trở nên như thế này có khi lại tốt cho cô.Cùng lúc đó, trong khu kinh doanh thịnh vượng nhất thành phố Nam Hải.Một người phụ nữ trung tuổi trông cực kỳ sang trọng bước xuống từ con siêu xe.
Chương 296
Trong khoảng thời gian này, mối quan hệ giữa Bùi Nguyên Minh và nhà họ Diệp cũng có thể coi là vô cùng hòa thuận. Sau khi anh chuyển qua đó ba mươi mười bảy tỷ thì người nhà họ Bùi đã không tới tìm anh nữa, thậm chí những nhân viên được chỉ định vào nằm vùng ở công ty đầu tư Bùi Thị cũng ăn ý xin từ chức rồi đi.
Thế nên Bùi Nguyên Minh cứ cho rằng mình và nhà họ Bùi sẽ không còn bất cứ sự dây dưa nào nữa, nhưng đột nhiên nhà họ Bùi lại cử người đến đây.
“Không cần biết mấy người muốn làm gì, nhưng tôi và nhà họ Diệp các người đã không còn bất cứ quan hệ nào nữa. Bây giờ Hải Dương là địa bàn của tôi, nếu muốn thò đũa gắp thịt trong bát cơm của tôi thì các người đừng trách sao tôi không để ý tới tình thâm máu mủ nhé.” Giọng nói của Bùi Nguyên Minh tràn ngập vẻ lạnh lẽo, ngay cả trong đáy mắt anh cũng ẩn chứa sự lạnh lùng khiến người ta rét run.
Rạng sáng ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh đang ở trong nhà ăn thì gặp Trịnh Tuyết Dương.
Nhưng cả hai đều không ai lên tiếng. Bây giờ trong lòng Trịnh Tuyết Dương đang ngổn ngang hàng trăm cảm xúc phức tạp dành cho Bùi Nguyên Minh nên vốn dĩ cô cũng không muốn nói chuyện.
Còn Bùi Nguyên Minh thì đang mải lo lắng không biết chuyện của nhà họ Diệp có ảnh hưởng đến nhà họ Trịnh hay không, bây giờ mối quan hệ giữa anh và Trịnh Tuyết Dương trở nên như thế này có khi lại tốt cho cô.
Cùng lúc đó, trong khu kinh doanh thịnh vượng nhất thành phố Nam Hải.
Một người phụ nữ trung tuổi trông cực kỳ sang trọng bước xuống từ con siêu xe.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 296Trong khoảng thời gian này, mối quan hệ giữa Bùi Nguyên Minh và nhà họ Diệp cũng có thể coi là vô cùng hòa thuận. Sau khi anh chuyển qua đó ba mươi mười bảy tỷ thì người nhà họ Bùi đã không tới tìm anh nữa, thậm chí những nhân viên được chỉ định vào nằm vùng ở công ty đầu tư Bùi Thị cũng ăn ý xin từ chức rồi đi.Thế nên Bùi Nguyên Minh cứ cho rằng mình và nhà họ Bùi sẽ không còn bất cứ sự dây dưa nào nữa, nhưng đột nhiên nhà họ Bùi lại cử người đến đây.“Không cần biết mấy người muốn làm gì, nhưng tôi và nhà họ Diệp các người đã không còn bất cứ quan hệ nào nữa. Bây giờ Hải Dương là địa bàn của tôi, nếu muốn thò đũa gắp thịt trong bát cơm của tôi thì các người đừng trách sao tôi không để ý tới tình thâm máu mủ nhé.” Giọng nói của Bùi Nguyên Minh tràn ngập vẻ lạnh lẽo, ngay cả trong đáy mắt anh cũng ẩn chứa sự lạnh lùng khiến người ta rét run.Rạng sáng ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh đang ở trong nhà ăn thì gặp Trịnh Tuyết Dương.Nhưng cả hai đều không ai lên tiếng. Bây giờ trong lòng Trịnh Tuyết Dương đang ngổn ngang hàng trăm cảm xúc phức tạp dành cho Bùi Nguyên Minh nên vốn dĩ cô cũng không muốn nói chuyện.Còn Bùi Nguyên Minh thì đang mải lo lắng không biết chuyện của nhà họ Diệp có ảnh hưởng đến nhà họ Trịnh hay không, bây giờ mối quan hệ giữa anh và Trịnh Tuyết Dương trở nên như thế này có khi lại tốt cho cô.Cùng lúc đó, trong khu kinh doanh thịnh vượng nhất thành phố Nam Hải.Một người phụ nữ trung tuổi trông cực kỳ sang trọng bước xuống từ con siêu xe.