Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 11415

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đoạn gã không suy nghĩ nhiều nữa mà xoay người rời đi.  ...  Thời không ở một vùng tinh không nào đó chợt chấn động, sau đó là hai bóng người bước ra.  Chính là Diệp Huyên và Chiêm Đài Linh Nhi.  Trong đó sắc mặt Diệp Huyên tồi tệ vô cùng.  Chiêm Đài Linh Nhi nói: “Được lắm, đã mất tiền mà còn mang tật, hay là chúng ta hủy diệt Huyễn Tinh giới đi!"  Diệp Huyên hầm hầm đáp: “Diệt nó!"  Chiêm Đài Linh Nhi nghe vậy thì mừng rơn.  Văn minh Thần Tri đã nhòm ngó Huyễn Tinh giới từ rất lâu, tiếc rằng vì nơi này quá mức đặc biệt, có thể tăng sức mạnh lên gấp nhiều lần cho các Huyễn Yêu ở trong nên bọn họ chưa thể ra tay.  Diệp Huyên buột miệng: “Gã đó chẳng biết võ đức gì cả!"  Chiêm Đài Linh Nhi hùa theo: “Chính xác! Huyễn Yêu rặt một bọn xấu xa thế ấy! Mượn lời của con người các ngươi thì là cầm thú đó!"  Diệp Huyên: “Bọn chúng lúc nào cũng ngang ngược vô lý thế à?"  Chiêm Đài Linh Nhi: “Thật ra chúng cũng biết phải trái”.  Diệp Huyên: “Vậy sao còn cướp kiếm của ta làm gì?"  Chiêm Đài Linh Nhi chần chừ: “Tùy người thôi. Ai mạnh hơn thì chúng nói chuyện bằng lý lẽ, ai yếu hơn thì nói chuyện bằng quả đấm”.  Diệp Huyên im lặng.  Chiêm Đài Linh Nhi: “Ngươi định trở lại Huyễn Tinh giới sao?"  Diệp Huyên: “Tất nhiên, nhưng ta sẽ dẫn người khác theo!"  Chiêm Đài Linh Nhi tròn mắt: “Muội muội ngươi?"  Diệp Huyên gật đầu.  Chiêm Đài Linh Nhi hớn hở vung tay lên: “Đập bỏ mẹ bọn nó luôn!"  Diệp Huyên đen mặt: “Sao cô còn văng tục nữa?"  Nàng cười: “Đó là văng tục sao?"  Diệp Huyên im lặng.  Chiêm Đài Linh Nhi: “Ngươi gọi muội muội đến đi!"  Mau gọi người đến!  Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: “Khoan hãy vội”.  Nói rồi xoay gót đi.  Để lại Chiêm Đài Linh Nhi chưng hửng nhíu mày, tự hỏi hắn đang làm cái gì.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đoạn gã không suy nghĩ nhiều nữa mà xoay người rời đi.  ...  Thời không ở một vùng tinh không nào đó chợt chấn động, sau đó là hai bóng người bước ra.  Chính là Diệp Huyên và Chiêm Đài Linh Nhi.  Trong đó sắc mặt Diệp Huyên tồi tệ vô cùng.  Chiêm Đài Linh Nhi nói: “Được lắm, đã mất tiền mà còn mang tật, hay là chúng ta hủy diệt Huyễn Tinh giới đi!"  Diệp Huyên hầm hầm đáp: “Diệt nó!"  Chiêm Đài Linh Nhi nghe vậy thì mừng rơn.  Văn minh Thần Tri đã nhòm ngó Huyễn Tinh giới từ rất lâu, tiếc rằng vì nơi này quá mức đặc biệt, có thể tăng sức mạnh lên gấp nhiều lần cho các Huyễn Yêu ở trong nên bọn họ chưa thể ra tay.  Diệp Huyên buột miệng: “Gã đó chẳng biết võ đức gì cả!"  Chiêm Đài Linh Nhi hùa theo: “Chính xác! Huyễn Yêu rặt một bọn xấu xa thế ấy! Mượn lời của con người các ngươi thì là cầm thú đó!"  