Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 11607

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, hắn mới cảm nhận được, những Tín Ngưỡng Chi Lực kia là một phần của thân thể hắn!Đối diện với Diệp Huyên, Thanh Khâu yên lặng nhìn Diệp Huyên, gương mặt đầy ý cười.Từ sau này trở đi, Tín Ngưỡng Chi Lực của Diệp Huyên sẽ có sự thay đổi chấn động!Lúc này, Tần Quan và Đinh Thược Dược đột nhiên xuất hiện trong sân.Thanh Khâu cười nói: “Đều sắp xếp xong rồi sao?”Đinh Thược Dược gật đầu.Tần Quan do dự một lát rồi nói: “Quyết định như vậy thật sao?”Thanh Khâu gật đầu: “Chúng ta trước giờ đều luôn ở bên cạnh huynh ấy, huynh ấy mãi mãi sẽ không thể thật sự trưởng thành được”.Tần Quan nhìn Diệp Huyên phía xa, khẽ nói:” Nhưng chúng ta đột nhiên rời đi, giao cả thư viện cho huynh ấy…”Đinh Thược Dược cười nói: “Thư viện này vốn dĩ là của hắn mà! Là viện trưởng, mà cứ để mặc vậy cũng không được!”Thanh Khâu gật đầu: “Đúng vậy!”Tần Quan nhìn Diệp Huyên, thấp giọng thở dài, đứa nhỏ, ngươi tự mình cầu phúc đi!Đinh Thược Dược cười nói: “Hơn hai nghìn năm, nói dài cũng không dài, nếu hắn thật sự dốc sức phấn đấu, thì có thể đến thế giới Hư Chân tìm chúng ta!”Tần Quan bỗng nói: “Nếu hắn không thể thì sao?”Đinh Thược Dược im lặng một lúc rồi nói: “Người mà tam kiếm cộng thêm chúng ta mà không cũng không chống đỡ được, ngươi nghĩ hắn còn hy vọng sao?”Tần Quan: “…”Thanh Khâu bỗng nói: “Chúng ta phải đi rồi!””Tần Quan do dự rồi nói: “Không từ biệt sao?”Thanh Khâu lắc đầu: “Không cần!”Nói xong, nàng ấy xòe tay, một luồng kiếm quang từ trong lòng bàn tay nàng ấy phóng thẳng lên trời!Vù!Tinh không sâu thẳm lập tức nứt ra một khe hở!Mà trong khe nứt đó, là cả một thế giới mới hoàn toàn!Thế giới Hư Chân!Tần Quan nhìn thế giới kia, thế giới đó thật quen thuộc nhưng cũng có chút lạ lẫm!Rất nhanh sau đó, nàng ta như đã biết gì đó, khẽ cười.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, hắn mới cảm nhận được, những Tín Ngưỡng Chi Lực kia là một phần của thân thể hắn!Đối diện với Diệp Huyên, Thanh Khâu yên lặng nhìn Diệp Huyên, gương mặt đầy ý cười.Từ sau này trở đi, Tín Ngưỡng Chi Lực của Diệp Huyên sẽ có sự thay đổi chấn động!Lúc này, Tần Quan và Đinh Thược Dược đột nhiên xuất hiện trong sân.Thanh Khâu cười nói: “Đều sắp xếp xong rồi sao?”Đinh Thược Dược gật đầu.Tần Quan do dự một lát rồi nói: “Quyết định như vậy thật sao?”Thanh Khâu gật đầu: “Chúng ta trước giờ đều luôn ở bên cạnh huynh ấy, huynh ấy mãi mãi sẽ không thể thật sự trưởng thành được”.Tần Quan nhìn Diệp Huyên phía xa, khẽ nói:” Nhưng chúng ta đột nhiên rời đi, giao cả thư viện cho huynh ấy…”Đinh Thược Dược cười nói: “Thư viện này vốn dĩ là của hắn mà! Là viện trưởng, mà cứ để mặc vậy cũng không được!”Thanh Khâu gật đầu: “Đúng vậy!”Tần Quan nhìn Diệp Huyên, thấp giọng thở dài, đứa nhỏ, ngươi tự mình cầu phúc đi!