Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 498: Anh yêu em, yêu trọn một đời (8)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Lúc này còn có vài đồng nghiệp còn chưa rời đi đứng gần đó. Thứ nhất là muốn xem chuyện vui, thứ hai là lo lắng cho Trương Đình Đình. Trương Đình Đình còn trẻ, không biết giữ mồm giữ miệng, việc này mọi người đều biết cả.Mino cười nhạt, “Trương Đình Đình, cô vừa mới nói cái gì?”“Trưởng.. Trưởng..” Trương Đình Đình lắp bắp mãi không nói nên lời.“Cô nói là tôi không bằng cô ta?”Ánh mắt Mino trở nên lạnh băng, người bình thường ít khi nổi giận nhưng một khi đã giận lên thì sẽ khiến mọi người xung quanh cảm thấy có chút đáng sợ.Trương Đình Đình nuốt nước miếng: “Tôi... tôi không có ý như vậy... tôi...”“Vậy cô có ý gì, hả?”Trương Đình Đình bối rối, cuối cùng không nhịn được mà nhìn về phía Trang Nại Nại, thế nhưng vừa nghĩ đến mối quan hệ của Mino với Trang Nại Nại thì lại cúi thấp đầu xuống.Xong đời rồi!Nại Nại với Mino vốn đã có hiềm khích, chắc chắn sẽ không vì một thực tập sinh như cô ta mà đẩy mối quan hệ của hai người thêm gay gắt.Trương Đình Đình đã hoảng đến mức muốn khóc.Đúng lúc này, Trang Nại Nại lên tiếng, “Mino, Trương Đình Đình chỉ là nói mà không nghĩ, cô đừng để ý.”Trang Nại Nại thật sự không muốn đối đầu với Mino, nhưng mà cô ta lại đứng trước mặt cô, mắng mỏ nhân viên của cô. Thế này là không nể mặt cô.Trang Nại Nại vừa dứt lời, Mino lập tức cười lạnh: “Là nói mà không nghĩ hay là Phó phòng Trang cũng cảm thấy như vậy? Có phải cô cảm thấy để cô làm Phó phòng là thiệt thòi cho cô không? Nói tôi không bằng cô là muốn tranh vị trí của tôi sao? Nếu như các người không thỏa mãn với việc tôi ngồi ở vị trí Trưởng bộ phận thì cứ nói thẳng ra! Nhân sự đều do công ty sắp xếp, vị trí Trưởng bộ phận này cũng do chính miệng ngài Tư đề xuất! Các người cảm thấy ngài Tư chọn sai người?”Theo lý thuyết thì mấy chuyện nhỏ này chỉ cần hai bên nói xin lỗi là xong, thế nhưng Mino không những chuyện bé xé ra to mà còn kéo tới lãnh đạo.Đám đồng nghiệp xung quanh đều nín thở, không dám ho he câu nào.Trương Đình Đình cũng không dám khóc, nhìn Mino như nhìn một sinh vật lạ.Ngay cả Trang Nại Nại nghe xong cũng cảm thấy nực cười.Mino này cứ hở ra là lấy Tư Chính Đình làm bia đỡ đạn, tuy cô không muốn đối đầu với cô ta, nhưng mà người ta đã đánh tới tận cửa thế này cô cũng không cần nể nang gì.Cô ta âm thầm ngáng chân cô nhiều lần như vậy mà cô còn không phản kích lại thì khác nào não bị úng nước!Trang Nại Nại bước lên một bước, chặn lại đường nhìn của Mino và Trương Đình Đình: “Đình Đình chỉ nói với tôi rằng Trưởng bộ phận Mino từng đoạt giải cuộc thi thiết kế Tinh Quang và lý do cô ấy nói cô không bằng tôi là vì những thiết kế gần đây của cô không đủ xuất sắc! Xin hỏi, cô ấy nói như vậy có gì sai sao?”“Cô...”“Nếu cô có bản thiết kế xuất sắc thì sao còn phải đùn đẩy như vậy, chuyện thiết kế trang phục mùa đông tại sao cứ phải chờ TZ về rồi mới làm? Cô biết bộ sưu tập thời trang theo mùa luôn phải được tung ra trước mùa, thế mà năm nay bộ sưu tập mùa đông của Đế Hào chậm hơn các công ty khác tận một tháng!”
