Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 551: Đây là địa bàn của tôi! (9)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Ba, ba sao thế? Có phải chân bị bệnh gì không?”Tiết Dung chạy đến dìu ông ta dậy, nhưng lại bị ông ta kéo mạnh xuống nên cũng ngã ngồi xuống đất.Tiết Quốc Vinh nuốt nước miếng, run run nhìn người đàn ông trước mặt: “Ngài... ngài/ anh Tư!”Anh Tư?Sao giọng ba lại phát run lên thế này?Tiết Dung ngẩn người, sau đó hình như chợt nhớ ra điều gì liền ngẩng phắt lên. Cô ta nhìn về phía Tư Chính Đình với vẻ không thể tin nổi!Họ Tư... còn trông hơi quen quen...Lúc còn bé, Tiết Dung thường lén theo ba tham gia những bữa tiệc của nhà họ Tư và gặp được người thừa kế nhà họ.Người... người đàn ông này... là ngài Tư? Ngài Tư của Đế Hào!!!Vì quá đỗi kinh ngạc nên cô ta bị á khẩu.Thạch Hạo Vũ thì hoàn toàn không rõ là đã xảy ra chuyện gì, hắn ta tiến tới cạnh cha con nhà họ Tiết, “Dung Dung, ba...”Trong tích tắc đó, Thạch Hạo Vũ bị Tiết Quốc Vinh nhảy dựng lên, đấm cho một cú!“Cái đồ vứt tiền qua cửa sổ! Giả vờ đứng đắn! Đều là mày hại cả nhà tao! Hại Dung Dung nhà tao! Che mắt Dung Dung nhà tao!” Tiết Quốc Vinh đấm một cú vào mặt Thạch Hạo Vũ, sau đó lại không hề nể nang gì mà tẩn cho hắn ta một trận.Trong phòng lập tức lặng ngắt, tất cả mọi người đều không rõ là đang xảy ra chuyện gì.Tại sao anh Tư này chỉ vừa nói một câu mà tình thế đã đảo ngược lại rồi?Tất cả mọi người cứ thế nhìn Tiết Quốc Vinh đánh cho Thạch Hạo Vũ một trận. Cuối cùng, Thạch Hạo Vũ nằm dưới đất liên tục xin tha, ông ta mới buông hắn ra, rồi nhìn về phía Tư Chính Đình.“Ngài Tư, nể tình bao nhiêu năm nay, dù không có công lao thì tôi cũng có khổ lao với Đế Hào, xin ngài bỏ qua cho chúng tôi lần này!”Tiết Quốc Vinh nói xong thì liền cúi đầu với Tư Chính Đình, “Ngài Tư, con gái tôi từ nhỏ đã bị tôi chiều hư, không hiểu chuyện, xin ngài chớ so đo với nó!”Tư Chính Đình nghe vậy, trong mắt liền hiện vẻ ác liệt, “Cô ta đã 24 tuổi rồi nhỉ?”Tiết Quốc Vinh ngẩn người.Tư Chính Đình hờ hững nói tiếp. “24 tuổi, không còn nhỏ nữa.”Tiết Quốc Vinh lập tức cắn môi, “Ngài Tư...”Thạch Hạo Vũ đang bị dọa đến phát run lên ở dưới đất, hắn ta nhìn Tiết Dung với vẻ không thể tin nổi. Tư Chính Đình nhìn hắn rồi lại quay sang nhìn Trang Nại Nại.Trang Nại Nại mang thai, chắc chắn không thích anh làm to chuyện, chuyện hôm nay cứ vậy thôi.Có điều...Khi Tư Chính Đình muốn kết thúc chuyện này thì Tiết Dung lại như bị cái gì kích thích, đứng bật dậy từ dưới đất.Tiết Dung thật sự quá sốc. Thời đại học, cô ta vẫn luôn thua kém Trang Nại Nại về mọi mặt, về sau thích Thạch Hạo Vũ thì hắn lại thích Trang Nại Nại. Cô ta vốn cho rằng sau khi tốt nghiệp, cuộc sống cô ta đã rất tốt, có thể thắng Trang Nại Nại… Nhưng thật không ngờ, bạn trai của cô bây giờ... là ngài Tư? 