Đinh Thược Dược cười nói: “Hơn hai nghìn năm, nói dài cũng không dài, nếu hắn thật sự dốc sức phấn đấu, thì có thể đến thế giới Hư Chân tìm chúng ta!”Tần Quan bỗng nói: “Nếu hắn không thể thì sao?”Đinh Thược Dược im lặng một lúc rồi nói: “Người mà tam kiếm cộng thêm chúng ta mà không cũng không chống đỡ được, ngươi nghĩ hắn còn hy vọng sao?”Tần Quan: “…”Thanh Khâu bỗng nói: “Chúng ta phải đi rồi!””Tần Quan do dự rồi nói: “Không từ biệt sao?”Thanh Khâu lắc đầu: “Không cần!”Nói xong, nàng ấy xòe tay, một luồng kiếm quang từ trong lòng bàn tay nàng ấy phóng thẳng lên trời!Vù!Tinh không sâu thẳm lập tức nứt ra một khe hở!Mà trong khe nứt đó, là cả một thế giới mới hoàn toàn!Thế giới Hư Chân!Tần Quan nhìn thế giới kia, thế giới đó thật quen thuộc nhưng cũng có chút lạ lẫm!Rất nhanh sau đó, nàng ta như đã biết gì đó, khẽ cười.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, hắn mới cảm nhận được, những Tín Ngưỡng Chi Lực kia là một phần của thân thể hắn!Đối diện với Diệp Huyên, Thanh Khâu yên lặng nhìn Diệp Huyên, gương mặt đầy ý cười.Từ sau này trở đi, Tín Ngưỡng Chi Lực của Diệp Huyên sẽ có sự thay đổi chấn động!Lúc này, Tần Quan và Đinh Thược Dược đột nhiên xuất hiện trong sân.Thanh Khâu cười nói: “Đều sắp xếp xong rồi sao?”Đinh Thược Dược gật đầu.Tần Quan do dự một lát rồi nói: “Quyết định như vậy thật sao?”Thanh Khâu gật đầu: “Chúng ta trước giờ đều luôn ở bên cạnh huynh ấy, huynh ấy mãi mãi sẽ không thể thật sự trưởng thành được”.Tần Quan nhìn Diệp Huyên phía xa, khẽ nói:” Nhưng chúng ta đột nhiên rời đi, giao cả thư viện cho huynh ấy…”Đinh Thược Dược cười nói: “Thư viện này vốn dĩ là của hắn mà! Là viện trưởng, mà cứ để mặc vậy cũng không được!”Thanh Khâu gật đầu: “Đúng vậy!”Tần Quan nhìn Diệp Huyên, thấp giọng thở dài, đứa nhỏ, ngươi tự mình cầu phúc đi!Đinh Thược Dược cười nói: “Hơn hai nghìn năm, nói dài cũng không dài, nếu hắn thật sự dốc sức phấn đấu, thì có thể đến thế giới Hư Chân tìm chúng ta!”Tần Quan bỗng nói: “Nếu hắn không thể thì sao?”Đinh Thược Dược im lặng một lúc rồi nói: “Người mà tam kiếm cộng thêm chúng ta mà không cũng không chống đỡ được, ngươi nghĩ hắn còn hy vọng sao?”Tần Quan: “…”Thanh Khâu bỗng nói: “Chúng ta phải đi rồi!””Tần Quan do dự rồi nói: “Không từ biệt sao?”Thanh Khâu lắc đầu: “Không cần!”Nói xong, nàng ấy xòe tay, một luồng kiếm quang từ trong lòng bàn tay nàng ấy phóng thẳng lên trời!Vù!Tinh không sâu thẳm lập tức nứt ra một khe hở!Mà trong khe nứt đó, là cả một thế giới mới hoàn toàn!Thế giới Hư Chân!Tần Quan nhìn thế giới kia, thế giới đó thật quen thuộc nhưng cũng có chút lạ lẫm!Rất nhanh sau đó, nàng ta như đã biết gì đó, khẽ cười.

Chương 11607