Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 12131

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rất nhanh sau đó, trong sân lại khôi phục bình thường!Mà lúc này, khóe miệng Diệp Huyên lại từ từ chảy ra máu, khóe miệng An Lan Tú cũng chảy dòng máu tươi.Còn người khổng lồ đầu trâu lần này cũng bị thương nặng, khắp người đều là máu, vết kiếm chằng chịt.Diệp Huyên và An Lan Tú nhìn nhau, Diệp Huyên nhìn người khổng lồ đầu trâu, nói:” Ngươi đợi đi!”Nói xong, hai người quay người định rời đi!Mà ngay lúc này, người khổng lồ đầu trâu bỗng nói: “Đừng chơi như vậy! Các ngươi qua đi!”Diệp Huyên: “…”Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt.An Lan Tú cũng hơi kinh ngạc!Người khổng lồ đầu trâu nói: “Các ngươi đi qua đi!”Diệp Huyên không hiểu: “Vì sao?”Người khổng lồ đầu trâu trầm giọng nói: “Ta chỉ là một người trông đường, không cần thiết phải đánh đổi mạng sống để trông đường!”Diệp Huyên im lặng.Người khổng lồ đầu trâu lại nói: “Các ngươi đi qua đi!”Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Lão Ngưu, sau khi qua rồi, có phải còn có cao thủ nguy hiểm hơn không?”Người khổng lồ đầu trâu lắc đầu: “Không biết!”Diệp Huyên nhíu mày: “Ngươi không biết?”Người khổng lồ đầu trâu gật đầu: “Ta chỉ phụ trách trông coi nơi này, nơi khác không thuộc quyền quản lý của ta!”Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vì sao ngươi cam tâm tình nguyện bị kẹt ở nơi này?”Lão Ngưu thoáng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Đương nhiên là bọn họ trả tiền cho ta rồi!”Diệp Huyên sửng sốt.Trả tiền?Lão Ngưu nói: “Lẽ nào ngươi cho rằng bọn họ không phát tiền lương? Hằng năm lão Ngưu ta đều có trăm vạn viên Hư Chân Tinh, cho dù ở thế giới Hư Chân, lão Ngưu ta cũng coi như là phú hào một phương”.Hư Chân Tinh!Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Có thể cho ta xem Hư Chân Tinh không?”Lão Ngưu mở bàn tay ra, một viên Hư Chân Tinh bay đến trước mặt Diệp Huyên.Diệp Huyên thoáng nhìn, tinh thạch này to chừng nắm đấm, toàn thân mang màu tím vàng, ẩn chứa năng lượng cực kỳ kinh khủng!Đồ tốt!Diệp Huyên thầm khen ngợi, thứ đồ chơi này tinh khiết hơn tinh thạch ở thế giới bên dưới rất nhiều, hơn nữa, trong này còn ẩn chứa Hư Chân Chi Lực!Rất tinh khiết!Diệp Huyên thoáng nhìn Ngưu Đầu Nhân, sau đó nói: “Lão Ngưu, mỗi năm ngươi đều có trăm vạn viên Hư Chân Tinh?”

Rất nhanh sau đó, trong sân lại khôi phục bình thường!

Mà lúc này, khóe miệng Diệp Huyên lại từ từ chảy ra máu, khóe miệng An Lan Tú cũng chảy dòng máu tươi.

Còn người khổng lồ đầu trâu lần này cũng bị thương nặng, khắp người đều là máu, vết kiếm chằng chịt.

Diệp Huyên và An Lan Tú nhìn nhau, Diệp Huyên nhìn người khổng lồ đầu trâu, nói:” Ngươi đợi đi!”

Nói xong, hai người quay người định rời đi!

Mà ngay lúc này, người khổng lồ đầu trâu bỗng nói: “Đừng chơi như vậy! Các ngươi qua đi!”

Diệp Huyên: “…”

Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt.

An Lan Tú cũng hơi kinh ngạc!

Người khổng lồ đầu trâu nói: “Các ngươi đi qua đi!”

Diệp Huyên không hiểu: “Vì sao?”

Người khổng lồ đầu trâu trầm giọng nói: “Ta chỉ là một người trông đường, không cần thiết phải đánh đổi mạng sống để trông đường!”

Diệp Huyên im lặng.

Người khổng lồ đầu trâu lại nói: “Các ngươi đi qua đi!”

Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Lão Ngưu, sau khi qua rồi, có phải còn có cao thủ nguy hiểm hơn không?”

Người khổng lồ đầu trâu lắc đầu: “Không biết!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Ngươi không biết?”