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Ba, ba sao thế? Có phải chân bị bệnh gì không?”Tiết Dung chạy đến dìu ông ta dậy, nhưng lại bị ông ta kéo mạnh xuống nên cũng ngã ngồi xuống đất.Tiết Quốc Vinh nuốt nước miếng, run run nhìn người đàn ông trước mặt: “Ngài... ngài/ anh Tư!”Anh Tư?Sao giọng ba lại phát run lên thế này?Tiết Dung ngẩn người, sau đó hình như chợt nhớ ra điều gì liền ngẩng phắt lên. Cô ta nhìn về phía Tư Chính Đình với vẻ không thể tin nổi!Họ Tư... còn trông hơi quen quen...Lúc còn bé, Tiết Dung thường lén theo ba tham gia những bữa tiệc của nhà họ Tư và gặp được người thừa kế nhà họ.Người... người đàn ông này... là ngài Tư? Ngài Tư của Đế Hào!!!Vì quá đỗi kinh ngạc nên cô ta bị á khẩu.Thạch Hạo Vũ thì hoàn toàn không rõ là đã xảy ra chuyện gì, hắn ta tiến tới cạnh cha con nhà họ Tiết, “Dung Dung, ba...”Trong tích tắc đó, Thạch Hạo Vũ bị Tiết Quốc Vinh nhảy dựng lên, đấm cho một cú!“Cái đồ vứt tiền qua cửa sổ! Giả vờ đứng đắn! Đều là mày hại cả nhà tao! Hại Dung Dung nhà tao! Che mắt Dung Dung nhà tao!” Tiết Quốc Vinh đấm một cú vào mặt Thạch Hạo Vũ, sau đó lại không hề nể nang gì mà tẩn cho hắn ta một trận.Trong phòng lập tức lặng ngắt, tất cả mọi người đều không rõ là đang xảy ra chuyện gì.Tại sao anh Tư này chỉ vừa nói một câu mà tình thế đã đảo ngược lại rồi?Tất cả mọi người cứ thế nhìn Tiết Quốc Vinh đánh cho Thạch Hạo Vũ một trận. Cuối cùng, Thạch Hạo Vũ nằm dưới đất liên tục xin tha, ông ta mới buông hắn ra, rồi nhìn về phía Tư Chính Đình.“Ngài Tư, nể tình bao nhiêu năm nay, dù không có công lao thì tôi cũng có khổ lao với Đế Hào, xin ngài bỏ qua cho chúng tôi lần này!”Tiết Quốc Vinh nói xong thì liền cúi đầu với Tư Chính Đình, “Ngài Tư, con gái tôi từ nhỏ đã bị tôi chiều hư, không hiểu chuyện, xin ngài chớ so đo với nó!”Tư Chính Đình nghe vậy, trong mắt liền hiện vẻ ác liệt, “Cô ta đã 24 tuổi rồi nhỉ?”Tiết Quốc Vinh ngẩn người.Tư Chính Đình hờ hững nói tiếp. “24 tuổi, không còn nhỏ nữa.”Tiết Quốc Vinh lập tức cắn môi, “Ngài Tư...”Thạch Hạo Vũ đang bị dọa đến phát run lên ở dưới đất, hắn ta nhìn Tiết Dung với vẻ không thể tin nổi. Tư Chính Đình nhìn hắn rồi lại quay sang nhìn Trang Nại Nại.Trang Nại Nại mang thai, chắc chắn không thích anh làm to chuyện, chuyện hôm nay cứ vậy thôi.Có điều...Khi Tư Chính Đình muốn kết thúc chuyện này thì Tiết Dung lại như bị cái gì kích thích, đứng bật dậy từ dưới đất.Tiết Dung thật sự quá sốc. Thời đại học, cô ta vẫn luôn thua kém Trang Nại Nại về mọi mặt, về sau thích Thạch Hạo Vũ thì hắn lại thích Trang Nại Nại. Cô ta vốn cho rằng sau khi tốt nghiệp, cuộc sống cô ta đã rất tốt, có thể thắng Trang Nại Nại… Nhưng thật không ngờ, bạn trai của cô bây giờ... là ngài Tư? 