Diệp Huyên: “Bọn chúng lúc nào cũng ngang ngược vô lý thế à?"  Chiêm Đài Linh Nhi: “Thật ra chúng cũng biết phải trái”.  Diệp Huyên: “Vậy sao còn cướp kiếm của ta làm gì?"  Chiêm Đài Linh Nhi chần chừ: “Tùy người thôi. Ai mạnh hơn thì chúng nói chuyện bằng lý lẽ, ai yếu hơn thì nói chuyện bằng quả đấm”.  Diệp Huyên im lặng.  Chiêm Đài Linh Nhi: “Ngươi định trở lại Huyễn Tinh giới sao?"  Diệp Huyên: “Tất nhiên, nhưng ta sẽ dẫn người khác theo!"  Chiêm Đài Linh Nhi tròn mắt: “Muội muội ngươi?"  Diệp Huyên gật đầu.  Chiêm Đài Linh Nhi hớn hở vung tay lên: “Đập bỏ mẹ bọn nó luôn!"  Diệp Huyên đen mặt: “Sao cô còn văng tục nữa?"  Nàng cười: “Đó là văng tục sao?"  Diệp Huyên im lặng.  Chiêm Đài Linh Nhi: “Ngươi gọi muội muội đến đi!"  Mau gọi người đến!  Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: “Khoan hãy vội”.  Nói rồi xoay gót đi.  Để lại Chiêm Đài Linh Nhi chưng hửng nhíu mày, tự hỏi hắn đang làm cái gì.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đoạn gã không suy nghĩ nhiều nữa mà xoay người rời đi.  ...  Thời không ở một vùng tinh không nào đó chợt chấn động, sau đó là hai bóng người bước ra.  Chính là Diệp Huyên và Chiêm Đài Linh Nhi.  Trong đó sắc mặt Diệp Huyên tồi tệ vô cùng.  Chiêm Đài Linh Nhi nói: “Được lắm, đã mất tiền mà còn mang tật, hay là chúng ta hủy diệt Huyễn Tinh giới đi!"  Diệp Huyên hầm hầm đáp: “Diệt nó!"  Chiêm Đài Linh Nhi nghe vậy thì mừng rơn.  Văn minh Thần Tri đã nhòm ngó Huyễn Tinh giới từ rất lâu, tiếc rằng vì nơi này quá mức đặc biệt, có thể tăng sức mạnh lên gấp nhiều lần cho các Huyễn Yêu ở trong nên bọn họ chưa thể ra tay.  Diệp Huyên buột miệng: “Gã đó chẳng biết võ đức gì cả!"  Chiêm Đài Linh Nhi hùa theo: “Chính xác! Huyễn Yêu rặt một bọn xấu xa thế ấy! Mượn lời của con người các ngươi thì là cầm thú đó!"  Diệp Huyên: “Bọn chúng lúc nào cũng ngang ngược vô lý thế à?"  Chiêm Đài Linh Nhi: “Thật ra chúng cũng biết phải trái”.  Diệp Huyên: “Vậy sao còn cướp kiếm của ta làm gì?"  Chiêm Đài Linh Nhi chần chừ: “Tùy người thôi. Ai mạnh hơn thì chúng nói chuyện bằng lý lẽ, ai yếu hơn thì nói chuyện bằng quả đấm”.  Diệp Huyên im lặng.  Chiêm Đài Linh Nhi: “Ngươi định trở lại Huyễn Tinh giới sao?"  Diệp Huyên: “Tất nhiên, nhưng ta sẽ dẫn người khác theo!"  Chiêm Đài Linh Nhi tròn mắt: “Muội muội ngươi?"  Diệp Huyên gật đầu.  Chiêm Đài Linh Nhi hớn hở vung tay lên: “Đập bỏ mẹ bọn nó luôn!"  Diệp Huyên đen mặt: “Sao cô còn văng tục nữa?"  Nàng cười: “Đó là văng tục sao?"  Diệp Huyên im lặng.  Chiêm Đài Linh Nhi: “Ngươi gọi muội muội đến đi!"  Mau gọi người đến!  Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: “Khoan hãy vội”.  Nói rồi xoay gót đi.  Để lại Chiêm Đài Linh Nhi chưng hửng nhíu mày, tự hỏi hắn đang làm cái gì.  

Chương 11415