Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10783

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Gã lính lạnh lùng đốp chát: “Mỗi người sáu mươi viên!"  Sáu mươi!  Vô Biên Chủ khẽ cau mày: “Ngươi sao thế này?"  Lính canh tiếp tục: “Mỗi người bảy mươi viên!"  Vô Biên Chủ bất ngờ vung tay lên.  Chát!  Cái tát này khiến thân xác lính canh hóa thành cát bụi, chỉ còn lại linh hồn!  Gã ta ngây ra như phỗng.  Một hồi sau mới căm tức trừng Vô Biên Chủ: “Dám ra tay ở Hoang Cổ Thành?! Ngươi...”  Đoạn gã bóp nát một lá bùa truyền âm.  Không lâu sau, đã có mấy luồng khí tức hùng hậu xuất hiện phía trên cổng thành.  Nhưng Vô Biên Chủ chỉ vung tay lên.  Uỳnh!  Một luồng sức mạnh khổng lồ dâng lên, xóa sạch những khí tức kia trong nháy mắt.  Lính canh hóa đá tại chỗ!  Vô Biên Chủ nhìn linh hồn gã, nói: “Kháo Sơn Vương còn không phách lối như ngươi”.  Sau đó nhấc chân vào thành.  Tăng Vô nói với lính canh: “A di đà Phật, ngươi cứ an lòng mà đi, ta sẽ siêu độ cho!"  Sau đó đấm ra.  Linh hồn lính canh tiêu tan trong nháy mắt!  Tăng Vô thi lễ: “A di đà Phật!"  Sau đó nhấc chân vào thành.  Thần Minh vội vã đuổi theo, hỏi: “Sao ông lại giết người ta?"  Tăng Vô chỉ nhìn lại: “Ta chỉ đang siêu độ thôi, hiểu không?"  Thần Minh: “...”  Lúc này, Vô Biên Chủ cũng đã nhìn thấy Diệp Huyên và Cổ.  Thấy y đi đến, Diệp Huyên cười nói: “Vô Biên, lại gặp nhau rồi!"  Y chỉ nhàn nhạt hỏi lại: “Kháo Sơn Vương ngươi đến đây để rèn luyện sao?"  Diệp Huyên gật đầu: “Chính xác”.  Vô Biên lắc đầu: “Không biết xấu hổ!"  Sau đó đi về hướng khác.  Diệp Huyên lập tức đen mặt.  Tăng Vô thì khẽ thi lễ: “Diệp công tử, lại gặp nhau rồi”.  Diệp Huyên cười đáp: “Chào Đại sư”.  Tăng Vô cười: “Sau này gặp lại”.  Sau đó xoay người rời đi.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Gã lính lạnh lùng đốp chát: “Mỗi người sáu mươi viên!"  Sáu mươi!  Vô Biên Chủ khẽ cau mày: “Ngươi sao thế này?"  Lính canh tiếp tục: “Mỗi người bảy mươi viên!"  Vô Biên Chủ bất ngờ vung tay lên.  Chát!  Cái tát này khiến thân xác lính canh hóa thành cát bụi, chỉ còn lại linh hồn!  Gã ta ngây ra như phỗng.  Một hồi sau mới căm tức trừng Vô Biên Chủ: “Dám ra tay ở Hoang Cổ Thành?! Ngươi...”  Đoạn gã bóp nát một lá bùa truyền âm.  Không lâu sau, đã có mấy luồng khí tức hùng hậu xuất hiện phía trên cổng thành.  Nhưng Vô Biên Chủ chỉ vung tay lên.  Uỳnh!  Một luồng sức mạnh khổng lồ dâng lên, xóa sạch những khí tức kia trong nháy mắt.  Lính canh hóa đá tại chỗ!  Vô Biên Chủ nhìn linh hồn gã, nói: “Kháo Sơn Vương còn không phách lối như ngươi”.  