Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 12145

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Bên ngoài.Người đàn ông áo đen nhìn về phía Diệp Huyên: “Diệp huynh, cảm ơn!”Diệp Huyên cười nói: “Nên xưng hô với huynh đài thế nào?”Người đàn ông áo đen nói: “Nam Nhất! Một người thích chơi đao!”Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nam Nhất huynh, về sau con trai ta rất lợi hại, ngươi có muốn kết mối thiện duyên không? Chính là bây giờ cho ta mượn chút Hư Chân Tinh, về sau con trai ta đến trả!”Nam Nhất im lặng.Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Tương lai, con trai ta thật sự rất lợi hại, nghe nói là người chung cuộc của thế giới Hư Chân!”Nam Nhất do dự chốc lát, sau đó nói: “Bây giờ con trai ngươi đang ở nơi nào?”Diệp Huyên nói: “Nghe nói là ở ba ngàn vạn năm sau!”Nam Nhất nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Nói cách khác, ngươi còn chưa sinh con trai, đúng không?”Diệp Huyên gật đầu.Nam Nhất suy nghĩ, sau đó lắc đầu: “Diệp huynh… lần sau đổi cách khác lừa người đi, cách này không được đâu!”Sắc mặt Diệp Huyên cứng đờ.Một lát sau, Diệp Huyên và An Lan Tú rời đi!Nơi đây, Nam Nhất nhìn bóng lưng hai người rời đi, khẽ nói: “Thực lực của Diệp huynh này rất được, chỉ là thích gài hàng con trai mình!”…Nơi xa, Diệp Huyên và An Lan Tú nắm tay nhau thong thả bước đi.An Lan Tú chợt khẽ nói: “Những Thần Linh kia rất không đơn giản!”Diệp Huyên gật đầu.Cho dù là Nam Nhất hay là Quỷ nữ, thực lực đều rất mạnh, thế nhưng, sau khi nhìn thấy một sợi linh hồn của Thần Linh kia đã có thể đánh lui Nam Nhất, hắn biết, chắc chắn thực lực vốn có của những Thần Linh kia vượt xa đám người Nam Nhất!An Lan Tú hơi không hiểu: “Vì sao bọn họ muốn nhằm vào huynh?”Diệp Huyên suy nghĩ, lắc đầu: “Không biết! Dù sao cũng không quan trọng, ta quen rồi!”Quen rồi!An Lan Tú lắc đầu cười một tiếng.Diệp Huyên khẽ nói: “Đám người này muốn nhằm vào ta, nói cách khác, ta phải đánh với bọn họ rồi!”Nói xong, hắn khẽ lắc đầu.Nói thật lòng, hắn cũng cảm thấy không hiểu ra sao!Sao những Thần Linh này lại muốn giết mình chứ?Chẳng lẽ là bởi vì lần ở Thái Sơ Thần Thụ kia?Nghĩ đến đây, hắn cau mày lại!Một lần kia, cao thủ bí ẩn bên trong Thái Sơ Thần Thụ nói muốn xử lý hắn, chẳng lẽ tên kia không phải là một Thần Linh đơn giản?Nghĩ đến điều này, ánh mắt Diệp Huyên dần dần lạnh lẽo.Mẹ nó chứ!

Bên ngoài.

Người đàn ông áo đen nhìn về phía Diệp Huyên: “Diệp huynh, cảm ơn!”

Diệp Huyên cười nói: “Nên xưng hô với huynh đài thế nào?”

Người đàn ông áo đen nói: “Nam Nhất! Một người thích chơi đao!”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nam Nhất huynh, về sau con trai ta rất lợi hại, ngươi có muốn kết mối thiện duyên không? Chính là bây giờ cho ta mượn chút Hư Chân Tinh, về sau con trai ta đến trả!”

Nam Nhất im lặng.

Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Tương lai, con trai ta thật sự rất lợi hại, nghe nói là người chung cuộc của thế giới Hư Chân!”

Nam Nhất do dự chốc lát, sau đó nói: “Bây giờ con trai ngươi đang ở nơi nào?”

Diệp Huyên nói: “Nghe nói là ở ba ngàn vạn năm sau!”

Nam Nhất nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Nói cách khác, ngươi còn chưa sinh con trai, đúng không?”

Diệp Huyên gật đầu.

Nam Nhất suy nghĩ, sau đó lắc đầu: “Diệp huynh… lần sau đổi cách khác lừa người đi, cách này không được đâu!”

Sắc mặt Diệp Huyên cứng đờ.

Một lát sau, Diệp Huyên và An Lan Tú rời đi!

Nơi đây, Nam Nhất nhìn bóng lưng hai người rời đi, khẽ nói: “Thực lực của Diệp huynh này rất được, chỉ là thích gài hàng con trai mình!”

Nơi xa, Diệp Huyên và An Lan Tú nắm tay nhau thong thả bước đi.

