Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 733: Chân tướng của năm năm trước (1)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Biệt thự nhà họ Tư.Sau khi cúp điện thoại của Tư Chính Đình, Trang Nại Nại cảm thấy rất bất an, ngay cả xem ti vi cũng không làm lòng cô yên ổn lại.Đinh Mộng Á nhíu mày, “Chính Đình làm sao vậy? Sao có thể nói ly hôn? Đợi nó trở về, mẹ sẽ mắng nó. Nại Nại, con…”“Nhất định là anh ấy có nỗi khổ tâm gì đó.” Trang Nại Nại cắt ngang lời Đinh Mộng Á.Cô tin Tư Chính Đình!Bọn họ đã trải qua nhiều tổn thương như vậy rồi, lúc này cô mà không tin anh thì cô sẽ không còn xứng đáng ở bên cạnh anh nữa.Trang Nại Nại hít một hơi thật sâu, nhìn ti vi mà chẳng biết mình đang xem gì, đầu óc cô lúc này thực sự rất loạn.Bên kia, Đinh Mộng Á cũng đang bận liên hệ với Hổ Tử. Bà phái người bắt giữ bạn của Hổ Tử lại, bắt anh ta gọi cho Hổ Tử nhưng gọi mãi mà không gọi được, có lẽ là đã tắt máy. Vì vậy, bà bảo người bạn đó gửi tin nhắn cho Hổ Tử, chỉ cần anh ta mở máy lên là có thể thấy tin nhắn đó. Nếu Hổ Tử còn có một chút lương tâm, thì cậu ta sẽ gọi điện thoại cho Trang Nại Nại.Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sự bất an trong lòng Trang Nại Nại càng ngày càng dữ dội.Quản gia thấy dáng vẻ mất hồn mất vía của Đinh Mộng Á và Trang Nại Nại, bèn đề nghị: “Phu nhân, hay là bảo thiếu phu nhân đi nghỉ trước đi!”Đinh Mộng Á nhìn Trang Nại Nại, “Nại Nại, con…”Trang Nại Nại bèn đứng lên, “Vâng, con lên lầu nghỉ ngơi đây.”Nhưng cô vừa bước tới bậc thang thì trên ti vi bỗng truyền tới tin tức: “Theo bản tin, còn chưa xác minh được thân phận của người phụ nữ quốc tịch Trung Quốc ở Kentucky. Nhưng có thể khẳng định, lúc nhà sập, bà ấy vẫn còn ở bên trong. Lúc được cứu ra, toàn thân bà chảy máu dầm dề, trông rất đáng sợ. Tại sao căn nhà vốn vững chắc lại sập đổ? Tại sao lại xảy ra vụ nổ trong phạm vi nhỏ? Tất cả còn phải chờ điều tra, chỉ hy vọng không phải là bị phần tử khủng bố tập kích. Về thân phận của người phụ nữ quốc tịch Trung Quốc, chúng tôi vẫn còn đang trong quá trình điều tra.”Nghe thấy tin tức này, Trang Nại Nại lại quay đầu lại.Toàn thân cô cứng đờ.Dù hình ảnh trên đoạn video không rõ ràng, dù quay từ khoảng cách xa nhưng cô vẫn thấy rõ ràng bóng dáng của người đó.Đó là Tư Chính Đình! Vào khoảnh khắc trước khi căn nhà bị sập xuống, anh đã đẩy người đang giữ mình ra xông thẳng vào trong nhà, sau đó ôm một người toàn thân đầy máu lao ra ngoài.Đoạn video chỉ có vài giây, nhưng lại làm người xem mặt mũi trắng bệch vì sợ.Cả người Tư Chính Đình nhếch nhác, quần áo phủ đầy bụi nhưng có thể thấy là anh không bị thương. Còn người phụ nữ anh ôm… hình như không còn sự sống, và chảy rất nhiều máu… đó là mẹ Trang!Gần một năm không gặp, nhưng Trang Nại Nại nhìn một cái là nhận ra ngay, đó là mẹ cô! 

