Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 11737
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên nhìn Vũ Trụ Thư trong tay, im lặng không nói một lời!Đẩy tai hoạ cho người khác!Người đến chắc chắn là cường giả mà Đạo Cung không thể chống lại!Hắn có muốn không?Đương nhiên là có!Hắn sợ gì chứ?Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Vậy thì cảm ơn!”Vũ Trụ Thư này vừa khéo có thể để trong thư viện Quan Huyên, đương nhiên là phải đổi tên!Hắn vĩ đại không vụ lợi như thế, muốn có chút lợi ích cũng đâu quá đáng?Lúc này, một người đàn ông trung niên tóc tai rối bời xông vào trong, cường giả Đạo Cung ở xung quanh kéo đến, nhưng lại bị Cung chủ ra hiệu cho lui xuống.Người đàn ông nhìn thẳng về phía Vũ Trụ Thư trong tay Diệp Huyên, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Đưa đây!”Diệp Huyên nhìn người đàn ông, sau đó nói: “Ông đang mơ mộng viển vông à?”Người đàn ông thoáng sửng sốt, sau đó, ông ta há miệng cười: “Là ai cho ngươi can đảm đó vậy?”Dứt lời, tay phải ông ta siết chặt thành quyền muốn ra tay, lúc này, Đồ đột nhiên biến mất!Con ngươi người đàn ông co lại, tay phải của ông ta đánh ra một phát!Ầm!Cú đấm này kéo theo một lực lượng đáng sợ, toàn bộ lầu các thoáng chốc vỡ vụn!Nhưng ngay đó, xung quanh yên tĩnh trở lại!Lúc này, Đồ đã ở sau lưng người đàn ông, mà giữa chân mày ông ta đang cắm một thanh kiếm!Một thanh kiếm!Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Cung chủ lập tức trở nên vô cùng nặng nề!Người đàn ông nhìn Diệp Huyên với vẻ khó tin: “Đây…”Đồ đang muốn ra tay thì Diệp Huyên đột nhiên vung tay áo, một tia kiếm quang loé lên ở chỗ cổ họng của người đàn ông!Vụt!Đầu của người đàn ông rơi xuống, máu tươi bắn tung toé.Diệp Huyên nhìn về phía Đồ, cười nói: “Chuyện thêm một đao kết liễu thế này cứ giao cho ta!”Đồ gật đầu: “Được!”Diệp Huyên cất Vũ Trụ Thư, sau đó nhìn về phía Cung chủ: “Cung chủ, sau này ta muốn mở thư viện ở vũ trụ Biên Duyên, thư viện của ta tên là thư viện Quan Huyên, khi đó mong Cung chủ có thể chiếu cố!”Cung chủ nhìn Diệp Huyên: “Đương nhiên rồi!”Diệp Huyên cười nói: “Vậy thì cảm ơn nhé!”Nói xong, hắn nhìn về phía Đồ: “Chúng ta đi thôi!”Đồ gật đầu, hai huynh muội bèn muốn rơi đi, lúc này, Cung chủ đột nhiên nói: “Diệp công tử, cậu không tò mò ông ta là ai sao?”
Diệp Huyên nhìn Vũ Trụ Thư trong tay, im lặng không nói một lời!
Đẩy tai hoạ cho người khác!
Người đến chắc chắn là cường giả mà Đạo Cung không thể chống lại!
Hắn có muốn không?
Đương nhiên là có!
Hắn sợ gì chứ?
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Vậy thì cảm ơn!”
Vũ Trụ Thư này vừa khéo có thể để trong thư viện Quan Huyên, đương nhiên là phải đổi tên!
Hắn vĩ đại không vụ lợi như thế, muốn có chút lợi ích cũng đâu quá đáng?
Lúc này, một người đàn ông trung niên tóc tai rối bời xông vào trong, cường giả Đạo Cung ở xung quanh kéo đến, nhưng lại bị Cung chủ ra hiệu cho lui xuống.
Người đàn ông nhìn thẳng về phía Vũ Trụ Thư trong tay Diệp Huyên, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Đưa đây!”
Diệp Huyên nhìn người đàn ông, sau đó nói: “Ông đang mơ mộng viển vông à?”
Người đàn ông thoáng sửng sốt, sau đó, ông ta há miệng cười: “Là ai cho ngươi can đảm đó vậy?”
Dứt lời, tay phải ông ta siết chặt thành quyền muốn ra tay, lúc này, Đồ đột nhiên biến mất!
Con ngươi người đàn ông co lại, tay phải của ông ta đánh ra một phát!
Ầm!
Cú đấm này kéo theo một lực lượng đáng sợ, toàn bộ lầu các thoáng chốc vỡ vụn!
