Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 11727

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên cười: “Ta biết rồi”.Đồ: “Vậy huynh tu luyện cho tốt đi”.Diệp Huyên gật đầu, lại mở tay ra, tiếp tục gấp siêu thời không.Dưới nỗ lực không ngừng nghỉ này, động tác của hắn ngày càng thành thạo.Một ngày nọ, hắn đang tu luyện thì chợt nhíu mày, sau đó thoắt cái biến mất.Thư viện Quan Huyên.Thấy Diệp Huyên xuất hiện, Lý Bán Tri chỉ về phía chân trời: “Có người đến tìm ngươi đấy!"Hắn ngẩng đầu nhìn theo, thấy một Người đàn ông và một Lão già đứng đó. Người đàn ông đeo mặt nạ nên không thấy mặt mũi.Diệp Huyên khẽ cau mày rồi trực tiếp xuất hiện trước mặt họ: “Hai vị là ai?”Gã quan sát hắn một hồi, cười hỏi: “Ngươi chính là Diệp Huyên, Viện trưởng thư viện Quan Huyên?"Hắn gật đầu: “Phải”.Người đàn ông: “Có ngươi bỏ ra hai tỷ Bà Sa Tinh để giết ngươi đấy”.Diệp Huyên: “Chân Yêu tộc sao?"Dù sao thì chỉ có bọn này là đang có thù oán với hắn.Người đàn ông cười: “Chính xác”.Diệp Huyên cong môi: “Vậy sao còn chưa ra tay đi?"Người đàn ông: “Trông ngươi tự tin nhỉ?"Diệp Huyên: “Ta thấy được sát ý trong mắt ngươi, chứng tỏ ngươi đã đồng ý với Chân Yêu tộc rồi đúng không?"Người đàn ông cười: “Chính xác”.Diệp Huyên gật đầu rồi bất ngờ thọc tay phải ra, nắm chặt lại, siêu thời không lập tức bị hắn gấp lại.Rồi hắn bước tới, rút kiếm chém ra.Vào giây phút hắn ra tay, thư viện Quan Huyên cũng đã khởi động đại trận.Khóe miệng Người đàn ông cong lên giận dữ, nhưng sau đó gã biến sắc khi nhận ra đường kiếm này không đơn giản chút nào.Gã không kịp đề phòng, chỉ có thể phòng thủ bị động, vung tay gọi một tấm khiên ánh sáng che chắn trước người.Uỳnh!Đường kiếm của Diệp Huyên lia tới chém vỡ tấm khiên. Người đàn ông bay xa tận mấy trăm nghìn trượng, khi vừa dừng lại thì Diệp Huyên đã xuất hiện sau lưng, cắm kiếm vào giữa trán gã.Giết trong nháy mắt!Người đàn ông đờ đẫn nhìn về phương xa: “Sao lại thế...”Diệp Huyên quay lại nhìn gã: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta yếu lắm?"Người đàn ông gằn giọng: “Ta là Tam đương gia của hội lính đánh thuê Thần Chủ ở vũ trụ Biên Duyên! Ngươi dám đụng vào ta thử xem?!"

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên cười: “Ta biết rồi”.

Đồ: “Vậy huynh tu luyện cho tốt đi”.

Diệp Huyên gật đầu, lại mở tay ra, tiếp tục gấp siêu thời không.

Dưới nỗ lực không ngừng nghỉ này, động tác của hắn ngày càng thành thạo.

Một ngày nọ, hắn đang tu luyện thì chợt nhíu mày, sau đó thoắt cái biến mất.

Thư viện Quan Huyên.

Thấy Diệp Huyên xuất hiện, Lý Bán Tri chỉ về phía chân trời: “Có người đến tìm ngươi đấy!"

Hắn ngẩng đầu nhìn theo, thấy một Người đàn ông và một Lão già đứng đó. Người đàn ông đeo mặt nạ nên không thấy mặt mũi.

Diệp Huyên khẽ cau mày rồi trực tiếp xuất hiện trước mặt họ: “Hai vị là ai?”

Gã quan sát hắn một hồi, cười hỏi: “Ngươi chính là Diệp Huyên, Viện trưởng thư viện Quan Huyên?"

Hắn gật đầu: “Phải”.

Người đàn ông: “Có ngươi bỏ ra hai tỷ Bà Sa Tinh để giết ngươi đấy”.

Diệp Huyên: “Chân Yêu tộc sao?"

Dù sao thì chỉ có bọn này là đang có thù oán với hắn.

Người đàn ông cười: “Chính xác”.

Diệp Huyên cong môi: “Vậy sao còn chưa ra tay đi?"

Người đàn ông: “Trông ngươi tự tin nhỉ?"