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Biệt thự nhà họ Tư.Sau khi cúp điện thoại của Tư Chính Đình, Trang Nại Nại cảm thấy rất bất an, ngay cả xem ti vi cũng không làm lòng cô yên ổn lại.Đinh Mộng Á nhíu mày, “Chính Đình làm sao vậy? Sao có thể nói ly hôn? Đợi nó trở về, mẹ sẽ mắng nó. Nại Nại, con…”“Nhất định là anh ấy có nỗi khổ tâm gì đó.” Trang Nại Nại cắt ngang lời Đinh Mộng Á.Cô tin Tư Chính Đình!Bọn họ đã trải qua nhiều tổn thương như vậy rồi, lúc này cô mà không tin anh thì cô sẽ không còn xứng đáng ở bên cạnh anh nữa.Trang Nại Nại hít một hơi thật sâu, nhìn ti vi mà chẳng biết mình đang xem gì, đầu óc cô lúc này thực sự rất loạn.Bên kia, Đinh Mộng Á cũng đang bận liên hệ với Hổ Tử. Bà phái người bắt giữ bạn của Hổ Tử lại, bắt anh ta gọi cho Hổ Tử nhưng gọi mãi mà không gọi được, có lẽ là đã tắt máy. Vì vậy, bà bảo người bạn đó gửi tin nhắn cho Hổ Tử, chỉ cần anh ta mở máy lên là có thể thấy tin nhắn đó. Nếu Hổ Tử còn có một chút lương tâm, thì cậu ta sẽ gọi điện thoại cho Trang Nại Nại.Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sự bất an trong lòng Trang Nại Nại càng ngày càng dữ dội.Quản gia thấy dáng vẻ mất hồn mất vía của Đinh Mộng Á và Trang Nại Nại, bèn đề nghị: “Phu nhân, hay là bảo thiếu phu nhân đi nghỉ trước đi!”Đinh Mộng Á nhìn Trang Nại Nại, “Nại Nại, con…”Trang Nại Nại bèn đứng lên, “Vâng, con lên lầu nghỉ ngơi đây.”Nhưng cô vừa bước tới bậc thang thì trên ti vi bỗng truyền tới tin tức: “Theo bản tin, còn chưa xác minh được thân phận của người phụ nữ quốc tịch Trung Quốc ở Kentucky. Nhưng có thể khẳng định, lúc nhà sập, bà ấy vẫn còn ở bên trong. Lúc được cứu ra, toàn thân bà chảy máu dầm dề, trông rất đáng sợ. Tại sao căn nhà vốn vững chắc lại sập đổ? Tại sao lại xảy ra vụ nổ trong phạm vi nhỏ? Tất cả còn phải chờ điều tra, chỉ hy vọng không phải là bị phần tử khủng bố tập kích. Về thân phận của người phụ nữ quốc tịch Trung Quốc, chúng tôi vẫn còn đang trong quá trình điều tra.”Nghe thấy tin tức này, Trang Nại Nại lại quay đầu lại.Toàn thân cô cứng đờ.Dù hình ảnh trên đoạn video không rõ ràng, dù quay từ khoảng cách xa nhưng cô vẫn thấy rõ ràng bóng dáng của người đó.Đó là Tư Chính Đình! Vào khoảnh khắc trước khi căn nhà bị sập xuống, anh đã đẩy người đang giữ mình ra xông thẳng vào trong nhà, sau đó ôm một người toàn thân đầy máu lao ra ngoài.Đoạn video chỉ có vài giây, nhưng lại làm người xem mặt mũi trắng bệch vì sợ.Cả người Tư Chính Đình nhếch nhác, quần áo phủ đầy bụi nhưng có thể thấy là anh không bị thương. Còn người phụ nữ anh ôm… hình như không còn sự sống, và chảy rất nhiều máu… đó là mẹ Trang!Gần một năm không gặp, nhưng Trang Nại Nại nhìn một cái là nhận ra ngay, đó là mẹ cô! 