Nhưng ngay đó, xung quanh yên tĩnh trở lại!
Lúc này, Đồ đã ở sau lưng người đàn ông, mà giữa chân mày ông ta đang cắm một thanh kiếm!
Một thanh kiếm!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Cung chủ lập tức trở nên vô cùng nặng nề!
Người đàn ông nhìn Diệp Huyên với vẻ khó tin: “Đây…”
Đồ đang muốn ra tay thì Diệp Huyên đột nhiên vung tay áo, một tia kiếm quang loé lên ở chỗ cổ họng của người đàn ông!
Vụt!
Đầu của người đàn ông rơi xuống, máu tươi bắn tung toé.
Diệp Huyên nhìn về phía Đồ, cười nói: “Chuyện thêm một đao kết liễu thế này cứ giao cho ta!”
Đồ gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên cất Vũ Trụ Thư, sau đó nhìn về phía Cung chủ: “Cung chủ, sau này ta muốn mở thư viện ở vũ trụ Biên Duyên, thư viện của ta tên là thư viện Quan Huyên, khi đó mong Cung chủ có thể chiếu cố!”
Cung chủ nhìn Diệp Huyên: “Đương nhiên rồi!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy thì cảm ơn nhé!”
Nói xong, hắn nhìn về phía Đồ: “Chúng ta đi thôi!”
Đồ gật đầu, hai huynh muội bèn muốn rơi đi, lúc này, Cung chủ đột nhiên nói: “Diệp công tử, cậu không tò mò ông ta là ai sao?”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên nhìn Vũ Trụ Thư trong tay, im lặng không nói một lời!Đẩy tai hoạ cho người khác!Người đến chắc chắn là cường giả mà Đạo Cung không thể chống lại!Hắn có muốn không?Đương nhiên là có!Hắn sợ gì chứ?Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Vậy thì cảm ơn!”Vũ Trụ Thư này vừa khéo có thể để trong thư viện Quan Huyên, đương nhiên là phải đổi tên!Hắn vĩ đại không vụ lợi như thế, muốn có chút lợi ích cũng đâu quá đáng?Lúc này, một người đàn ông trung niên tóc tai rối bời xông vào trong, cường giả Đạo Cung ở xung quanh kéo đến, nhưng lại bị Cung chủ ra hiệu cho lui xuống.Người đàn ông nhìn thẳng về phía Vũ Trụ Thư trong tay Diệp Huyên, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Đưa đây!”Diệp Huyên nhìn người đàn ông, sau đó nói: “Ông đang mơ mộng viển vông à?”Người đàn ông thoáng sửng sốt, sau đó, ông ta há miệng cười: “Là ai cho ngươi can đảm đó vậy?”Dứt lời, tay phải ông ta siết chặt thành quyền muốn ra tay, lúc này, Đồ đột nhiên biến mất!Con ngươi người đàn ông co lại, tay phải của ông ta đánh ra một phát!Ầm!Cú đấm này kéo theo một lực lượng đáng sợ, toàn bộ lầu các thoáng chốc vỡ vụn!Nhưng ngay đó, xung quanh yên tĩnh trở lại!Lúc này, Đồ đã ở sau lưng người đàn ông, mà giữa chân mày ông ta đang cắm một thanh kiếm!Một thanh kiếm!Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Cung chủ lập tức trở nên vô cùng nặng nề!Người đàn ông nhìn Diệp Huyên với vẻ khó tin: “Đây…”Đồ đang muốn ra tay thì Diệp Huyên đột nhiên vung tay áo, một tia kiếm quang loé lên ở chỗ cổ họng của người đàn ông!Vụt!Đầu của người đàn ông rơi xuống, máu tươi bắn tung toé.Diệp Huyên nhìn về phía Đồ, cười nói: “Chuyện thêm một đao kết liễu thế này cứ giao cho ta!”Đồ gật đầu: “Được!”Diệp Huyên cất Vũ Trụ Thư, sau đó nhìn về phía Cung chủ: “Cung chủ, sau này ta muốn mở thư viện ở vũ trụ Biên Duyên, thư viện của ta tên là thư viện Quan Huyên, khi đó mong Cung chủ có thể chiếu cố!”Cung chủ nhìn Diệp Huyên: “Đương nhiên rồi!”Diệp Huyên cười nói: “Vậy thì cảm ơn nhé!”Nói xong, hắn nhìn về phía Đồ: “Chúng ta đi thôi!”Đồ gật đầu, hai huynh muội bèn muốn rơi đi, lúc này, Cung chủ đột nhiên nói: “Diệp công tử, cậu không tò mò ông ta là ai sao?”