Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 11143

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên ngồi xuống nhìn cô bé: “Nếu muội thật sự muốn nhớ lại, ta có thể đưa muội đến Thái Sơ tộc. Muội yên tâm, bọn họ không làm gì được ta”.  Diệp Thiển Thiển lắc đầu: “Ta không sợ họ, ta chỉ sợ... làm hại đến huynh”.  Diệp Huyên im lặng.  Diệp Thiển Thiển chủ động kéo tay hắn: “Chúng ta đi thôi, không về Thái Sơ tộc nữa”.  Diệp Huyên gật đầu: “Được, ta nghe muội”.  Diệp Thiển Thiển cười tươi như hoa: “Vâng!"  Diệp Huyên xoa đầu cô bé, cười nói: “Sau này đến thư viện của ta đi học nhé!"  Diệp Thiển Thiển gật đầu: “Được ạ!"  Diệp Huyên bật cười, nhưng đang muốn dắt Diệp Thiển Thiển đi thì cảm nhận một luồng khí tức khủng bố ập đến từ đằng sau, khiến tinh không bốn bề rung chuyển.  Diệp Huyên nhíu mày thật sâu.  Thời không trước mặt hắn nứt vỡ, để một cô gái mặc áo giáp đen bước ra, phía sau nàng ta là hàng trăm cường giả cũng mặc giáp đen.  Tất cả đều là Cổ Đạo Cảnh!  Cô gái dẫn đầu còn là cường giả Tam Tri Cảnh!  Diệp Huyên im lặng.  Hắn biết đây là cường giả do Thái Sơ tộc phái đến.  Cô gái giáp đen nhìn hai người họ một hồi, đoạn khom lưng hành lễ với Diệp Thiển Thiển. Các cường giả phía sau nàng ta cũng làm theo.  Diệp Huyên giật mình không hiểu.  Lại nghe nàng ta nói: “Giết!"  Giết!  Các cường giả ồ ạt ùa tới nhằm vào Diệp Thiển Thiển, tuy chỉ có trăm người nhưng lại mang theo khí thế của thiên quân vạn mã!  Toàn thể tinh hà đều phải run rẩy theo!  Ánh mắt Diệp Huyên lạnh đi.Kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên rung lên kịch liệt.  Choeng!  Có tiếng kiếm minh phóng lên cao vút, vang vọng khắp tinh không vũ trụ.  Diệp Huyên ra lệnh: “Đi!"  Xoẹt!  Kiếm Thanh Huyên chém ra một đường.  Tỏa ra kiếm quang như thác đổ. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên ngồi xuống nhìn cô bé: “Nếu muội thật sự muốn nhớ lại, ta có thể đưa muội đến Thái Sơ tộc. Muội yên tâm, bọn họ không làm gì được ta”.  Diệp Thiển Thiển lắc đầu: “Ta không sợ họ, ta chỉ sợ... làm hại đến huynh”.  Diệp Huyên im lặng.  Diệp Thiển Thiển chủ động kéo tay hắn: “Chúng ta đi thôi, không về Thái Sơ tộc nữa”.  Diệp Huyên gật đầu: “Được, ta nghe muội”.  Diệp Thiển Thiển cười tươi như hoa: “Vâng!"  Diệp Huyên xoa đầu cô bé, cười nói: “Sau này đến thư viện của ta đi học nhé!"  Diệp Thiển Thiển gật đầu: “Được ạ!"  Diệp Huyên bật cười, nhưng đang muốn dắt Diệp Thiển Thiển đi thì cảm nhận một luồng khí tức khủng bố ập đến từ đằng sau, khiến tinh không bốn bề rung chuyển.  Diệp Huyên nhíu mày thật sâu.  Thời không trước mặt hắn nứt vỡ, để một cô gái mặc áo giáp đen bước ra, phía sau nàng ta là hàng trăm cường giả cũng mặc giáp đen.  Tất cả đều là Cổ Đạo Cảnh!  Cô gái dẫn đầu còn là cường giả Tam Tri Cảnh!  Diệp Huyên im lặng.  Hắn biết đây là cường giả do Thái Sơ tộc phái đến.  Cô gái giáp đen nhìn hai người họ một hồi, đoạn khom lưng hành lễ với Diệp Thiển Thiển. Các cường giả phía sau nàng ta cũng làm theo.  Diệp Huyên giật mình không hiểu.  Lại nghe nàng ta nói: “Giết!"  Giết!  Các cường giả ồ ạt ùa tới nhằm vào Diệp Thiển Thiển, tuy chỉ có trăm người nhưng lại mang theo khí thế của thiên quân vạn mã!  Toàn thể tinh hà đều phải run rẩy theo!  Ánh mắt Diệp Huyên lạnh đi.Kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên rung lên kịch liệt.  Choeng!  Có tiếng kiếm minh phóng lên cao vút, vang vọng khắp tinh không vũ trụ.  Diệp Huyên ra lệnh: “Đi!"  Xoẹt!  Kiếm Thanh Huyên chém ra một đường.  Tỏa ra kiếm quang như thác đổ. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên ngồi xuống nhìn cô bé: “Nếu muội thật sự muốn nhớ lại, ta có thể đưa muội đến Thái Sơ tộc. Muội yên tâm, bọn họ không làm gì được ta”.  Diệp Thiển Thiển lắc đầu: “Ta không sợ họ, ta chỉ sợ... làm hại đến huynh”.  Diệp Huyên im lặng.  Diệp Thiển Thiển chủ động kéo tay hắn: “Chúng ta đi thôi, không về Thái Sơ tộc nữa”.  Diệp Huyên gật đầu: “Được, ta nghe muội”.  Diệp Thiển Thiển cười tươi như hoa: “Vâng!"  Diệp Huyên xoa đầu cô bé, cười nói: “Sau này đến thư viện của ta đi học nhé!"  Diệp Thiển Thiển gật đầu: “Được ạ!"  Diệp Huyên bật cười, nhưng đang muốn dắt Diệp Thiển Thiển đi thì cảm nhận một luồng khí tức khủng bố ập đến từ đằng sau, khiến tinh không bốn bề rung chuyển.  Diệp Huyên nhíu mày thật sâu.  Thời không trước mặt hắn nứt vỡ, để một cô gái mặc áo giáp đen bước ra, phía sau nàng ta là hàng trăm cường giả cũng mặc giáp đen.  Tất cả đều là Cổ Đạo Cảnh!  Cô gái dẫn đầu còn là cường giả Tam Tri Cảnh!  Diệp Huyên im lặng.  Hắn biết đây là cường giả do Thái Sơ tộc phái đến.  Cô gái giáp đen nhìn hai người họ một hồi, đoạn khom lưng hành lễ với Diệp Thiển Thiển. Các cường giả phía sau nàng ta cũng làm theo.  Diệp Huyên giật mình không hiểu.  Lại nghe nàng ta nói: “Giết!"  Giết!  Các cường giả ồ ạt ùa tới nhằm vào Diệp Thiển Thiển, tuy chỉ có trăm người nhưng lại mang theo khí thế của thiên quân vạn mã!  Toàn thể tinh hà đều phải run rẩy theo!  Ánh mắt Diệp Huyên lạnh đi.Kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên rung lên kịch liệt.  Choeng!  Có tiếng kiếm minh phóng lên cao vút, vang vọng khắp tinh không vũ trụ.  Diệp Huyên ra lệnh: “Đi!"  Xoẹt!  Kiếm Thanh Huyên chém ra một đường.  Tỏa ra kiếm quang như thác đổ. 

Chương 11143