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Ba, ba sao thế? Có phải chân bị bệnh gì không?”Tiết Dung chạy đến dìu ông ta dậy, nhưng lại bị ông ta kéo mạnh xuống nên cũng ngã ngồi xuống đất.Tiết Quốc Vinh nuốt nước miếng, run run nhìn người đàn ông trước mặt: “Ngài... ngài/ anh Tư!”Anh Tư?Sao giọng ba lại phát run lên thế này?Tiết Dung ngẩn người, sau đó hình như chợt nhớ ra điều gì liền ngẩng phắt lên. Cô ta nhìn về phía Tư Chính Đình với vẻ không thể tin nổi!Họ Tư... còn trông hơi quen quen...Lúc còn bé, Tiết Dung thường lén theo ba tham gia những bữa tiệc của nhà họ Tư và gặp được người thừa kế nhà họ.Người... người đàn ông này... là ngài Tư? Ngài Tư của Đế Hào!!!Vì quá đỗi kinh ngạc nên cô ta bị á khẩu.Thạch Hạo Vũ thì hoàn toàn không rõ là đã xảy ra chuyện gì, hắn ta tiến tới cạnh cha con nhà họ Tiết, “Dung Dung, ba...”Trong tích tắc đó, Thạch Hạo Vũ bị Tiết Quốc Vinh nhảy dựng lên, đấm cho một cú!“Cái đồ vứt tiền qua cửa sổ! Giả vờ đứng đắn! Đều là mày hại cả nhà tao! Hại Dung Dung nhà tao! Che mắt Dung Dung nhà tao!” Tiết Quốc Vinh đấm một cú vào mặt Thạch Hạo Vũ, sau đó lại không hề nể nang gì mà tẩn cho hắn ta một trận.Trong phòng lập tức lặng ngắt, tất cả mọi người đều không rõ là đang xảy ra chuyện gì.Tại sao anh Tư này chỉ vừa nói một câu mà tình thế đã đảo ngược lại rồi?Tất cả mọi người cứ thế nhìn Tiết Quốc Vinh đánh cho Thạch Hạo Vũ một trận. Cuối cùng, Thạch Hạo Vũ nằm dưới đất liên tục xin tha, ông ta mới buông hắn ra, rồi nhìn về phía Tư Chính Đình.“Ngài Tư, nể tình bao nhiêu năm nay, dù không có công lao thì tôi cũng có khổ lao với Đế Hào, xin ngài bỏ qua cho chúng tôi lần này!”Tiết Quốc Vinh nói xong thì liền cúi đầu với Tư Chính Đình, “Ngài Tư, con gái tôi từ nhỏ đã bị tôi chiều hư, không hiểu chuyện, xin ngài chớ so đo với nó!”Tư Chính Đình nghe vậy, trong mắt liền hiện vẻ ác liệt, “Cô ta đã 24 tuổi rồi nhỉ?”Tiết Quốc Vinh ngẩn người.Tư Chính Đình hờ hững nói tiếp. “24 tuổi, không còn nhỏ nữa.”Tiết Quốc Vinh lập tức cắn môi, “Ngài Tư...”Thạch Hạo Vũ đang bị dọa đến phát run lên ở dưới đất, hắn ta nhìn Tiết Dung với vẻ không thể tin nổi. Tư Chính Đình nhìn hắn rồi lại quay sang nhìn Trang Nại Nại.Trang Nại Nại mang thai, chắc chắn không thích anh làm to chuyện, chuyện hôm nay cứ vậy thôi.Có điều...Khi Tư Chính Đình muốn kết thúc chuyện này thì Tiết Dung lại như bị cái gì kích thích, đứng bật dậy từ dưới đất.Tiết Dung thật sự quá sốc. Thời đại học, cô ta vẫn luôn thua kém Trang Nại Nại về mọi mặt, về sau thích Thạch Hạo Vũ thì hắn lại thích Trang Nại Nại. Cô ta vốn cho rằng sau khi tốt nghiệp, cuộc sống cô ta đã rất tốt, có thể thắng Trang Nại Nại… Nhưng thật không ngờ, bạn trai của cô bây giờ... là ngài Tư? 

Chương 551: Đây là địa bàn của tôi! (9)