Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 11504

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Kỳ Điện hạ ngẩng đầu nhìn bầu trời, không biết đang nghĩ gì.Lúc này, Lâm Phong bỗng nói: “Điện hạ, bây giờ chúng ta nên làm gì?”Vẻ mặt Kỳ Điện hạ bình tĩnh: “Trốn!”Lâm Phong sững người.Kỳ Điện hạ cười nói: “Người của Thần Qua tộc có lẽ sắp đến rồi! Đi thôi!”Lâm Phong do dự rồi nói: “Thiếu niên này không phải người bình thường, chẳng lẽ không nên giá họa để người này đấu với Thần Qua Tộc, chúng ta thành ngư ông đắc lợi sao!”Kỳ Điện hạ nhìn Kỳ Phong, sau đó nói: “Hành vi như vậy, có khác gì cầm thú?”Lâm Phong cúi đầu, không dám nói gì.Kỳ Điện hạ khẽ nói: “Diệp công tử này, không phải người bình thường, chúng ta và hắn tuy đã sạch nợ, nhưng cũng xem như kết phần thiện duyên, nếu chúng ta tính kế với hắn, vậy thì phần thiện duyên này sẽ biến thành ác duyên!”Nói rồi, nàng khẽ lắc đầu, lại nói tiếp: “Hơn nữa, hành vi như vậy, phạm vào bản tâm của ta!”Lâm Phong thấp giọng thở dài, không nói gì thêm!Năm đó ở Đế quốc Minh, nhân duyên của Kỳ Điện hạ rất tốt, bởi vì nàng rất lương thiện!Kỳ Điện hạ lại nói: “Hiện tại chuyện chúng ta có thể làm là lẩn trốn, đợi Thần Qua Tộc buông bỏ phòng bị với chúng ta, như vậy, chúng ta mới có thể làm được nhiều chuyện hơn”.Lâm Phong do dự rồi nói: “E là bọn họ sẽ không buông bỏ phòng bị với chúng ta!”Kỳ Điện hạ cười nói: “Vậy thì dẫn đến điểm điểm thu hút mới! Ví dụ như, kho báu của Đế quốc Minh!”Nói rồi, nàng liếc nhìn xung quanh, sau đó nói: “Có thể để lộ một vài điểm kho báu thích hợp, mấy người bên dưới Thần Qua Tộc chắc chắn sẽ có hứng thú với kho báu Đế quốc Minh, còn về chúng ta, ngoài các cao thủ đời trước năm đó của Thần Qua Tộc, thì các cao thủ thế hệ này của Thần Qua Tộc không thù hận gì nhiều với chúng ta, vì vậy, chỉ cần kho báu xuất hiện, sự chú ý của bọn họ sẽ chuyển sang những kho báu kia, còn chúng ta không cần phải đối đầu với bọn họ!”Lâm Phong khẽ gật đầu: “Mọi chuyện đều nghe theo điện hạ!”Kỳ Điện hạ khẽ cười: “Đi thôi!”Nói xong, nàng quay người rời đi.Lâm Phong vội đi theo.…Một nơi nào đó trong tinh không, Diệp Huyên nhìn nhẫn chứa đồ trong tay, khẽ nhếch miệng.Lại thêm một trăm triệu Thần Qua Tinh!Hiện tại hắn đã có đủ một trăm chín mươi triệu Thần Qua Tinh, bởi vì lúc trước tu luyện nên đã tiêu hao hết mười triệu!Diệp Huyên cất nhẫn chứa đồ, hắn quay đầu nhìn xung quanh, sau đó lấy ra một miếng bùa truyền âm ra bóp nát.Liên lạc với Thanh Khâu!Thế nhưng ngay sau đó, hắn bỗng nhíu chặt mày, bởi vì không nhận được bất kỳ hồi âm nào!Mà hắn cũng không cảm nhận được Thanh Khâu!Chẳng lẽ nhà đầu này lại rời đi rồi?Vẻ mặt Diệp Huyên chùng xuống.Hắn cũng không lo lắng về an nguy của Thanh Khâu, đùa sao, nha đầu này rất mạnh!Diệp Huyên im lặng một lúc, hắn quay người rời đi!Hắn quyết định đi làm quen Hoang Chiến Trường trước, Thanh Khâu đã dẫn một nhóm người đến đây rèn luyện, chắc chắn có người biết.