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Lúc này còn có vài đồng nghiệp còn chưa rời đi đứng gần đó. Thứ nhất là muốn xem chuyện vui, thứ hai là lo lắng cho Trương Đình Đình. Trương Đình Đình còn trẻ, không biết giữ mồm giữ miệng, việc này mọi người đều biết cả.Mino cười nhạt, “Trương Đình Đình, cô vừa mới nói cái gì?”“Trưởng.. Trưởng..” Trương Đình Đình lắp bắp mãi không nói nên lời.“Cô nói là tôi không bằng cô ta?”Ánh mắt Mino trở nên lạnh băng, người bình thường ít khi nổi giận nhưng một khi đã giận lên thì sẽ khiến mọi người xung quanh cảm thấy có chút đáng sợ.Trương Đình Đình nuốt nước miếng: “Tôi... tôi không có ý như vậy... tôi...”“Vậy cô có ý gì, hả?”Trương Đình Đình bối rối, cuối cùng không nhịn được mà nhìn về phía Trang Nại Nại, thế nhưng vừa nghĩ đến mối quan hệ của Mino với Trang Nại Nại thì lại cúi thấp đầu xuống.Xong đời rồi!Nại Nại với Mino vốn đã có hiềm khích, chắc chắn sẽ không vì một thực tập sinh như cô ta mà đẩy mối quan hệ của hai người thêm gay gắt.Trương Đình Đình đã hoảng đến mức muốn khóc.Đúng lúc này, Trang Nại Nại lên tiếng, “Mino, Trương Đình Đình chỉ là nói mà không nghĩ, cô đừng để ý.”Trang Nại Nại thật sự không muốn đối đầu với Mino, nhưng mà cô ta lại đứng trước mặt cô, mắng mỏ nhân viên của cô. Thế này là không nể mặt cô.Trang Nại Nại vừa dứt lời, Mino lập tức cười lạnh: “Là nói mà không nghĩ hay là Phó phòng Trang cũng cảm thấy như vậy? Có phải cô cảm thấy để cô làm Phó phòng là thiệt thòi cho cô không? Nói tôi không bằng cô là muốn tranh vị trí của tôi sao? Nếu như các người không thỏa mãn với việc tôi ngồi ở vị trí Trưởng bộ phận thì cứ nói thẳng ra! Nhân sự đều do công ty sắp xếp, vị trí Trưởng bộ phận này cũng do chính miệng ngài Tư đề xuất! Các người cảm thấy ngài Tư chọn sai người?”Theo lý thuyết thì mấy chuyện nhỏ này chỉ cần hai bên nói xin lỗi là xong, thế nhưng Mino không những chuyện bé xé ra to mà còn kéo tới lãnh đạo.Đám đồng nghiệp xung quanh đều nín thở, không dám ho he câu nào.Trương Đình Đình cũng không dám khóc, nhìn Mino như nhìn một sinh vật lạ.Ngay cả Trang Nại Nại nghe xong cũng cảm thấy nực cười.Mino này cứ hở ra là lấy Tư Chính Đình làm bia đỡ đạn, tuy cô không muốn đối đầu với cô ta, nhưng mà người ta đã đánh tới tận cửa thế này cô cũng không cần nể nang gì.Cô ta âm thầm ngáng chân cô nhiều lần như vậy mà cô còn không phản kích lại thì khác nào não bị úng nước!Trang Nại Nại bước lên một bước, chặn lại đường nhìn của Mino và Trương Đình Đình: “Đình Đình chỉ nói với tôi rằng Trưởng bộ phận Mino từng đoạt giải cuộc thi thiết kế Tinh Quang và lý do cô ấy nói cô không bằng tôi là vì những thiết kế gần đây của cô không đủ xuất sắc! Xin hỏi, cô ấy nói như vậy có gì sai sao?”“Cô...”“Nếu cô có bản thiết kế xuất sắc thì sao còn phải đùn đẩy như vậy, chuyện thiết kế trang phục mùa đông tại sao cứ phải chờ TZ về rồi mới làm? Cô biết bộ sưu tập thời trang theo mùa luôn phải được tung ra trước mùa, thế mà năm nay bộ sưu tập mùa đông của Đế Hào chậm hơn các công ty khác tận một tháng!”