Diệp Huyên: “Ta thấy được sát ý trong mắt ngươi, chứng tỏ ngươi đã đồng ý với Chân Yêu tộc rồi đúng không?"

Người đàn ông cười: “Chính xác”.

Diệp Huyên gật đầu rồi bất ngờ thọc tay phải ra, nắm chặt lại, siêu thời không lập tức bị hắn gấp lại.

Rồi hắn bước tới, rút kiếm chém ra.

Vào giây phút hắn ra tay, thư viện Quan Huyên cũng đã khởi động đại trận.

Khóe miệng Người đàn ông cong lên giận dữ, nhưng sau đó gã biến sắc khi nhận ra đường kiếm này không đơn giản chút nào.

Gã không kịp đề phòng, chỉ có thể phòng thủ bị động, vung tay gọi một tấm khiên ánh sáng che chắn trước người.

Uỳnh!

Đường kiếm của Diệp Huyên lia tới chém vỡ tấm khiên. Người đàn ông bay xa tận mấy trăm nghìn trượng, khi vừa dừng lại thì Diệp Huyên đã xuất hiện sau lưng, cắm kiếm vào giữa trán gã.

Giết trong nháy mắt!

Người đàn ông đờ đẫn nhìn về phương xa: “Sao lại thế...”

Diệp Huyên quay lại nhìn gã: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta yếu lắm?"

Người đàn ông gằn giọng: “Ta là Tam đương gia của hội lính đánh thuê Thần Chủ ở vũ trụ Biên Duyên! Ngươi dám đụng vào ta thử xem?!"

Image removed.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên cười: “Ta biết rồi”.Đồ: “Vậy huynh tu luyện cho tốt đi”.Diệp Huyên gật đầu, lại mở tay ra, tiếp tục gấp siêu thời không.Dưới nỗ lực không ngừng nghỉ này, động tác của hắn ngày càng thành thạo.Một ngày nọ, hắn đang tu luyện thì chợt nhíu mày, sau đó thoắt cái biến mất.Thư viện Quan Huyên.Thấy Diệp Huyên xuất hiện, Lý Bán Tri chỉ về phía chân trời: “Có người đến tìm ngươi đấy!"Hắn ngẩng đầu nhìn theo, thấy một Người đàn ông và một Lão già đứng đó. Người đàn ông đeo mặt nạ nên không thấy mặt mũi.Diệp Huyên khẽ cau mày rồi trực tiếp xuất hiện trước mặt họ: “Hai vị là ai?”Gã quan sát hắn một hồi, cười hỏi: “Ngươi chính là Diệp Huyên, Viện trưởng thư viện Quan Huyên?"Hắn gật đầu: “Phải”.Người đàn ông: “Có ngươi bỏ ra hai tỷ Bà Sa Tinh để giết ngươi đấy”.Diệp Huyên: “Chân Yêu tộc sao?"Dù sao thì chỉ có bọn này là đang có thù oán với hắn.Người đàn ông cười: “Chính xác”.Diệp Huyên cong môi: “Vậy sao còn chưa ra tay đi?"Người đàn ông: “Trông ngươi tự tin nhỉ?"Diệp Huyên: “Ta thấy được sát ý trong mắt ngươi, chứng tỏ ngươi đã đồng ý với Chân Yêu tộc rồi đúng không?"Người đàn ông cười: “Chính xác”.Diệp Huyên gật đầu rồi bất ngờ thọc tay phải ra, nắm chặt lại, siêu thời không lập tức bị hắn gấp lại.Rồi hắn bước tới, rút kiếm chém ra.Vào giây phút hắn ra tay, thư viện Quan Huyên cũng đã khởi động đại trận.Khóe miệng Người đàn ông cong lên giận dữ, nhưng sau đó gã biến sắc khi nhận ra đường kiếm này không đơn giản chút nào.Gã không kịp đề phòng, chỉ có thể phòng thủ bị động, vung tay gọi một tấm khiên ánh sáng che chắn trước người.Uỳnh!Đường kiếm của Diệp Huyên lia tới chém vỡ tấm khiên. Người đàn ông bay xa tận mấy trăm nghìn trượng, khi vừa dừng lại thì Diệp Huyên đã xuất hiện sau lưng, cắm kiếm vào giữa trán gã.Giết trong nháy mắt!Người đàn ông đờ đẫn nhìn về phương xa: “Sao lại thế...”Diệp Huyên quay lại nhìn gã: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta yếu lắm?"Người đàn ông gằn giọng: “Ta là Tam đương gia của hội lính đánh thuê Thần Chủ ở vũ trụ Biên Duyên! Ngươi dám đụng vào ta thử xem?!"

Chương 11727