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Kỳ Điện hạ ngẩng đầu nhìn bầu trời, không biết đang nghĩ gì.Lúc này, Lâm Phong bỗng nói: “Điện hạ, bây giờ chúng ta nên làm gì?”Vẻ mặt Kỳ Điện hạ bình tĩnh: “Trốn!”Lâm Phong sững người.Kỳ Điện hạ cười nói: “Người của Thần Qua tộc có lẽ sắp đến rồi! Đi thôi!”Lâm Phong do dự rồi nói: “Thiếu niên này không phải người bình thường, chẳng lẽ không nên giá họa để người này đấu với Thần Qua Tộc, chúng ta thành ngư ông đắc lợi sao!”Kỳ Điện hạ nhìn Kỳ Phong, sau đó nói: “Hành vi như vậy, có khác gì cầm thú?”Lâm Phong cúi đầu, không dám nói gì.Kỳ Điện hạ khẽ nói: “Diệp công tử này, không phải người bình thường, chúng ta và hắn tuy đã sạch nợ, nhưng cũng xem như kết phần thiện duyên, nếu chúng ta tính kế với hắn, vậy thì phần thiện duyên này sẽ biến thành ác duyên!”Nói rồi, nàng khẽ lắc đầu, lại nói tiếp: “Hơn nữa, hành vi như vậy, phạm vào bản tâm của ta!”Lâm Phong thấp giọng thở dài, không nói gì thêm!Năm đó ở Đế quốc Minh, nhân duyên của Kỳ Điện hạ rất tốt, bởi vì nàng rất lương thiện!Kỳ Điện hạ lại nói: “Hiện tại chuyện chúng ta có thể làm là lẩn trốn, đợi Thần Qua Tộc buông bỏ phòng bị với chúng ta, như vậy, chúng ta mới có thể làm được nhiều chuyện hơn”.Lâm Phong do dự rồi nói: “E là bọn họ sẽ không buông bỏ phòng bị với chúng ta!”Kỳ Điện hạ cười nói: “Vậy thì dẫn đến điểm điểm thu hút mới! Ví dụ như, kho báu của Đế quốc Minh!”Nói rồi, nàng liếc nhìn xung quanh, sau đó nói: “Có thể để lộ một vài điểm kho báu thích hợp, mấy người bên dưới Thần Qua Tộc chắc chắn sẽ có hứng thú với kho báu Đế quốc Minh, còn về chúng ta, ngoài các cao thủ đời trước năm đó của Thần Qua Tộc, thì các cao thủ thế hệ này của Thần Qua Tộc không thù hận gì nhiều với chúng ta, vì vậy, chỉ cần kho báu xuất hiện, sự chú ý của bọn họ sẽ chuyển sang những kho báu kia, còn chúng ta không cần phải đối đầu với bọn họ!”Lâm Phong khẽ gật đầu: “Mọi chuyện đều nghe theo điện hạ!”Kỳ Điện hạ khẽ cười: “Đi thôi!”Nói xong, nàng quay người rời đi.Lâm Phong vội đi theo.…Một nơi nào đó trong tinh không, Diệp Huyên nhìn nhẫn chứa đồ trong tay, khẽ nhếch miệng.Lại thêm một trăm triệu Thần Qua Tinh!Hiện tại hắn đã có đủ một trăm chín mươi triệu Thần Qua Tinh, bởi vì lúc trước tu luyện nên đã tiêu hao hết mười triệu!Diệp Huyên cất nhẫn chứa đồ, hắn quay đầu nhìn xung quanh, sau đó lấy ra một miếng bùa truyền âm ra bóp nát.Liên lạc với Thanh Khâu!Thế nhưng ngay sau đó, hắn bỗng nhíu chặt mày, bởi vì không nhận được bất kỳ hồi âm nào!Mà hắn cũng không cảm nhận được Thanh Khâu!Chẳng lẽ nhà đầu này lại rời đi rồi?Vẻ mặt Diệp Huyên chùng xuống.Hắn cũng không lo lắng về an nguy của Thanh Khâu, đùa sao, nha đầu này rất mạnh!Diệp Huyên im lặng một lúc, hắn quay người rời đi!Hắn quyết định đi làm quen Hoang Chiến Trường trước, Thanh Khâu đã dẫn một nhóm người đến đây rèn luyện, chắc chắn có người biết.