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Lúc này còn có vài đồng nghiệp còn chưa rời đi đứng gần đó. Thứ nhất là muốn xem chuyện vui, thứ hai là lo lắng cho Trương Đình Đình. Trương Đình Đình còn trẻ, không biết giữ mồm giữ miệng, việc này mọi người đều biết cả.Mino cười nhạt, “Trương Đình Đình, cô vừa mới nói cái gì?”“Trưởng.. Trưởng..” Trương Đình Đình lắp bắp mãi không nói nên lời.“Cô nói là tôi không bằng cô ta?”Ánh mắt Mino trở nên lạnh băng, người bình thường ít khi nổi giận nhưng một khi đã giận lên thì sẽ khiến mọi người xung quanh cảm thấy có chút đáng sợ.Trương Đình Đình nuốt nước miếng: “Tôi... tôi không có ý như vậy... tôi...”“Vậy cô có ý gì, hả?”Trương Đình Đình bối rối, cuối cùng không nhịn được mà nhìn về phía Trang Nại Nại, thế nhưng vừa nghĩ đến mối quan hệ của Mino với Trang Nại Nại thì lại cúi thấp đầu xuống.Xong đời rồi!Nại Nại với Mino vốn đã có hiềm khích, chắc chắn sẽ không vì một thực tập sinh như cô ta mà đẩy mối quan hệ của hai người thêm gay gắt.Trương Đình Đình đã hoảng đến mức muốn khóc.Đúng lúc này, Trang Nại Nại lên tiếng, “Mino, Trương Đình Đình chỉ là nói mà không nghĩ, cô đừng để ý.”Trang Nại Nại thật sự không muốn đối đầu với Mino, nhưng mà cô ta lại đứng trước mặt cô, mắng mỏ nhân viên của cô. Thế này là không nể mặt cô.Trang Nại Nại vừa dứt lời, Mino lập tức cười lạnh: “Là nói mà không nghĩ hay là Phó phòng Trang cũng cảm thấy như vậy? Có phải cô cảm thấy để cô làm Phó phòng là thiệt thòi cho cô không? Nói tôi không bằng cô là muốn tranh vị trí của tôi sao? Nếu như các người không thỏa mãn với việc tôi ngồi ở vị trí Trưởng bộ phận thì cứ nói thẳng ra! Nhân sự đều do công ty sắp xếp, vị trí Trưởng bộ phận này cũng do chính miệng ngài Tư đề xuất! Các người cảm thấy ngài Tư chọn sai người?”Theo lý thuyết thì mấy chuyện nhỏ này chỉ cần hai bên nói xin lỗi là xong, thế nhưng Mino không những chuyện bé xé ra to mà còn kéo tới lãnh đạo.Đám đồng nghiệp xung quanh đều nín thở, không dám ho he câu nào.Trương Đình Đình cũng không dám khóc, nhìn Mino như nhìn một sinh vật lạ.Ngay cả Trang Nại Nại nghe xong cũng cảm thấy nực cười.Mino này cứ hở ra là lấy Tư Chính Đình làm bia đỡ đạn, tuy cô không muốn đối đầu với cô ta, nhưng mà người ta đã đánh tới tận cửa thế này cô cũng không cần nể nang gì.Cô ta âm thầm ngáng chân cô nhiều lần như vậy mà cô còn không phản kích lại thì khác nào não bị úng nước!Trang Nại Nại bước lên một bước, chặn lại đường nhìn của Mino và Trương Đình Đình: “Đình Đình chỉ nói với tôi rằng Trưởng bộ phận Mino từng đoạt giải cuộc thi thiết kế Tinh Quang và lý do cô ấy nói cô không bằng tôi là vì những thiết kế gần đây của cô không đủ xuất sắc! Xin hỏi, cô ấy nói như vậy có gì sai sao?”“Cô...”“Nếu cô có bản thiết kế xuất sắc thì sao còn phải đùn đẩy như vậy, chuyện thiết kế trang phục mùa đông tại sao cứ phải chờ TZ về rồi mới làm? Cô biết bộ sưu tập thời trang theo mùa luôn phải được tung ra trước mùa, thế mà năm nay bộ sưu tập mùa đông của Đế Hào chậm hơn các công ty khác tận một tháng!”