Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 11436

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên gật gù: “Ta sẽ phái người đến tiếp quản toàn bộ Huyễn Tinh giới”.  Rồi vươn tay ra.  Lưỡng lự một hồi, Đại Yêu Vương cũng đưa tay đẩy một chiếc nhẫn chứa đồ khổng lồ sang.  Diệp Huyên nhìn vào, thấy bên trong đúng là một tỉ tám mươi triệu viên Thần Tri Tinh.  Hắn thu nhẫn về, nói với Chiêm Đài Linh Nhi: “Cô đi chọn mỏ đi”.  Nàng phấn khích cười: “Được!"  Diệp Huyên gật đầu rồi xoay người biến mất.  Đại Yêu Vương thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm.  Đường kiếm vừa rồi quá sức kinh khủng!  Như nghĩ đến điều gì, ông ta tức giận quát Huyễn Yêu Vương: “Tất cả là tại ngươi!"  Huyễn Yêu Vương ấm ức vô cùng: “Không phải các ngươi đã nói kiếm kia rất tốt, không cần trả sao? Giờ quay sang trách ta làm gì?"  Đại Yêu Vương tức đến phát run.  Lần này thì hay rồi, tiền mất tật mang!  Tổn thất quá lớn!  Chiêm Đài Linh Nhi chợt cười lên: “Đại Yêu Vương đừng giận, gia nhập thư viện Quan Huyên cũng không phải chuyện xấu gì đâu. Ta biết nơi ấy bây giờ lợi hại lắm đó, về sau chỉ việc hưởng thụ thôi”.  Đại Yêu Vương cáu bẳn độp lại: “Thế sao văn minh Thần Tri của ngươi không gia nhập?"  Nàng cười: “Tại vì chúng ta biết sợ nhanh lắm, ha ha!"  Đại Yêu Vương: “...”  ...  Trở lại thư viện rồi, Diệp Huyên lập tức đi tìm Tần Quan, đưa nhẫn cho nàng ta xem.  Bên trong là năm trăm triệu viên Thần Tri Tinh!  Số còn lại hắn giữ cho riêng mình.  Đàn ông đàn ang ra đường sao có thể không có tiền dằn túi chứ?  Tần Quan nhìn vào, thấy số lượng Thần Tri Tinh thì ngẩn ra: “Tinh thạch này chứa năng lượng rất đáng sợ!"  Diệp Huyên cười: “Đúng vậy, cũng là tinh thạch chứa năng lượng tốt nhất hiện nay!"  Tần Quan mỉm cười: “Cho ta à?"  Tuy hỏi vậy nhưng tay thì đã thu nhẫn.  Diệp Huyên chân thành nói: “Đương nhiên là cho cô rồi!"  Tần Quan cười: “Được!"  Diệp Huyên nói tiếp: “Huyễn Tinh giới bây giờ đã là của ta, ở đó có tám mỏ Thần Tri Tinh, chốc nữa cô nhớ đến đó tiếp quản”.  Tần Quan cười: “Được!"  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên gật gù: “Ta sẽ phái người đến tiếp quản toàn bộ Huyễn Tinh giới”.  Rồi vươn tay ra.  Lưỡng lự một hồi, Đại Yêu Vương cũng đưa tay đẩy một chiếc nhẫn chứa đồ khổng lồ sang.  Diệp Huyên nhìn vào, thấy bên trong đúng là một tỉ tám mươi triệu viên Thần Tri Tinh.  Hắn thu nhẫn về, nói với Chiêm Đài Linh Nhi: “Cô đi chọn mỏ đi”.  Nàng phấn khích cười: “Được!"  Diệp Huyên gật đầu rồi xoay người biến mất.  Đại Yêu Vương thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm.  Đường kiếm vừa rồi quá sức kinh khủng!  Như nghĩ đến điều gì, ông ta tức giận quát Huyễn Yêu Vương: “Tất cả là tại ngươi!"  Huyễn Yêu Vương ấm ức vô cùng: “Không phải các ngươi đã nói kiếm kia rất tốt, không cần trả sao? Giờ quay sang trách ta làm gì?"  Đại Yêu Vương tức đến phát run.  Lần này thì hay rồi, tiền mất tật mang!  Tổn thất quá lớn!  