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Kỳ Điện hạ ngẩng đầu nhìn bầu trời, không biết đang nghĩ gì.Lúc này, Lâm Phong bỗng nói: “Điện hạ, bây giờ chúng ta nên làm gì?”Vẻ mặt Kỳ Điện hạ bình tĩnh: “Trốn!”Lâm Phong sững người.Kỳ Điện hạ cười nói: “Người của Thần Qua tộc có lẽ sắp đến rồi! Đi thôi!”Lâm Phong do dự rồi nói: “Thiếu niên này không phải người bình thường, chẳng lẽ không nên giá họa để người này đấu với Thần Qua Tộc, chúng ta thành ngư ông đắc lợi sao!”Kỳ Điện hạ nhìn Kỳ Phong, sau đó nói: “Hành vi như vậy, có khác gì cầm thú?”Lâm Phong cúi đầu, không dám nói gì.Kỳ Điện hạ khẽ nói: “Diệp công tử này, không phải người bình thường, chúng ta và hắn tuy đã sạch nợ, nhưng cũng xem như kết phần thiện duyên, nếu chúng ta tính kế với hắn, vậy thì phần thiện duyên này sẽ biến thành ác duyên!”Nói rồi, nàng khẽ lắc đầu, lại nói tiếp: “Hơn nữa, hành vi như vậy, phạm vào bản tâm của ta!”Lâm Phong thấp giọng thở dài, không nói gì thêm!Năm đó ở Đế quốc Minh, nhân duyên của Kỳ Điện hạ rất tốt, bởi vì nàng rất lương thiện!Kỳ Điện hạ lại nói: “Hiện tại chuyện chúng ta có thể làm là lẩn trốn, đợi Thần Qua Tộc buông bỏ phòng bị với chúng ta, như vậy, chúng ta mới có thể làm được nhiều chuyện hơn”.Lâm Phong do dự rồi nói: “E là bọn họ sẽ không buông bỏ phòng bị với chúng ta!”Kỳ Điện hạ cười nói: “Vậy thì dẫn đến điểm điểm thu hút mới! Ví dụ như, kho báu của Đế quốc Minh!”Nói rồi, nàng liếc nhìn xung quanh, sau đó nói: “Có thể để lộ một vài điểm kho báu thích hợp, mấy người bên dưới Thần Qua Tộc chắc chắn sẽ có hứng thú với kho báu Đế quốc Minh, còn về chúng ta, ngoài các cao thủ đời trước năm đó của Thần Qua Tộc, thì các cao thủ thế hệ này của Thần Qua Tộc không thù hận gì nhiều với chúng ta, vì vậy, chỉ cần kho báu xuất hiện, sự chú ý của bọn họ sẽ chuyển sang những kho báu kia, còn chúng ta không cần phải đối đầu với bọn họ!”Lâm Phong khẽ gật đầu: “Mọi chuyện đều nghe theo điện hạ!”Kỳ Điện hạ khẽ cười: “Đi thôi!”Nói xong, nàng quay người rời đi.Lâm Phong vội đi theo.…Một nơi nào đó trong tinh không, Diệp Huyên nhìn nhẫn chứa đồ trong tay, khẽ nhếch miệng.Lại thêm một trăm triệu Thần Qua Tinh!Hiện tại hắn đã có đủ một trăm chín mươi triệu Thần Qua Tinh, bởi vì lúc trước tu luyện nên đã tiêu hao hết mười triệu!Diệp Huyên cất nhẫn chứa đồ, hắn quay đầu nhìn xung quanh, sau đó lấy ra một miếng bùa truyền âm ra bóp nát.Liên lạc với Thanh Khâu!Thế nhưng ngay sau đó, hắn bỗng nhíu chặt mày, bởi vì không nhận được bất kỳ hồi âm nào!Mà hắn cũng không cảm nhận được Thanh Khâu!Chẳng lẽ nhà đầu này lại rời đi rồi?Vẻ mặt Diệp Huyên chùng xuống.Hắn cũng không lo lắng về an nguy của Thanh Khâu, đùa sao, nha đầu này rất mạnh!Diệp Huyên im lặng một lúc, hắn quay người rời đi!Hắn quyết định đi làm quen Hoang Chiến Trường trước, Thanh Khâu đã dẫn một nhóm người đến đây rèn luyện, chắc chắn có người biết.

Chương 11504