Người khổng lồ đầu trâu gật đầu: “Ta chỉ phụ trách trông coi nơi này, nơi khác không thuộc quyền quản lý của ta!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vì sao ngươi cam tâm tình nguyện bị kẹt ở nơi này?”

Lão Ngưu thoáng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Đương nhiên là bọn họ trả tiền cho ta rồi!”

Diệp Huyên sửng sốt.

Trả tiền?

Lão Ngưu nói: “Lẽ nào ngươi cho rằng bọn họ không phát tiền lương? Hằng năm lão Ngưu ta đều có trăm vạn viên Hư Chân Tinh, cho dù ở thế giới Hư Chân, lão Ngưu ta cũng coi như là phú hào một phương”.

Hư Chân Tinh!

Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Có thể cho ta xem Hư Chân Tinh không?”

Lão Ngưu mở bàn tay ra, một viên Hư Chân Tinh bay đến trước mặt Diệp Huyên.

Diệp Huyên thoáng nhìn, tinh thạch này to chừng nắm đấm, toàn thân mang màu tím vàng, ẩn chứa năng lượng cực kỳ kinh khủng!

Đồ tốt!

Diệp Huyên thầm khen ngợi, thứ đồ chơi này tinh khiết hơn tinh thạch ở thế giới bên dưới rất nhiều, hơn nữa, trong này còn ẩn chứa Hư Chân Chi Lực!

Rất tinh khiết!

Diệp Huyên thoáng nhìn Ngưu Đầu Nhân, sau đó nói: “Lão Ngưu, mỗi năm ngươi đều có trăm vạn viên Hư Chân Tinh?”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Rất nhanh sau đó, trong sân lại khôi phục bình thường!Mà lúc này, khóe miệng Diệp Huyên lại từ từ chảy ra máu, khóe miệng An Lan Tú cũng chảy dòng máu tươi.Còn người khổng lồ đầu trâu lần này cũng bị thương nặng, khắp người đều là máu, vết kiếm chằng chịt.Diệp Huyên và An Lan Tú nhìn nhau, Diệp Huyên nhìn người khổng lồ đầu trâu, nói:” Ngươi đợi đi!”Nói xong, hai người quay người định rời đi!Mà ngay lúc này, người khổng lồ đầu trâu bỗng nói: “Đừng chơi như vậy! Các ngươi qua đi!”Diệp Huyên: “…”Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt.An Lan Tú cũng hơi kinh ngạc!Người khổng lồ đầu trâu nói: “Các ngươi đi qua đi!”Diệp Huyên không hiểu: “Vì sao?”Người khổng lồ đầu trâu trầm giọng nói: “Ta chỉ là một người trông đường, không cần thiết phải đánh đổi mạng sống để trông đường!”Diệp Huyên im lặng.Người khổng lồ đầu trâu lại nói: “Các ngươi đi qua đi!”Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Lão Ngưu, sau khi qua rồi, có phải còn có cao thủ nguy hiểm hơn không?”Người khổng lồ đầu trâu lắc đầu: “Không biết!”Diệp Huyên nhíu mày: “Ngươi không biết?”Người khổng lồ đầu trâu gật đầu: “Ta chỉ phụ trách trông coi nơi này, nơi khác không thuộc quyền quản lý của ta!”Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vì sao ngươi cam tâm tình nguyện bị kẹt ở nơi này?”Lão Ngưu thoáng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Đương nhiên là bọn họ trả tiền cho ta rồi!”Diệp Huyên sửng sốt.Trả tiền?Lão Ngưu nói: “Lẽ nào ngươi cho rằng bọn họ không phát tiền lương? Hằng năm lão Ngưu ta đều có trăm vạn viên Hư Chân Tinh, cho dù ở thế giới Hư Chân, lão Ngưu ta cũng coi như là phú hào một phương”.Hư Chân Tinh!Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Có thể cho ta xem Hư Chân Tinh không?”Lão Ngưu mở bàn tay ra, một viên Hư Chân Tinh bay đến trước mặt Diệp Huyên.Diệp Huyên thoáng nhìn, tinh thạch này to chừng nắm đấm, toàn thân mang màu tím vàng, ẩn chứa năng lượng cực kỳ kinh khủng!Đồ tốt!Diệp Huyên thầm khen ngợi, thứ đồ chơi này tinh khiết hơn tinh thạch ở thế giới bên dưới rất nhiều, hơn nữa, trong này còn ẩn chứa Hư Chân Chi Lực!Rất tinh khiết!Diệp Huyên thoáng nhìn Ngưu Đầu Nhân, sau đó nói: “Lão Ngưu, mỗi năm ngươi đều có trăm vạn viên Hư Chân Tinh?”

Chương 12131