Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 11427

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sắc mặt các cường giả trở nên xấu đi trông thấy.  Cổ Yêu Vương vội phân phó: “Giữ nó lại!"  Sau đó y lao ra ngoài.  Huyễn Yêu Vương kia giơ tay tung ra cú đấm, để quyền mang hùng hậu nện vào thân trụ.  Rầm!  Cây trụ có chiều hướng vỡ ra.  Cổ Yêu Vương thấy vậy thì tức tối thét lên: “Đồ ngu! Ta bảo ngươi giữ nó, không phải đánh nát! Ngươi...”  Lời còn chưa dứt, một luồng sức mạnh khủng khiếp đã lan tràn khắp bốn phía, khiến Huyễn Tinh giới nứt vỡ từng chút một.  Hàng loạt cường giả điên cuồng tháo chạy, không dám nghênh đón chính diện.  Năng lực này chỉ Cổ Yêu Vương và Huyễn Yêu Vương mới có, số còn lại đều chạy thục mạng.  Chừng nửa giờ sau, Cổ Yêu Vương nhìn Huyễn Tinh giới nay đã trải rộng vết mạng nhện với gương mặt tăm tối vô cùng.  Huyễn Yêu Vương thì phẫn nộ quát tháo khắp nơi: “Con người kia! Ra đây mà đánh! Đánh lén thì ngon lắm à? Giỏi ra đây tay đôi!"  Không ai đáp lời.  Cổ Yêu Vương ngẩng lên, âm trầm cất tiếng: “Bước ra đây nói chuyện, con người!"  Vẫn không có tiếng trả lời.  Khiến sắc mặt y càng thêm khó coi.  ...  Tại căn cứ bí ẩn.  Nhìn Huyễn Tinh giới thành một đống hoang tàn, Diệp Huyên không kiềm được sự hưng phấn: “Nổ! Nổ nữa đi! Nổ chết chúng nó!"  Tần Quan lắc đầu: “Mới làm ra hai quả thôi, dùng hết rồi”.  Diệp Huyên chớp mắt: “Thì làm tiếp!"  Tần Quan cười ranh mãnh: “Có tiền không?"  Diệp Huyên im luôn.  Bây giờ hắn cũng thành người nghèo rồi!  Chiêm Đài Linh Nhi bỗng mở miệng: “Huyễn Tinh giới nơi nào cũng đầy tiền, chỉ cần chiếm được, muốn bao nhiêu Thần Tri Tinh cũng sẽ có!" 

Sắc mặt các cường giả trở nên xấu đi trông thấy.  

Cổ Yêu Vương vội phân phó: “Giữ nó lại!"  

Sau đó y lao ra ngoài.  

Huyễn Yêu Vương kia giơ tay tung ra cú đấm, để quyền mang hùng hậu nện vào thân trụ.  

Rầm!  

Cây trụ có chiều hướng vỡ ra.  

Cổ Yêu Vương thấy vậy thì tức tối thét lên: “Đồ ngu! Ta bảo ngươi giữ nó, không phải đánh nát! Ngươi...”  

Lời còn chưa dứt, một luồng sức mạnh khủng khiếp đã lan tràn khắp bốn phía, khiến Huyễn Tinh giới nứt vỡ từng chút một.  

Hàng loạt cường giả điên cuồng tháo chạy, không dám nghênh đón chính diện.  

Năng lực này chỉ Cổ Yêu Vương và Huyễn Yêu Vương mới có, số còn lại đều chạy thục mạng.  

Chừng nửa giờ sau, Cổ Yêu Vương nhìn Huyễn Tinh giới nay đã trải rộng vết mạng nhện với gương mặt tăm tối vô cùng.  

Huyễn Yêu Vương thì phẫn nộ quát tháo khắp nơi: “Con người kia! Ra đây mà đánh! Đánh lén thì ngon lắm à? Giỏi ra đây tay đôi!"  

Không ai đáp lời.  

Cổ Yêu Vương ngẩng lên, âm trầm cất tiếng: “Bước ra đây nói chuyện, con người!"  

Vẫn không có tiếng trả lời.  

Khiến sắc mặt y càng thêm khó coi.  

...  

Tại căn cứ bí ẩn.  

Nhìn Huyễn Tinh giới thành một đống hoang tàn, Diệp Huyên không kiềm được sự hưng phấn: “Nổ! Nổ nữa đi! Nổ chết chúng nó!"  

Tần Quan lắc đầu: “Mới làm ra hai quả thôi, dùng hết rồi”.  

Diệp Huyên chớp mắt: “Thì làm tiếp!"  

Tần Quan cười ranh mãnh: “Có tiền không?"  

Diệp Huyên im luôn.  

Bây giờ hắn cũng thành người nghèo rồi!  

Chiêm Đài Linh Nhi bỗng mở miệng: “Huyễn Tinh giới nơi nào cũng đầy tiền, chỉ cần chiếm được, muốn bao nhiêu Thần Tri Tinh cũng sẽ có!" 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Sắc mặt các cường giả trở nên xấu đi trông thấy.  Cổ Yêu Vương vội phân phó: “Giữ nó lại!"  Sau đó y lao ra ngoài.  Huyễn Yêu Vương kia giơ tay tung ra cú đấm, để quyền mang hùng hậu nện vào thân trụ.  Rầm!  Cây trụ có chiều hướng vỡ ra.  Cổ Yêu Vương thấy vậy thì tức tối thét lên: “Đồ ngu! Ta bảo ngươi giữ nó, không phải đánh nát! Ngươi...”  Lời còn chưa dứt, một luồng sức mạnh khủng khiếp đã lan tràn khắp bốn phía, khiến Huyễn Tinh giới nứt vỡ từng chút một.  Hàng loạt cường giả điên cuồng tháo chạy, không dám nghênh đón chính diện.  Năng lực này chỉ Cổ Yêu Vương và Huyễn Yêu Vương mới có, số còn lại đều chạy thục mạng.  Chừng nửa giờ sau, Cổ Yêu Vương nhìn Huyễn Tinh giới nay đã trải rộng vết mạng nhện với gương mặt tăm tối vô cùng.  Huyễn Yêu Vương thì phẫn nộ quát tháo khắp nơi: “Con người kia! Ra đây mà đánh! Đánh lén thì ngon lắm à? Giỏi ra đây tay đôi!"  Không ai đáp lời.  Cổ Yêu Vương ngẩng lên, âm trầm cất tiếng: “Bước ra đây nói chuyện, con người!"  Vẫn không có tiếng trả lời.  Khiến sắc mặt y càng thêm khó coi.  ...  Tại căn cứ bí ẩn.  Nhìn Huyễn Tinh giới thành một đống hoang tàn, Diệp Huyên không kiềm được sự hưng phấn: “Nổ! Nổ nữa đi! Nổ chết chúng nó!"  Tần Quan lắc đầu: “Mới làm ra hai quả thôi, dùng hết rồi”.  Diệp Huyên chớp mắt: “Thì làm tiếp!"  Tần Quan cười ranh mãnh: “Có tiền không?"  Diệp Huyên im luôn.  Bây giờ hắn cũng thành người nghèo rồi!  Chiêm Đài Linh Nhi bỗng mở miệng: “Huyễn Tinh giới nơi nào cũng đầy tiền, chỉ cần chiếm được, muốn bao nhiêu Thần Tri Tinh cũng sẽ có!" 

Chương 11427