Chiêm Đài Linh Nhi chợt cười lên: “Đại Yêu Vương đừng giận, gia nhập thư viện Quan Huyên cũng không phải chuyện xấu gì đâu. Ta biết nơi ấy bây giờ lợi hại lắm đó, về sau chỉ việc hưởng thụ thôi”.  Đại Yêu Vương cáu bẳn độp lại: “Thế sao văn minh Thần Tri của ngươi không gia nhập?"  Nàng cười: “Tại vì chúng ta biết sợ nhanh lắm, ha ha!"  Đại Yêu Vương: “...”  ...  Trở lại thư viện rồi, Diệp Huyên lập tức đi tìm Tần Quan, đưa nhẫn cho nàng ta xem.  Bên trong là năm trăm triệu viên Thần Tri Tinh!  Số còn lại hắn giữ cho riêng mình.  Đàn ông đàn ang ra đường sao có thể không có tiền dằn túi chứ?  Tần Quan nhìn vào, thấy số lượng Thần Tri Tinh thì ngẩn ra: “Tinh thạch này chứa năng lượng rất đáng sợ!"  Diệp Huyên cười: “Đúng vậy, cũng là tinh thạch chứa năng lượng tốt nhất hiện nay!"  Tần Quan mỉm cười: “Cho ta à?"  Tuy hỏi vậy nhưng tay thì đã thu nhẫn.  Diệp Huyên chân thành nói: “Đương nhiên là cho cô rồi!"  Tần Quan cười: “Được!"  Diệp Huyên nói tiếp: “Huyễn Tinh giới bây giờ đã là của ta, ở đó có tám mỏ Thần Tri Tinh, chốc nữa cô nhớ đến đó tiếp quản”.  Tần Quan cười: “Được!"  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên gật gù: “Ta sẽ phái người đến tiếp quản toàn bộ Huyễn Tinh giới”.  Rồi vươn tay ra.  Lưỡng lự một hồi, Đại Yêu Vương cũng đưa tay đẩy một chiếc nhẫn chứa đồ khổng lồ sang.  Diệp Huyên nhìn vào, thấy bên trong đúng là một tỉ tám mươi triệu viên Thần Tri Tinh.  Hắn thu nhẫn về, nói với Chiêm Đài Linh Nhi: “Cô đi chọn mỏ đi”.  Nàng phấn khích cười: “Được!"  Diệp Huyên gật đầu rồi xoay người biến mất.  Đại Yêu Vương thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm.  Đường kiếm vừa rồi quá sức kinh khủng!  Như nghĩ đến điều gì, ông ta tức giận quát Huyễn Yêu Vương: “Tất cả là tại ngươi!"  Huyễn Yêu Vương ấm ức vô cùng: “Không phải các ngươi đã nói kiếm kia rất tốt, không cần trả sao? Giờ quay sang trách ta làm gì?"  Đại Yêu Vương tức đến phát run.  Lần này thì hay rồi, tiền mất tật mang!  Tổn thất quá lớn!  Chiêm Đài Linh Nhi chợt cười lên: “Đại Yêu Vương đừng giận, gia nhập thư viện Quan Huyên cũng không phải chuyện xấu gì đâu. Ta biết nơi ấy bây giờ lợi hại lắm đó, về sau chỉ việc hưởng thụ thôi”.  Đại Yêu Vương cáu bẳn độp lại: “Thế sao văn minh Thần Tri của ngươi không gia nhập?"  Nàng cười: “Tại vì chúng ta biết sợ nhanh lắm, ha ha!"  Đại Yêu Vương: “...”  ...  Trở lại thư viện rồi, Diệp Huyên lập tức đi tìm Tần Quan, đưa nhẫn cho nàng ta xem.  Bên trong là năm trăm triệu viên Thần Tri Tinh!  Số còn lại hắn giữ cho riêng mình.  Đàn ông đàn ang ra đường sao có thể không có tiền dằn túi chứ?  Tần Quan nhìn vào, thấy số lượng Thần Tri Tinh thì ngẩn ra: “Tinh thạch này chứa năng lượng rất đáng sợ!"  Diệp Huyên cười: “Đúng vậy, cũng là tinh thạch chứa năng lượng tốt nhất hiện nay!"  Tần Quan mỉm cười: “Cho ta à?"  Tuy hỏi vậy nhưng tay thì đã thu nhẫn.  Diệp Huyên chân thành nói: “Đương nhiên là cho cô rồi!"  Tần Quan cười: “Được!"  Diệp Huyên nói tiếp: “Huyễn Tinh giới bây giờ đã là của ta, ở đó có tám mỏ Thần Tri Tinh, chốc nữa cô nhớ đến đó tiếp quản”.  Tần Quan cười: “Được!"  

Chương 11436