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Biệt thự nhà họ Tư.Sau khi cúp điện thoại của Tư Chính Đình, Trang Nại Nại cảm thấy rất bất an, ngay cả xem ti vi cũng không làm lòng cô yên ổn lại.Đinh Mộng Á nhíu mày, “Chính Đình làm sao vậy? Sao có thể nói ly hôn? Đợi nó trở về, mẹ sẽ mắng nó. Nại Nại, con…”“Nhất định là anh ấy có nỗi khổ tâm gì đó.” Trang Nại Nại cắt ngang lời Đinh Mộng Á.Cô tin Tư Chính Đình!Bọn họ đã trải qua nhiều tổn thương như vậy rồi, lúc này cô mà không tin anh thì cô sẽ không còn xứng đáng ở bên cạnh anh nữa.Trang Nại Nại hít một hơi thật sâu, nhìn ti vi mà chẳng biết mình đang xem gì, đầu óc cô lúc này thực sự rất loạn.Bên kia, Đinh Mộng Á cũng đang bận liên hệ với Hổ Tử. Bà phái người bắt giữ bạn của Hổ Tử lại, bắt anh ta gọi cho Hổ Tử nhưng gọi mãi mà không gọi được, có lẽ là đã tắt máy. Vì vậy, bà bảo người bạn đó gửi tin nhắn cho Hổ Tử, chỉ cần anh ta mở máy lên là có thể thấy tin nhắn đó. Nếu Hổ Tử còn có một chút lương tâm, thì cậu ta sẽ gọi điện thoại cho Trang Nại Nại.Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sự bất an trong lòng Trang Nại Nại càng ngày càng dữ dội.Quản gia thấy dáng vẻ mất hồn mất vía của Đinh Mộng Á và Trang Nại Nại, bèn đề nghị: “Phu nhân, hay là bảo thiếu phu nhân đi nghỉ trước đi!”Đinh Mộng Á nhìn Trang Nại Nại, “Nại Nại, con…”Trang Nại Nại bèn đứng lên, “Vâng, con lên lầu nghỉ ngơi đây.”Nhưng cô vừa bước tới bậc thang thì trên ti vi bỗng truyền tới tin tức: “Theo bản tin, còn chưa xác minh được thân phận của người phụ nữ quốc tịch Trung Quốc ở Kentucky. Nhưng có thể khẳng định, lúc nhà sập, bà ấy vẫn còn ở bên trong. Lúc được cứu ra, toàn thân bà chảy máu dầm dề, trông rất đáng sợ. Tại sao căn nhà vốn vững chắc lại sập đổ? Tại sao lại xảy ra vụ nổ trong phạm vi nhỏ? Tất cả còn phải chờ điều tra, chỉ hy vọng không phải là bị phần tử khủng bố tập kích. Về thân phận của người phụ nữ quốc tịch Trung Quốc, chúng tôi vẫn còn đang trong quá trình điều tra.”Nghe thấy tin tức này, Trang Nại Nại lại quay đầu lại.Toàn thân cô cứng đờ.Dù hình ảnh trên đoạn video không rõ ràng, dù quay từ khoảng cách xa nhưng cô vẫn thấy rõ ràng bóng dáng của người đó.Đó là Tư Chính Đình! Vào khoảnh khắc trước khi căn nhà bị sập xuống, anh đã đẩy người đang giữ mình ra xông thẳng vào trong nhà, sau đó ôm một người toàn thân đầy máu lao ra ngoài.Đoạn video chỉ có vài giây, nhưng lại làm người xem mặt mũi trắng bệch vì sợ.Cả người Tư Chính Đình nhếch nhác, quần áo phủ đầy bụi nhưng có thể thấy là anh không bị thương. Còn người phụ nữ anh ôm… hình như không còn sự sống, và chảy rất nhiều máu… đó là mẹ Trang!Gần một năm không gặp, nhưng Trang Nại Nại nhìn một cái là nhận ra ngay, đó là mẹ cô! 

Chương 733: Chân tướng của năm năm trước (1)