Sau đó nhấc chân vào thành.  Tăng Vô nói với lính canh: “A di đà Phật, ngươi cứ an lòng mà đi, ta sẽ siêu độ cho!"  Sau đó đấm ra.  Linh hồn lính canh tiêu tan trong nháy mắt!  Tăng Vô thi lễ: “A di đà Phật!"  Sau đó nhấc chân vào thành.  Thần Minh vội vã đuổi theo, hỏi: “Sao ông lại giết người ta?"  Tăng Vô chỉ nhìn lại: “Ta chỉ đang siêu độ thôi, hiểu không?"  Thần Minh: “...”  Lúc này, Vô Biên Chủ cũng đã nhìn thấy Diệp Huyên và Cổ.  Thấy y đi đến, Diệp Huyên cười nói: “Vô Biên, lại gặp nhau rồi!"  Y chỉ nhàn nhạt hỏi lại: “Kháo Sơn Vương ngươi đến đây để rèn luyện sao?"  Diệp Huyên gật đầu: “Chính xác”.  Vô Biên lắc đầu: “Không biết xấu hổ!"  Sau đó đi về hướng khác.  Diệp Huyên lập tức đen mặt.  Tăng Vô thì khẽ thi lễ: “Diệp công tử, lại gặp nhau rồi”.  Diệp Huyên cười đáp: “Chào Đại sư”.  Tăng Vô cười: “Sau này gặp lại”.  Sau đó xoay người rời đi.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Gã lính lạnh lùng đốp chát: “Mỗi người sáu mươi viên!"  Sáu mươi!  Vô Biên Chủ khẽ cau mày: “Ngươi sao thế này?"  Lính canh tiếp tục: “Mỗi người bảy mươi viên!"  Vô Biên Chủ bất ngờ vung tay lên.  Chát!  Cái tát này khiến thân xác lính canh hóa thành cát bụi, chỉ còn lại linh hồn!  Gã ta ngây ra như phỗng.  Một hồi sau mới căm tức trừng Vô Biên Chủ: “Dám ra tay ở Hoang Cổ Thành?! Ngươi...”  Đoạn gã bóp nát một lá bùa truyền âm.  Không lâu sau, đã có mấy luồng khí tức hùng hậu xuất hiện phía trên cổng thành.  Nhưng Vô Biên Chủ chỉ vung tay lên.  Uỳnh!  Một luồng sức mạnh khổng lồ dâng lên, xóa sạch những khí tức kia trong nháy mắt.  Lính canh hóa đá tại chỗ!  Vô Biên Chủ nhìn linh hồn gã, nói: “Kháo Sơn Vương còn không phách lối như ngươi”.  Sau đó nhấc chân vào thành.  Tăng Vô nói với lính canh: “A di đà Phật, ngươi cứ an lòng mà đi, ta sẽ siêu độ cho!"  Sau đó đấm ra.  Linh hồn lính canh tiêu tan trong nháy mắt!  Tăng Vô thi lễ: “A di đà Phật!"  Sau đó nhấc chân vào thành.  Thần Minh vội vã đuổi theo, hỏi: “Sao ông lại giết người ta?"  Tăng Vô chỉ nhìn lại: “Ta chỉ đang siêu độ thôi, hiểu không?"  Thần Minh: “...”  Lúc này, Vô Biên Chủ cũng đã nhìn thấy Diệp Huyên và Cổ.  Thấy y đi đến, Diệp Huyên cười nói: “Vô Biên, lại gặp nhau rồi!"  Y chỉ nhàn nhạt hỏi lại: “Kháo Sơn Vương ngươi đến đây để rèn luyện sao?"  Diệp Huyên gật đầu: “Chính xác”.  Vô Biên lắc đầu: “Không biết xấu hổ!"  Sau đó đi về hướng khác.  Diệp Huyên lập tức đen mặt.  Tăng Vô thì khẽ thi lễ: “Diệp công tử, lại gặp nhau rồi”.  Diệp Huyên cười đáp: “Chào Đại sư”.  Tăng Vô cười: “Sau này gặp lại”.  Sau đó xoay người rời đi.

Chương 10783