An Lan Tú chợt khẽ nói: “Những Thần Linh kia rất không đơn giản!”

Diệp Huyên gật đầu.

Cho dù là Nam Nhất hay là Quỷ nữ, thực lực đều rất mạnh, thế nhưng, sau khi nhìn thấy một sợi linh hồn của Thần Linh kia đã có thể đánh lui Nam Nhất, hắn biết, chắc chắn thực lực vốn có của những Thần Linh kia vượt xa đám người Nam Nhất!

An Lan Tú hơi không hiểu: “Vì sao bọn họ muốn nhằm vào huynh?”

Diệp Huyên suy nghĩ, lắc đầu: “Không biết! Dù sao cũng không quan trọng, ta quen rồi!”

Quen rồi!

An Lan Tú lắc đầu cười một tiếng.

Diệp Huyên khẽ nói: “Đám người này muốn nhằm vào ta, nói cách khác, ta phải đánh với bọn họ rồi!”

Nói xong, hắn khẽ lắc đầu.

Nói thật lòng, hắn cũng cảm thấy không hiểu ra sao!

Sao những Thần Linh này lại muốn giết mình chứ?

Chẳng lẽ là bởi vì lần ở Thái Sơ Thần Thụ kia?

Nghĩ đến đây, hắn cau mày lại!

Một lần kia, cao thủ bí ẩn bên trong Thái Sơ Thần Thụ nói muốn xử lý hắn, chẳng lẽ tên kia không phải là một Thần Linh đơn giản?

Nghĩ đến điều này, ánh mắt Diệp Huyên dần dần lạnh lẽo.

Mẹ nó chứ!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Bên ngoài.Người đàn ông áo đen nhìn về phía Diệp Huyên: “Diệp huynh, cảm ơn!”Diệp Huyên cười nói: “Nên xưng hô với huynh đài thế nào?”Người đàn ông áo đen nói: “Nam Nhất! Một người thích chơi đao!”Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nam Nhất huynh, về sau con trai ta rất lợi hại, ngươi có muốn kết mối thiện duyên không? Chính là bây giờ cho ta mượn chút Hư Chân Tinh, về sau con trai ta đến trả!”Nam Nhất im lặng.Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Tương lai, con trai ta thật sự rất lợi hại, nghe nói là người chung cuộc của thế giới Hư Chân!”Nam Nhất do dự chốc lát, sau đó nói: “Bây giờ con trai ngươi đang ở nơi nào?”Diệp Huyên nói: “Nghe nói là ở ba ngàn vạn năm sau!”Nam Nhất nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Nói cách khác, ngươi còn chưa sinh con trai, đúng không?”Diệp Huyên gật đầu.Nam Nhất suy nghĩ, sau đó lắc đầu: “Diệp huynh… lần sau đổi cách khác lừa người đi, cách này không được đâu!”Sắc mặt Diệp Huyên cứng đờ.Một lát sau, Diệp Huyên và An Lan Tú rời đi!Nơi đây, Nam Nhất nhìn bóng lưng hai người rời đi, khẽ nói: “Thực lực của Diệp huynh này rất được, chỉ là thích gài hàng con trai mình!”…Nơi xa, Diệp Huyên và An Lan Tú nắm tay nhau thong thả bước đi.An Lan Tú chợt khẽ nói: “Những Thần Linh kia rất không đơn giản!”Diệp Huyên gật đầu.Cho dù là Nam Nhất hay là Quỷ nữ, thực lực đều rất mạnh, thế nhưng, sau khi nhìn thấy một sợi linh hồn của Thần Linh kia đã có thể đánh lui Nam Nhất, hắn biết, chắc chắn thực lực vốn có của những Thần Linh kia vượt xa đám người Nam Nhất!An Lan Tú hơi không hiểu: “Vì sao bọn họ muốn nhằm vào huynh?”Diệp Huyên suy nghĩ, lắc đầu: “Không biết! Dù sao cũng không quan trọng, ta quen rồi!”Quen rồi!An Lan Tú lắc đầu cười một tiếng.Diệp Huyên khẽ nói: “Đám người này muốn nhằm vào ta, nói cách khác, ta phải đánh với bọn họ rồi!”Nói xong, hắn khẽ lắc đầu.Nói thật lòng, hắn cũng cảm thấy không hiểu ra sao!Sao những Thần Linh này lại muốn giết mình chứ?Chẳng lẽ là bởi vì lần ở Thái Sơ Thần Thụ kia?Nghĩ đến đây, hắn cau mày lại!Một lần kia, cao thủ bí ẩn bên trong Thái Sơ Thần Thụ nói muốn xử lý hắn, chẳng lẽ tên kia không phải là một Thần Linh đơn giản?Nghĩ đến điều này, ánh mắt Diệp Huyên dần dần lạnh lẽo.Mẹ nó chứ!

Chương 12145